Chương 32
Uy lực của Thiên Tinh Chưởng (2)
Chương 32: Uy lực của Thiên Tinh Chưởng (2)
Đúng lúc này, Lục Ẩn bị ném vào bức tường cách Tres không xa, chầm chậm rơi xuống.
Tres liếc nhìn Lục Ẩn, sau đó nhìn về phía xa, thấy Orton đã chết, ánh mắt chợt thay đổi, đang muốn nói điều gì đó, Chu Sơn liền bay đi chạy trốn về phía xa.
“Ngươi chạy không thoát.”
Tres nhảy lên đuổi theo Chu Sơn, vừa vặn đưa lưng về phía Lục Ẩn, Lục Ẩn nhờ vào sự giúp đỡ của tòa nhà bỏ hoang, hắn nhảy lên không trung, một chưởng đánh thẳng vào Tres.
Thiên Tinh Chưởng không chút che giấu như một ngôi sao xoay tròn, mạnh mẽ in sâu vào lưng Tres, Tres vốn dĩ không quan tâm đến Lục Ẩn, nhưng một chưởng này khiến cho gã cảm thấy nguy cơ mạnh mẽ, vô thức tránh né nhưng đã quá muộn.
Ngôi sao nổ tung, Tres bị một chưởng của Lục Ẩn đánh bay rơi bịch xuống mặt đất, tạo thành một cái hố lớn, Lục Ẩn cũng bị phản ứng của Tres đánh trọng thương, hộc máu ra, lần nữa va vào bức tường, nhẫn chiến giáp trên bề mặt cơ thể trực tiếp tan vỡ, chiếc nhẫn chiến giáp của Asta hoàn toàn bị phá hủy.
Granny che cánh tay đi tới bên cạnh hố, nhìn xuống phía dưới.
Tres nằm ngửa, sắc mặt tái nhợt, không ngừng ho ra máu.
Granny ngạc nhiên nhìn Lục Ẩn, nàng không thể tưởng tượng được Lục Ẩn dựa vào cái gì có thể đánh trọng thương Tres bằng một chưởng.
Nàng chưa kịp suy nghĩ nhiều, Tres vốn dĩ đang hấp hối thì đột nhiên mở mắt, lấy ra một khẩu súng có tạo hình cổ quái, nhắm chuẩn vào Granny bắn ra một phát.
Một tia năng lượng ánh sáng xuyên qua bả vai Granny, Granny đáp lại chính là một đòn Viêm Hỏa Chưởng, lại một lần nữa in sâu vào vị trí mà Tres bị Thiên Tinh Chưởng của Lục Ẩn đánh trúng, một chưởng này triệt để khiến nội tạng Tres vỡ nát, khiến gã mất mạng.
Granny mềm nhũn ngã trên mặt đất, kinh ngạc nhìn qua thi thể Tres, sau lưng một trận ớn lạnh.
Mặc dù thí luyện tinh cầu tiến hóa không giới hạn số người chết, nhưng nếu gây ra quá nhiều thương vong sẽ dẫn ra sự phản đối của một số cá nhân, trận này Orton và Tres đều chết rồi, đặc biệt là Tres, top ba học viên đứng đầu học viện quân sự, được học viện quân sự đặt nhiều kỳ vọng, hiện tại gã chết rồi, Granny có chút căng thẳng.
Lục Ẩn kéo lê cơ thể đầy thương tích đi tới bên cạnh Granny, yếu ớt nói: “Không cần lo lắng, cùng lắm thì ta xin ông nội đem ngươi cùng ta chuyển tới học viện ở Tinh cầu Ta Ta.”
Ánh mắt Granny lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Ẩn: “Chưởng mà ngươi đánh vào Tres là gì? Cho dù gấp đôi Ba Động Chưởng cũng không thể đánh trọng thương Tres.”
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, gã bị ngươi đánh trọng thương, ta chỉ là vừa lúc đánh vào cùng vị trí.”
Lục Ẩn trả lời.
Granny rõ ràng không tin, Tres đường đường chiến lực hai ngàn năm trăm thế mà bị một tu luyện giả Vọng Cảnh đánh trọng thương, cho dù là trùng hợp cũng không dễ dàng như vậy.
Đột nhiên, phía sau hét lên một tiếng, kẻ vốn cho rằng đã chạy trốn là Chu Sơn xuất hiện lần nữa, một búa bổ về phía Granny cùng Lục Ẩn.
Granny vô ý thức bắt lấy Lục Ẩn chắn ở phía trước, Chu Sơn nhìn thấy Lục Ẩn bị đẩy ra vội vàng đổi phương hướng, một búa cũng không bổ trúng Lục Ẩn, mà thuận thế bổ xuống mặt đất bên cạnh tai Lục Ẩn, Lục Ẩn quay người lại một chưởng đánh vào Granny, bản thân hắn bị thương quá nặng, một chưởng này còn không đánh trọng thương được Orton, nhưng trọng thương Granny vẫn là không có vấn đề.
Sắc mặt Granny trắng bệch, cố nén đau đớn kịch liệt trong vô thức một cước đạp về phía Lục Ẩn, đem hắn đạp bay ra ngoài, bản thân thì rơi xuống bên cạnh Tres, Chu Sơn lần nữa rống lên, một búa bổ về phía Granny, Granny cầm lấy khẩu súng bên tay Tres, bắn một phát, tia sáng xuyên thủng cự phủ của Chu Sơn, đồng thời xuyên thẳng qua bả vai hắn, bắn cả người hắn bay ra ngoài hơn mười mét, rơi xuống đất không rõ sống chết.
Hiện trường nhất thời yên tĩnh, chỉ có Hỏa Diễm đang cháy trên mặt đất.
Bốn Tham Cảnh cùng một Vọng Cảnh chiến đấu. Phá hủy một nửa Kim Lăng, làm gần phân nửa Kim Lăng chìm trong trong biển lửa.
Granny từ Ngưng Không Giới lấy ra thuốc trị thương, một ngụm nuốt vào, khôi phục vết thương.
Mấy phút sau, bốn phía dần vang lên âm thanh, Granny biến sắc, bò ra khỏi hố, thân thể nàng bị trọng thương, thêm bả vai bị tia sáng xuyên thủng, vô cùng gian nan mới đi đến bên cạnh Chu Sơn, hiện tại Chu Sơn đang ngất trên mặt đất, không rõ sống chết.
Rất nhanh, Phùng Hoành, Tần Tuyên, nữ tử đeo kính và những người khác vây quanh bốn phía, nhìn chằm chằm Granny:
"Lập tức đầu hàng, chúng ta có thể tha chết cho ngươi.”
Granny khinh thường:
“Chỉ bằng những thổ dân như các người mà ngông cuồng muốn tha mạng cho ta? Thế nào, không muốn mạng của thổ dân này?”
Vừa nói nàng vừa chĩa súng vào đầu Chu Sơn.
Phùng Hoành hét lên: “Buông Hình Thánh ra.”
“Lui ra phía sau mười dặm, nếu không ta lập tức giết hắn.”
Granny lạnh lùng nói.
Phùng Hoành cùng những người khác nhìn nhau, không hề di chuyển.
Ánh mắt Granny lóe lên tia lạnh lẽo, cầm lấy tảng đá bên cạnh hung hăng đập vào đỉnh đầu Chu Sơn, lập tức máu chảy ồ ạt.
Phùng Hoành hét lên: “Dừng tay, chúng ta có thể rút lui, nhưng nhất định phải trị liệu cho Hình Thánh, nếu không ngài chắc chắn sẽ chết.”
Granny đồng ý.
Ngay sau đó, một bác sĩ đi tới chỗ Granny cùng Chu Sơn, kiểm tra thân thể Chu Sơn, tiến hành trị liệu khẩn cấp.
Sau hai mươi phút máu của Chu Sơn mới cầm được: “Hình Thánh thương thế quá nặng, không thể chậm trễ, phải nhanh chóng trị liệu toàn diện.”
Bác sĩ nói.
Granny không để ý tới bọn họ: “Lập tức lui ra phía sau mười dặm, ba giờ sau ta sẽ rời đi, nếu không ta sẽ giết thổ dân này.”
1
0
6 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
