TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Xác nhận không còn gì, Tô Mặc chống giáo lết ra lại phía tường sập ban nãy.

Oreo lúc này vẫn đang nghiêm túc canh gác. Thấy anh tới gần, nó lập tức chạy lại:

"Gâu! Gâu gâu gâu!"

(Đi! Mau đi! Có chuyện rồi!)

Nó kéo quần anh ra ngoài.

“Rồi rồi, đi, đi ngay đây. Chừng nào trang bị đủ mạnh, tao với mày quay lại lục tung chỗ này!”

Tô Mặc liếc nhìn các căn nhà bên cạnh được xây tường bao kiên cố, ánh mắt ánh lên vẻ tham lam.

Nhưng khi mở trạng thái của Oreo, thấy kỹ năng giác quan thứ sáu đang trong thời gian hồi, anh chợt rùng mình.

Không dám nấn ná nữa, tăng tốc chạy ra lối vào, băng qua sương mù, rời khỏi di tích.

Cánh cổng di tích khép lại sau lưng anh, sương mù lại bắt đầu lan tỏa khắp nơi.

Tại khe tường vừa bị phá, một cái bóng cao ngang người từ từ xuất hiện.

Bóng đen ấy lượn lờ một lúc, rồi từ từ biến mất vào trong làn sương...

...

Sau khi Tô Mặc rời khỏi di tích, màn sương dày đặc lập tức tan đi, như thể nó thực sự chỉ là một lớp sương ảo.

Cái xác con chó đen bị anh mang ra khỏi di tích, vẫn cắm trên cây giáo gỗ, cũng dần trở nên mờ ảo theo làn sương, rồi tan biến trong gió như tro bụi.

"Tiếc thật đấy, mình còn định mang nó về xác định xem rốt cuộc là loài gì cơ..."

Tô Mặc vừa thở dài, vừa mở bảng điều khiển trò chơi để quét sinh vật:

【Không phát hiện sinh vật biến dị trong bán kính 1000m.】

【Lượt quét hôm nay: 1/3.】

Vùng quanh căn cứ toàn đất hoang, nếu có con thú lớn nào thì cơ bản đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Dù vậy, để chắc ăn, anh vẫn dùng một lượt quét.

Kéo theo cơ thể rã rời, Tô Mặc lê bước về lại căn cứ, đóng cửa gỗ lại, cảm giác an toàn quen thuộc mới quay trở lại.

Và cùng với đó là... cơn đau âm ỉ toàn thân.

Tháo bộ giáp sứ ra, cơn đau nhức đến tê dại lan khắp ngực.

Dù áo giáp đã chặn được cú đâm của chó quỷ, lực phản chấn vẫn khiến cả vùng ngực bầm tím.

Lòng bàn tay thì bị trầy xước do nắm quá chặt cây giáo, giờ lật lên nhìn dưới ánh nắng, chỉ thấy máu me bê bết.

Các chỗ đau còn lại chủ yếu do vận động quá sức, chấn thương phần mềm, cũng không quá nghiêm trọng.

"Gâu... húuuu..."

Oreo cụp đầu, đi vòng quanh Tô Mặc như gà mẹ lo con, ánh mắt lo lắng đến mức không cần nói cũng hiểu.

Tô Mặc nén đau, nở một nụ cười gượng gạo:

"Ngoan, tao không sao đâu... lần này bị dập một vố, nhưng rồi sẽ đến lúc tao cho chúng nếm thử vũ khí hiện đại là thế nào!"

"Gâu gâu?"

Oreo nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu, dĩ nhiên là nó chẳng biết "vũ khí hiện đại" là gì rồi.

"Đúng là cục bông đáng yêu."

Là một sinh vật biến dị được mở ra trong thế giới tận thế, Oreo có vẻ hiểu tiếng người, điều đó khiến nó càng thêm thần bí.

Vừa vuốt đầu nó, Tô Mặc vừa lê tới bên thùng nước năng lượng Uẩn.

Múc một ly nước đầy, uống một hơi cạn sạch, cảm giác nóng rát nơi ngực dịu hẳn xuống, vết thương ở tay cũng bắt đầu ngứa nhẹ, dấu hiệu đang lành.

Ngó xuống tay, những vết trầy nhỏ đã khép miệng, còn vết lớn thì đã cầm máu.

"Thấm đòn rồi mới khôn ra…"

Trận chiến trong di tích lần này giúp Tô Mặc nhận ra việc chiến đấu là điều không thể tránh khỏi trong thế giới này.

Tránh chiến là chết.

Không tranh là mất.

Đã từng phải tranh giành trong thời bình, thì trong tận thế, càng phải giành giật từng hơi thở!

Dù nước năng lượng Uẩn rất hiệu quả, nhưng đến mức 300ml/ngày thì hiệu quả tự hồi phục cũng giảm dần, không phải thần dược.

Lấy ra mảnh gương còn lại khi cắt ống thông gió hôm trước, Tô Mặc ngắm lại mình.

Người trong gương, lông mày kiếm, mắt sáng, gương mặt góc cạnh, dính máu nhưng vẫn toát lên khí chất cương nghị.

Tóc hơi rối, mặt có vài vết máu, nhưng trông không hề nhếch nhác, ngược lại còn có nét nam tính mạnh mẽ.

Cúi xuống nhìn ngực, lúc nãy bầm tím tím tái như cục thịt đông.

Sau khi uống nước năng lượng Uẩn, máu bầm đã bắt đầu lưu thông lại, sắc tím cũng dần nhạt bớt.

Gật đầu hài lòng, Tô Mặc đặt ly nước xuống.

Từ lúc rời khỏi căn cứ tới khi quay lại, đã gần bảy tiếng, lúc đi là khoảng 9 giờ sáng, lúc về đã 4 giờ chiều.

Điều này không giống chút nào với thông tin thu thập trước đó, rằng người chơi chỉ có thể ở lại di tích trong 2 tiếng đồng hồ.

Anh mở kênh tin nhắn cá nhân, tìm người tên Phượng Mộng Nguyệt, gửi tin nhắn:

【Tô Mặc: Chào cô, tôi muốn hỏi thêm vài thông tin về di tích. Tôi có thể trả bằng nước năng lượng Uẩn.】

Sau khoảng vài phút, tin nhắn hồi âm đến:

【Phượng Mộng Nguyệt: Chào Tô Thần, anh muốn hỏi gì? Nếu là về kính chống nổ thì xin lỗi, di tích sáng nay không reset, tôi cũng không vào được.】

【Tô Mặc: Không, tôi muốn biết tất cả những gì cô đã thấy, đã nghe khi vào di tích. Tôi cũng từng vào, muốn so sánh để đánh giá độ thật giả. Mong chúng ta hợp tác vui vẻ.】

Tô Mặc không vòng vo, chọn cách nói thật từ đầu.

Thực tế, ngay từ khi bước vào, anh đã thấy di tích của mình rất khác người khác:

Quá rộng!

Những di tích khác, dù lớn, vẫn có thể nhìn thấy được phần nào từ ngoài vào.

Nhưng di tích của anh, đi vòng ngoài hơn 20 phút vẫn chưa hết, nói gì đến nhìn sâu vào trong?

【Phượng Mộng Nguyệt: Được thôi, nhưng anh đợi một chút. Giờ tôi đang ngoài đường, khi về đến căn cứ tôi sẽ gửi mô tả chi tiết. Anh cứ xem nội dung, rồi trả bao nhiêu nước cũng được, không sao đâu.】

Gật đầu đồng ý, Tô Mặc tắt kênh tin nhắn.

Anh đã gần như chắc chắn: Di tích của mình có vấn đề.

Anh mở kho đồ, bắt đầu lôi chiến lợi phẩm ra kiểm kê.

Món đầu tiên, cái có vật giá trị cao nhất:

【TV màu 32 inch (Tốt)】

Mô tả: Sản phẩm công nghệ thời đại chưa rõ, gồm nguồn điện, mạch kênh, âm thanh, giải mã màu, hiển thị hình ảnh 25 khung hình/giây, 625 dòng.

Kỹ năng đặc biệt: Khi đặt trong căn cứ và kết nối điện, giám sát toàn bộ phạm vi 1000m xung quanh, có thể phóng to, thu nhỏ, chuyển góc nhìn.

Đánh giá: “Trong chiếc TV này, bạn, tôi, họ, KHÔNG CÓ GÌ GỌI LÀ RIÊNG TƯ!”

“M* nó, bug thế này à?”

Tô Mặc trố mắt. Trong di tích thấy nó bình thường, ai ngờ mang ra rồi lại là hàng hack game.

Chỉ cần có điện, anh sẽ là "chúa tể" trong bán kính 1 cây số.

Còn cần hiểu cơ chế hoạt động làm gì?

Chỉ riêng chức năng ấy đã đủ để phát cuồng.

“Rủi ro lớn, phần thưởng cũng lớn…”

8

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.