TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40: Làm ăn kiểu này sẽ lỗ chết đấy

Tô Dã: “Cô ta nói biểu diễn, chẳng lẽ là thổi kèn bầu ở đây?”

Video tiếp tục, một người đàn ông trung niên khác xuất hiện, sau đó Linh Nha đi theo người này.

Tô Nhiên & Tô Dã: “!!!”

Hai người chạy đến quầy của Trương chủ quản với bộ mặt hung dữ.

Tô Dã xắn tay áo: “Các người đưa Linh Nha đi đâu rồi?”

Tô Nhiên đẩy kính râm: “Mau giao Linh Nha ra!”

Trương chủ quản tròn mắt, nhìn hai người đàn ông trẻ tuổi, khí chất bất phàm rồi bừng tỉnh: “Các cậu! Các cậu là thiếu gia ở nơi Linh Nha làm việc đúng không? Yên tâm, Linh Nha không bỏ trốn, tôi sẽ đưa các cậu đi tìm cô ấy!”

Tô Nhiên và Tô Dã ngơ ngác.

Làm việc? Thiếu gia? Đang nói gì vậy?

Ở nơi khác, ông chủ trao cho Linh Nha một chiếc thẻ và hỏi số điện thoại của cô.

Ông chủ: “Trong thẻ chỉ có một trăm vạn, mật khẩu là sáu số không. Tiên cô cứ cầm lấy trước. Sau khi lo xong hậu sự cho mẹ, chú sẽ gọi cho cháu. Chú sẽ đưa cháu một tấm séc một tỷ, hoặc nếu cháu thích, chú có thể giao cho cháu cả trang trại hoa...”

“Khoan đã.” Linh Nha ngắt lời: “Chú, cháu đã nói, cháu chỉ cần hoa, không cần tiền.”

Ông chủ: “Hoa thì chú đã bảo chú Tôn chuẩn bị rồi. Nhưng tiền cô phải nhận. Thiên Tuyết Lan là độc nhất vô nhị, một tỷ chẳng đáng gì.”

Linh Nha: “...”

Gần đây tiếp xúc với nhiều người giàu có, cô bắt đầu thấy mấy nghìn vạn, một tỷ chẳng là gì. Nhưng thực tế cô chỉ là một tiểu đạo cô nghèo, trong túi còn mỗi một nghìn tệ.

Linh Nha kiên quyết: “Người lai tạo Thiên Tuyết Lan không phải cháu, nhận số tiền này, cháu không thấy xứng đáng.”

Ông chủ: “Tiên cô đừng từ chối. Nếu không nhờ cháu, mẹ chú đã không kịp nhìn thấy Thiên Tuyết Lan nở. Nếu cháu không nhận số tiền này, chú sẽ không an lòng. Đây vốn dĩ là thù lao mà cháu đáng nhận.”

Linh Nha cắn môi nghĩ ngợi, cuối cùng nói: “Nhưng cháu không thể nhận nhiều như vậy. Hay thế này, cháu nhận mức thù lao hợp lý thôi. Mười vạn là đủ rồi.”

Ông chủ: “Một nghìn vạn tệ, không thể ít hơn.”

Khóe miệng Linh Nha giật giật: “Sao chú ép người ta nhận tiền vậy chứ? Làm ăn kiểu này sẽ lỗ chết đấy.”

Ông chủ: “Đây không phải chuyện làm ăn mà là tình nghĩa.”

Linh Nha: “Vậy hai... hai mươi vạn, không thể hơn.”

Ông chủ: “Một trăm vạn, không thể ít hơn. Chú đã nhượng bộ nhiều lắm rồi.”

Sau một hồi ngược đời trả giá, cuối cùng ông chủ đành chấp nhận để Linh Nha chỉ nhận 80 vạn, dành 20 vạn mua một mảnh đất. Đó chính là chỗ trước đây ông chủ đã chọn cho cô, nơi mà ánh sáng mặt trời và ánh trăng có thể chiếu đến đầu tiên.

Ông chủ hỏi: “Tiên cô định trồng gì ở đó? Chú sẽ bảo công nhân ở vườn ươm trồng giúp cháu.”

Linh Nha lắc đầu: “Cháu chưa nghĩ ra, nhưng chỗ đó trồng gì cũng được.”

Ông chủ cho người đóng gói tất cả các loại hoa mà Linh Nha cần, để chú Tôn lái xe chở cô về.

Mọi thứ vừa xong xuôi thì một chiếc Maybach đen tới.

19

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.