TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Múc thịt sói ra một bát, đổ phần canh và miếng thịt xông khói 200g vào.

“Oreo, ăn cơm thôi!”

“Hôm nay có đại tiệc đó nha, là phần thưởng vì mày đã bảo vệ tao trong trận chiến. Ráng giữ phong độ nha, chiến hữu!”

Trong trận đánh với con chó đen, chính Oreo đã lao ra cản đòn, giúp Tô Mặc có thời gian phản công.

Bây giờ, nhất định phải thưởng cho nó một bữa ra trò.

Nhìn Oreo vừa bị nóng vừa bị thơm quyến rũ đến mức quay vòng vòng, Tô Mặc bật cười, múc phần còn lại vào bát của mình.

Nước năng lượng Uẩn có vị ngọt thơm tự nhiên, đun lên thì hương ngọt càng lan tỏa khắp không gian, may mà có vị đậm đà của thịt xông khói giúp cân bằng.

Canh trắng đυ.c, vài vệt mỡ nổi lấp lánh, nhìn thôi đã thấy đói cồn cào.

Gắp một miếng thịt, cắn nhẹ, nước thịt tuôn trào, mùi vị đậm đà, mỡ không ngấy, nạc không dai.

Ẩm thực của người Hoa đúng là liều thuốc chữa lành tâm hồn.

Giữa thời kỳ tận thế, mà lại có cảm giác như đang ở thiên đường.

Mặc cho nước canh còn hơi nóng, Tô Mặc nâng bát lên, húp một miếng lớn, hương thơm lưu luyến, dư vị dài lâu.

Sau bữa tiệc no nê, người và chó đều nằm lăn ra, thỏa mãn vô cùng.

Oreo ăn no căng bụng, biểu cảm ngốc ngếch lại cố làm ra vẻ nghiêm túc, đáng yêu muốn xỉu.

Lúc đang tiêu cơm, Tô Mặc mở bảng tin nhắn cá nhân.

Quả nhiên, Phượng Mộng Nguyệt đã nhắn cho anh mấy tin liền...

【Phượng Mộng Nguyệt】: Vì không có công cụ đo thời gian chính xác, nên tôi ước chừng theo vị trí mặt trời thì lúc tôi vào di tích chắc khoảng 8 giờ sáng.

【Phượng Mộng Nguyệt】: Bên ngoài di tích bị sương mù bao phủ, nhưng đến gần thì miễn cưỡng vẫn nhìn thấy được bên trong.

Tô Mặc đọc vài tin nhắn riêng từ mấy hôm trước của Phượng Mộng Nguyệt, khẽ gật đầu.

Về mặt thời gian và hình thức di tích thì có vẻ mọi người đều tương tự nhau. Anh kéo tiếp xuống xem các tin tiếp theo.

【Phượng Mộng Nguyệt】: Sau khi vào di tích, lúc tôi định thần lại thì thấy tôi đang đứng trong một tòa nhà, xung quanh toàn là kính chống nổ đã giao dịch với anh. Tôi thử nhìn ra ngoài qua cửa sổ nhưng sương mù dày đặc không thấy gì, thế nên tôi không dám ra ngoài, cứ ôm lấy mấy tấm kính đợi đến lúc bị cưỡng chế rời khỏi di tích sau khoảng 2 tiếng.

【Phượng Mộng Nguyệt】: Sau khi rời khỏi di tích, thời gian trôi qua cũng đúng 2 tiếng, trùng khớp hoàn toàn.

【Phượng Mộng Nguyệt】: Dù không thể rời khỏi công trình bên trong, nhưng tôi dám chắc rằng nơi đó... tuyệt đối không phải Trái Đất!

Đọc tới đây, sắc mặt Tô Mặc trở nên nghiêm trọng, trong lòng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Thời gian và hình thức bên ngoài di tích thì vẫn còn khớp, nhưng tình huống bên trong thì hoàn toàn khác nhau.

Không chỉ Mộng Nguyệt, mà hầu hết những người từng vào di tích và sống sót trở ra đều kể rằng họ xuất hiện trong một tòa nhà.

Chỉ có duy nhất Tô Mặc là rơi thẳng vào vùng đất hoang, phải phá tường mới vào được nhà dân.

Và anh gần như chắc chắn rằng nơi mình đến có liên quan đến Trái Đất.

【Tô Mặc】: Dựa vào đâu mà cô dám chắc không phải Trái Đất?

Gửi xong câu hỏi, Tô Mặc ngồi trầm ngâm, tay cầm tách trà sứ trắng, vừa uống vừa suy nghĩ.

Ở một nơi khác, trong căn cứ ngầm hơi ẩm thấp, một cô gái tựa người vào tường cười tươi rạng rỡ khi nhìn thấy tin nhắn vừa đến.

Ánh lửa hắt lên khuôn mặt rạng ngời, nụ cười tỏa sáng như hoa khiến người ta khó lòng tin đây là người sống sót trong tận thế. Nếu Tô Mặc có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra cô gái này chính là Phượng Mộng Nguyệt.

Cô không trả lời ngay mà trước tiên gửi vài tin nhắn đến người khác trong hệ thống.

Chẳng bao lâu sau, 4 người khác bước vào căn cứ.

Ba nam một nữ, ai nấy đều có dáng người cao lớn, thần sắc cứng cỏi, toát lên khí chất không giống người bình thường.

“Thế nào rồi Mộng Nguyệt? Tô Mặc nói gì chưa?”, cô gái bước vào hỏi ngay.

Ba người đàn ông còn lại, vừa nghe đến tên “Tô Mặc” đều tỏ rõ sự quan tâm.

“Vẫn khó đoán lắm… Tô Mặc rất cẩn trọng, tôi nghi ngờ anh ta rất mạnh, chắc chắn đã từng ra ngoài an toàn khu thăm dò rồi.”, Mộng Nguyệt khẽ lắc đầu.

Cả nhóm im lặng.

Cô nói tiếp: “Trước đây anh ta mua kính cường lực, rõ ràng là để tăng cường phòng thủ hầm trú ẩn, lại có nguồn nước dồi dào. Người bình thường sẽ lựa chọn ‘nằm im phát triển’, nhưng anh ta vẫn mạo hiểm tiến vào di tích, điều đó chứng tỏ Tô Mặc không phải người bình thường.”

“Vậy giờ phải làm sao? Có thể lôi kéo anh ta vào nhóm không?”, người đàn ông mặt có vết sẹo sốt ruột hỏi.

“Cứ từ từ đã. Bây giờ tụi mình không có phương tiện di chuyển, không thể hành động gì lớn, cũng may là khoảng cách gần nên vẫn giữ liên lạc được…”

【Phượng Mộng Nguyệt】: Thật đó, Tô Mặc, anh thấy thuộc tính của kính cường lực rồi còn gì, Trái Đất làm gì có công nghệ kiểu đó? Gần như là ma thuật rồi còn gì. Hơn nữa, trong nhóm tôi cũng có người từng rời khỏi công trình bên trong và thấy cảnh vật bên ngoài. Nếu Tô Mặc muốn gia nhập nhóm thì mấy thông tin này tôi đều chia sẻ được.

Đọc xong, Tô Mặc khẽ lắc đầu, cười nhạt.

Không phải anh sợ bị hại hay ghét kết bạn, mà đơn giản là hiện tại không thể lập nhóm nếu ở xa nhau.

Nếu anh gia nhập nhóm, thứ duy nhất có thể đóng góp ngay chính là… nước năng lượng Uẩn.

Mà như thế thì... lỗ to!

Tô Mặc gửi 100ml nước năng lượng Uẩn xem như tiền công thông tin, sau đó tắt cửa sổ tin nhắn.

“Lần tới nếu vẫn vào di tích khác người, mình sẽ thử bỏ nước ra mua thêm thông tin từ chỗ khác. Không cần vội.”

Lúc này điều quan trọng nhất vẫn là bảo đảm an toàn cho hầm trú ẩn.

Nếu chỉ lo khám phá mà bỏ bê căn cứ, gặp thiên tai là xôi hỏng bỏng không.

Nghĩ vậy, Tô Mặc chỉnh lại tinh thần, bắt đầu tiếp tục xây dựng hầm.

Sắt đã thu gom gần đủ, nhưng không thể xây toàn bộ bằng sắt.

Vì bản thân hầm bằng sắt không bền, dù có thể chống sét theo kiểu l*иg Faraday*, nhưng thực tế hiệu quả kém. Tốt nhất vẫn là bê tông cốt thép.

(L*иg Faraday là một công cụ bảo vệ các thiết bị điện tử khỏi bức xạ điện từ bằng cách chồng chéo lớp dẫn và không dẫn điện.)

Tô Mặc kiểm tra kho vật tư:

Sắt: Có 130 đơn vị, đã dùng 6 đơn vị làm bếp, còn 124.

Gỗ: Hết. Vì hôm nay không chặt được cây (đi di tích).

Sợi thực vật + đá: Đều đã cạn.

8

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.