0 chữ
Chương 26
Chương 26
Thắp lên bó đuốc, anh cẩn thận lần ra phía cửa đá, kiểm tra xem chỗ nào bị thấm nước.
Sau một hồi nằm bò quan sát, Tô Mặc thở phào nhẹ nhõm.
Chỗ thấm nước nằm ở góc dưới bên phải của cửa đá. Có lẽ do địa hình hơi nghiêng nên hầm trú ẩn hơi lệch, bên trái cao hơn bên phải.
Chính điều đó khiến mưa axit có thể chảy qua khe hở thấp hơn bên phải mà len vào trong.
May mà chỉ có một phía, nếu cả hai bên cùng thấm thì phiền to!
“Vậy thì cũng không quá nghiêm trọng…”
Nhìn dòng nước mưa chậm rãi rỉ vào trong, một ý tưởng táo bạo bỗng lóe lên trong đầu Tô Mặc.
“Nếu mình thu thập được mưa axit này, chẳng phải coi như có trong tay một loại độc dược siêu mạnh à?”
Khi người khác còn đang cuống cuồng chống đỡ thiên tai, Tô Mặc, kẻ đang ngồi trong hầm trú ẩn xịn xò, lại bắt đầu tính chuyện "tận dụng tai họa".
Càng nghĩ càng thấy khả thi, anh phấn khởi:
“Đã không ăn mòn vật chất, chỉ ăn mòn con người thì càng dễ xử lý. Mình làm một cái rãnh dẫn, rồi dùng lu để hứng mưa axit là xong!”
Nói là làm.
Trải phẳng miếng vải, Tô Mặc cẩn thận đặt xuống chỗ nước đọng.
Nhìn miếng vải nhanh chóng hút sạch nước dưới đất, anh yên tâm hẳn.
Bên cạnh, Oreo đang lo lắng gầm gừ cũng dần bình tĩnh lại, dường như cảm nhận được nguy hiểm đang dần tan biến.
Tranh thủ trong lúc vải đang thấm nước, Tô Mặc mở bảng kiểm tra thu hoạch điểm sinh tồn hôm qua.
【Lịch tận thế ngày 5 tháng 1】
Bạn đã vượt qua đêm đầu tiên của thảm họa mà không bị thương (Điểm +5).
Nhờ luyện tập không ngừng, chiến lực tăng nhẹ (Điểm +2).
Bạn xây dựng thành công cơ sở phụ trợ đầu tiên: Hệ thống thoát nước (Điểm +30).
Căn cứ của bạn thăng cấp từ thời đại gỗ lên thời đại đá (Điểm +50).
Bạn chế tạo được vũ khí tầm xa đầu tiên, sức chiến đấu tăng vọt (Điểm +10).
Kỹ năng bắn tầm xa cải thiện (Điểm +2).
Đánh giá tổng thể môi trường sống: Hôm nay bạn nhận được 52 điểm sinh tồn.
Tổng cộng hôm qua: +151 điểm
Tổng số điểm hiện tại: 153
“153 điểm!”
Nhìn con số trên bảng thống kê, Tô Mặc không khỏi vui mừng.
Hôm qua anh đã dốc sạch điểm sinh tồn để nâng cấp căn cứ, chỉ còn đúng 2 điểm, cảm giác bất an tràn ngập.
Không ngờ chỉ sau một đêm, nhờ có hệ thống thoát nước và căn cứ đá, điểm lại về tay hơn 150, yên tâm hẳn!
“Vậy là dù thảm họa có xấu thêm nữa cũng vẫn trụ được!”
So với cơ sở vật chất, điểm sinh tồn hồi phục mới là điều mang lại cảm giác an toàn thực sự.
Ngồi xuống chiếc ghế đá, Tô Mặc ngó quanh hầm trú yên tĩnh, cảm giác an toàn ập tới, rồi… bụng cũng réo òng ọc phản đối.
“Chắc mày cũng đói lắm rồi ~”
Anh bật cười, đưa tay xoa bụng. Oreo bên cạnh cũng hiểu ra sắp được ăn, nhảy nhót khắp nơi vì sung sướиɠ.
Tô Mặc lấy ra chỗ nước năng lượng Uẩn để qua đêm, kiểm tra chất lượng bằng hệ thống sinh tồn, không vấn đề gì.
Anh đổ toàn bộ vào lu trữ nước, rồi múc chừng 1 lít nước đổ vào nồi đá.
Đốt lửa, lại là món súp bánh mì quen thuộc, nước súp đậm vị, hơi ngà ngà, hương thơm khiến người ta khó quên.
Trong khi cả thế giới đang vật lộn trong thảm họa, anh ngồi dưới lòng đất húp một ngụm canh nóng, quả thật là sự sung sướиɠ hiếm hoi.
Ăn xong, rửa nồi xong, vải vụn cũng gần như hút sạch mưa axit.
Dùng gậy gỗ khều miếng vải ra chỗ khác, Tô Mặc dùng đuốc hong khô chỗ nước còn đọng lại.
“Xem ra chỉ thấm nhẹ thôi, cả đêm mới có ngần này nước.”
Quan sát khe cửa thêm lần nữa, anh đánh giá lại năng lực chống thảm họa của hầm trú.
Mưa axit tuy đáng sợ, nhưng trong bảng phân loại thảm họa của trò chơi sinh tồn, nó vẫn chỉ là thảm họa dành cho tân thủ.
Nghĩa là chỉ cần có đầu óc, cẩn trọng một chút, sống sót sau lần này không quá khó.
Thực tế cũng chứng minh, ai sống được đến bây giờ thì về cơ bản đều có biện pháp riêng, qua được một ngày không phải vấn đề lớn.
Dùng kho lưu trữ để chuyển lu nước ra bậc thềm, Tô Mặc bắt đầu chế tạo hệ thống dẫn mưa axit.
Dùng 2 đơn vị sắt rèn thành tấm sắt có viền, cộng thêm 2 đơn vị sợi thực vật làm dây thừng, kết hợp với thùng gỗ để cố định tấm dẫn nước.
Toàn bộ nước mưa rỉ qua khe cửa sẽ trượt theo bậc đá, rơi lên tấm sắt, sau đó chảy vào trong lu nước.
Với tốc độ này, trước khi hết thảm họa, chắc anh hứng được tầm 1 lít mưa axit.
Mọi việc đã xong.
Tưới nước cho vườn rau xong, Tô Mặc ngồi lại trên ghế tiếp tục thu thập tin tức.
Không thể ra ngoài, gần như ai cũng đang túc trực trong kênh chat.
Bỏ qua kênh thế giới rối mắt, Tô Mặc vào kênh khu vực, nơi vừa trải qua tổn thất nặng nề.
Ngày thường còn có chút náo nhiệt, giờ chỉ lác đác vài câu, đa số là tán gẫu chuyện linh tinh:
“Haizz, không biết ngày khổ này còn kéo dài tới bao giờ…”
“Tôi chọn được vị trí cao, tạm thời còn trụ được. Đợt này chắc không sao, nhưng sau đó thì…”
“Tiểu Lưu gần nhà tôi từ hôm qua tới giờ mất tích, không biết sao rồi…”
“Tôi nghe nói có vài kẻ đã bỏ hầm trú, chuyển sang lang thang cướp bóc, mọi người cẩn thận kẻo bị mấy thứ cầm thú đó đánh úp!”
“Đúng rồi, loạn thế thế này, không có pháp luật thì mạng người rẻ như cỏ rác…”
“Bọn nó mà dám đến, tôi cũng không phải tay mơ. Có khi còn kiếm được khối đồ từ tụi nó!”
“Mơ đi! Một mình anh chống nổi cả nhóm à? Bốn đánh một thì chỉ có nát người thôi!”
Lặng lẽ đọc một lúc, Tô Mặc thoát khỏi kênh.
Anh đã lường trước sẽ có người bỏ hầm, chọn làm kẻ lang thang cướp bóc, chỉ không ngờ con người sa đọa lại nhanh đến vậy.
“Vậy là từ nay, ngoài biến dị thú, mình còn phải đề phòng loài người biến dị nữa.”
Tô Mặc âm thầm thêm một dòng vào quy tắc sinh tồn trong đầu mình.
Lúc này, anh để ý thấy trong giao diện chat xuất hiện thêm một tab mới: Kênh chống thảm họa.
Click vào thử, giao diện giống hệt như livestream thời văn minh.
Trên màn hình chia thành 10 ô phát sóng, tiêu đề của mỗi kênh cũng vô cùng phong phú:
《Hầm trú số 1 vũ trụ, Không cần donate, vào đây là anh em!》
《Hôm nay livestream chống mưa axit, hướng dẫn thiết kế hầm trú.》
《Hầm trú Hoa Hạ, tuyển thành viên mạnh, ưu tiên kỹ sư, bao ăn ở.》
《Tư duy đỉnh cao: Góc nhìn tấn công, phòng thủ trong tương lai》
《Cẩm nang sống sót kiểu sói đơn độc.》
《Hầm trú Zeus, tuyển thành viên mạnh, yêu cầu...》
Sau một hồi nằm bò quan sát, Tô Mặc thở phào nhẹ nhõm.
Chỗ thấm nước nằm ở góc dưới bên phải của cửa đá. Có lẽ do địa hình hơi nghiêng nên hầm trú ẩn hơi lệch, bên trái cao hơn bên phải.
Chính điều đó khiến mưa axit có thể chảy qua khe hở thấp hơn bên phải mà len vào trong.
May mà chỉ có một phía, nếu cả hai bên cùng thấm thì phiền to!
“Vậy thì cũng không quá nghiêm trọng…”
Nhìn dòng nước mưa chậm rãi rỉ vào trong, một ý tưởng táo bạo bỗng lóe lên trong đầu Tô Mặc.
“Nếu mình thu thập được mưa axit này, chẳng phải coi như có trong tay một loại độc dược siêu mạnh à?”
Khi người khác còn đang cuống cuồng chống đỡ thiên tai, Tô Mặc, kẻ đang ngồi trong hầm trú ẩn xịn xò, lại bắt đầu tính chuyện "tận dụng tai họa".
“Đã không ăn mòn vật chất, chỉ ăn mòn con người thì càng dễ xử lý. Mình làm một cái rãnh dẫn, rồi dùng lu để hứng mưa axit là xong!”
Nói là làm.
Trải phẳng miếng vải, Tô Mặc cẩn thận đặt xuống chỗ nước đọng.
Nhìn miếng vải nhanh chóng hút sạch nước dưới đất, anh yên tâm hẳn.
Bên cạnh, Oreo đang lo lắng gầm gừ cũng dần bình tĩnh lại, dường như cảm nhận được nguy hiểm đang dần tan biến.
Tranh thủ trong lúc vải đang thấm nước, Tô Mặc mở bảng kiểm tra thu hoạch điểm sinh tồn hôm qua.
【Lịch tận thế ngày 5 tháng 1】
Bạn đã vượt qua đêm đầu tiên của thảm họa mà không bị thương (Điểm +5).
Nhờ luyện tập không ngừng, chiến lực tăng nhẹ (Điểm +2).
Bạn xây dựng thành công cơ sở phụ trợ đầu tiên: Hệ thống thoát nước (Điểm +30).
Bạn chế tạo được vũ khí tầm xa đầu tiên, sức chiến đấu tăng vọt (Điểm +10).
Kỹ năng bắn tầm xa cải thiện (Điểm +2).
Đánh giá tổng thể môi trường sống: Hôm nay bạn nhận được 52 điểm sinh tồn.
Tổng cộng hôm qua: +151 điểm
Tổng số điểm hiện tại: 153
“153 điểm!”
Nhìn con số trên bảng thống kê, Tô Mặc không khỏi vui mừng.
Hôm qua anh đã dốc sạch điểm sinh tồn để nâng cấp căn cứ, chỉ còn đúng 2 điểm, cảm giác bất an tràn ngập.
Không ngờ chỉ sau một đêm, nhờ có hệ thống thoát nước và căn cứ đá, điểm lại về tay hơn 150, yên tâm hẳn!
“Vậy là dù thảm họa có xấu thêm nữa cũng vẫn trụ được!”
So với cơ sở vật chất, điểm sinh tồn hồi phục mới là điều mang lại cảm giác an toàn thực sự.
“Chắc mày cũng đói lắm rồi ~”
Anh bật cười, đưa tay xoa bụng. Oreo bên cạnh cũng hiểu ra sắp được ăn, nhảy nhót khắp nơi vì sung sướиɠ.
Tô Mặc lấy ra chỗ nước năng lượng Uẩn để qua đêm, kiểm tra chất lượng bằng hệ thống sinh tồn, không vấn đề gì.
Anh đổ toàn bộ vào lu trữ nước, rồi múc chừng 1 lít nước đổ vào nồi đá.
Đốt lửa, lại là món súp bánh mì quen thuộc, nước súp đậm vị, hơi ngà ngà, hương thơm khiến người ta khó quên.
Trong khi cả thế giới đang vật lộn trong thảm họa, anh ngồi dưới lòng đất húp một ngụm canh nóng, quả thật là sự sung sướиɠ hiếm hoi.
Ăn xong, rửa nồi xong, vải vụn cũng gần như hút sạch mưa axit.
Dùng gậy gỗ khều miếng vải ra chỗ khác, Tô Mặc dùng đuốc hong khô chỗ nước còn đọng lại.
“Xem ra chỉ thấm nhẹ thôi, cả đêm mới có ngần này nước.”
Quan sát khe cửa thêm lần nữa, anh đánh giá lại năng lực chống thảm họa của hầm trú.
Mưa axit tuy đáng sợ, nhưng trong bảng phân loại thảm họa của trò chơi sinh tồn, nó vẫn chỉ là thảm họa dành cho tân thủ.
Nghĩa là chỉ cần có đầu óc, cẩn trọng một chút, sống sót sau lần này không quá khó.
Thực tế cũng chứng minh, ai sống được đến bây giờ thì về cơ bản đều có biện pháp riêng, qua được một ngày không phải vấn đề lớn.
Dùng kho lưu trữ để chuyển lu nước ra bậc thềm, Tô Mặc bắt đầu chế tạo hệ thống dẫn mưa axit.
Dùng 2 đơn vị sắt rèn thành tấm sắt có viền, cộng thêm 2 đơn vị sợi thực vật làm dây thừng, kết hợp với thùng gỗ để cố định tấm dẫn nước.
Toàn bộ nước mưa rỉ qua khe cửa sẽ trượt theo bậc đá, rơi lên tấm sắt, sau đó chảy vào trong lu nước.
Với tốc độ này, trước khi hết thảm họa, chắc anh hứng được tầm 1 lít mưa axit.
Mọi việc đã xong.
Tưới nước cho vườn rau xong, Tô Mặc ngồi lại trên ghế tiếp tục thu thập tin tức.
Không thể ra ngoài, gần như ai cũng đang túc trực trong kênh chat.
Bỏ qua kênh thế giới rối mắt, Tô Mặc vào kênh khu vực, nơi vừa trải qua tổn thất nặng nề.
Ngày thường còn có chút náo nhiệt, giờ chỉ lác đác vài câu, đa số là tán gẫu chuyện linh tinh:
“Haizz, không biết ngày khổ này còn kéo dài tới bao giờ…”
“Tôi chọn được vị trí cao, tạm thời còn trụ được. Đợt này chắc không sao, nhưng sau đó thì…”
“Tiểu Lưu gần nhà tôi từ hôm qua tới giờ mất tích, không biết sao rồi…”
“Tôi nghe nói có vài kẻ đã bỏ hầm trú, chuyển sang lang thang cướp bóc, mọi người cẩn thận kẻo bị mấy thứ cầm thú đó đánh úp!”
“Đúng rồi, loạn thế thế này, không có pháp luật thì mạng người rẻ như cỏ rác…”
“Bọn nó mà dám đến, tôi cũng không phải tay mơ. Có khi còn kiếm được khối đồ từ tụi nó!”
“Mơ đi! Một mình anh chống nổi cả nhóm à? Bốn đánh một thì chỉ có nát người thôi!”
Lặng lẽ đọc một lúc, Tô Mặc thoát khỏi kênh.
Anh đã lường trước sẽ có người bỏ hầm, chọn làm kẻ lang thang cướp bóc, chỉ không ngờ con người sa đọa lại nhanh đến vậy.
“Vậy là từ nay, ngoài biến dị thú, mình còn phải đề phòng loài người biến dị nữa.”
Tô Mặc âm thầm thêm một dòng vào quy tắc sinh tồn trong đầu mình.
Lúc này, anh để ý thấy trong giao diện chat xuất hiện thêm một tab mới: Kênh chống thảm họa.
Click vào thử, giao diện giống hệt như livestream thời văn minh.
Trên màn hình chia thành 10 ô phát sóng, tiêu đề của mỗi kênh cũng vô cùng phong phú:
《Hầm trú số 1 vũ trụ, Không cần donate, vào đây là anh em!》
《Hôm nay livestream chống mưa axit, hướng dẫn thiết kế hầm trú.》
《Hầm trú Hoa Hạ, tuyển thành viên mạnh, ưu tiên kỹ sư, bao ăn ở.》
《Tư duy đỉnh cao: Góc nhìn tấn công, phòng thủ trong tương lai》
《Cẩm nang sống sót kiểu sói đơn độc.》
《Hầm trú Zeus, tuyển thành viên mạnh, yêu cầu...》
8
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
