TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Đấng Toàn Năng Cuối Cùng

Cổ võ chẳng có gì đáng giá, không phải con đường tiến hóa của nhân loại. Dị năng mới là thần kỳ, kỹ thuật chuyển đổi dị năng của chúng ta sắp thành công! Ở lại xó xỉnh này làm gì nữa.

Tần Phong nghe đối thoại ấy liền đoán ngay bọn chúng chuẩn bị trốn sạch.

May mà lần này tới đây kịp, không thì lại để lỡ mất!

Kiếp trước, đến khi đủ mạnh quay lại thì cả nơi này đã bị phá hủy và nổ tung.

Chỉ nghe bọn chúng nói chuyện, có lẽ trước kia cũng chỉ vừa kịp thí nghiệm xong là rút lui, giờ bị anh gây rối nên chưa thành. Thế nhưng nhóm nghiên cứu đã chuẩn bị dọn đi.

Tiểu Bạch! – Tần Phong gọi nhỏ, chưa cần chỉ đạo cụ thể Tiểu Bạch đã hiểu ý, ánh bạc bao phủ quanh người cả hai, phù văn lập tức khóa chặt cánh cửa phòng thí nghiệm, khiến cánh cửa bên ngoài hoàn toàn vô dụng.

Tần Phong và Tiểu Bạch xuất hiện trong phòng thí nghiệm giữa ánh mắt kinh ngạc của bọn người kia.

Đáng tiếc, lần này các ngươi không chạy đâu được! – Tần Phong lạnh lùng nói, giơ Thanh Vương đao về phía đối phương.

Cả phòng thí nghiệm ngạc nhiên nhìn Tần Phong.

Trong đó, một người mặc áo blouse trắng, gầy gò, da dẻ nhợt nhạt, quầng mắt đen sạm, thần sắc vừa điên dại vừa nhếch nhác.

Một người khác trung niên bụng phệ, mặt mày dữ tợn, khoác bộ vest đắt tiền – loại chỉ giới doanh nhân giàu có trong căn cứ mới mặc.

Trông thấy Tần Phong, cả hai đều kinh ngạc tột độ.

Mày là ai, vào đây kiểu gì? – gã áo blouse trắng hét lên.

Tôi ấy à? Chính là học sinh vừa diệt đám rác rưởi mà các người nhắc tới!

Cái gì?

Hai người lập tức cuống cuồng.

Gã trung niên định rút súng nhưng một tia bạc đã cắt phăng cánh tay hắn rơi xuống đất.

A!!!

Gã hét lên đau đớn.

Tiếng thét ấy lập tức kéo theo cảnh vệ bên ngoài chú ý, nhưng Tần Phong không mấy bận tâm.

Cánh cửa này chỉ có thể mở ra từ bên trong, những kẻ khác muốn phá cũng tốn kha khá thời gian!

Giờ thì hãy nói cho tôi biết mục đích thật sự của các người! Các người thuộc tổ chức nào?

Tần Phong cầm Thanh Vương đao, tiến sát về phía gã áo blouse trắng.

Trong mắt gã đầy sợ hãi.

Chúng tôi chỉ đang tiến hành một thí nghiệm vĩ đại thôi!

Vĩ đại sao? – Tần Phong cảm thấy nực cười.

Ở người, anh chỉ thấy rồ dại độc ác chứ vĩ đại gì!

Tần Phong vung đao, chém phăng tay gã, đau điếng kêu la.

Mặt cắt không còn giọt máu, dưới lưỡi đao của Tần Phong, qua thời gian gã chỉ biết run rẩy, niềm sợ hãi bao trùm.

Dù Tần Phong đeo mặt nạ giấu mặt, trong mắt kẻ này anh chẳng khác gì ác quỷ.

Tôi không quan tâm các người có gì vĩ đại, nhưng vì sao lại nhắm hại bạn học của tôi?

Tần Phong gặng hỏi, thực ra cũng là hỏi cho mình.

Tôi nói, tôi nói, xin đừng giết tôi! – Mất một cánh tay, máu chảy đầm đìa, gã cảm nhận rõ hơi thở tử thần.

Dù biết có nói ra cũng chưa chắc được tha, nhưng vẫn cố kéo dài thời gian, mong người ngoài tới cứu.

Gã vội nói: Thí nghiệm của chúng tôi là nghiên cứu cách khiến con người trở thành dị năng giả. Sau nhiều thử nghiệm, đã tìm ra cách chuyển dị năng hạch tâm, cần phải lấy khi dị thú còn sống. Nhưng dị năng hạch trưởng thành rất lớn, tách ra thì sức mạnh sẽ tan biến, vì thế...

Vì thế các người mới truy lùng dị năng giả thức tỉnh!

Tần Phong ngắt lời, trong lòng cũng tìm thấy nguyên nhân kiếp trước mình bị chọn.

Hoá ra là xui xẻo bị chọn trúng làm vật thí nghiệm.

Đúng, đúng... – Gã áo blouse không dám trái lời.

Lửa giận trong Tần Phong dâng trào, anh tiếp tục hỏi tiếp.

Ngươi còn chưa trả lời tôi câu thứ hai! – Tần Phong lạnh lùng – Người của các ngươi đều mang mặt nạ Hắc tri chu, nhưng ta biết tổ chức các ngươi không phải Hắc tri chu.

Hai tên tỏ vẻ do dự.

Tần Phong vung đao, lần này chỉ thẳng gã mặc vest:

A, tôi nói, tôi nói!

Từng biểu hiện chứng tỏ Tần Phong điên cuồng, gã không dám phản kháng nữa.

Tổ chức chúng tôi thực ra không phải Hắc tri chu, thậm chí chưa hẳn là tổ chức phản nhân loại, chúng tôi chỉ trực thuộc một tổ chức vô cùng thần bí, chỉ biết ký hiệu là Z.

Nói rõ hơn! – giọng Tần Phong nghiêm nghị.

Tôi cũng không biết nhiều, chỉ biết tên gọi vậy thôi, nhưng tổ chức này cực kỳ mạnh, phòng thí nghiệm chúng tôi luôn nhận được dị thú cao cấp để nghiên cứu!

Lời này như đe dọa ngầm với Tần Phong.

Z... – danh hiệu quá ngắn gọn, nhiều ẩn ý, Tần Phong chưa từng nghe qua.

Nhưng nhìn vào mắt đối phương, chỉ thấy nỗi sợ, chắc không nói dối.

Tần Phong không quan tâm nữa, tiếp tục đe dọa.

Nếu ngươi chỉ biết bấy nhiêu, vậy thì chết đi! – Anh giơ lưỡi đao lên.

Đừng, đừng! Tôi nói ra thêm một bí mật! – Gã vest mồ hôi nhễ nhại, căng thẳng đến cực độ, sợ Tần Phong động thủ luôn.

Tần Phong nheo mắt, tạm dừng đao.

Nếu mà vẫn không có ý nghĩa gì, ta sẽ không để ngươi lấy lại hơi thở đâu!

Không, tôi nói thật! – Gã trung niên vội vàng thanh minh, kỳ thực hắn nắm rất nhiều bí mật nhưng chỉ dám lộ ra một chút.

Tuy thuộc tổ chức Z nhưng lực lượng nghiên cứu chúng tôi rất mạnh, mỗi căn cứ hoặc thành phố đều có cứ điểm ngầm. Đôi khi chúng tôi trao đổi một vài thứ với người lãnh đạo căn cứ. Lần này tấn công bạn học của cậu cũng chẳng phải mục đích ban đầu của chúng tôi, mà là do người bên kia thúc ép quá gấp!

Tần Phong bất ngờ bừng tỉnh.

Người cậu nói là ai?

Thanh Vương đao nhấn mạnh thêm, gã mới nuốt nước bọt trả lời:

Là phó khu trưởng khu Thừa Bắc!

Tần Phong cau mày, trong đầu bừng lên một tia sáng.

Lại là hắn!

Ánh mắt Tần Phong bùng lên ngọn lửa thù hằn.

Căn cứ Thừa Bắc là một căn cứ lớn, nhưng đối với Thành phố Thừa Dương, nơi này còn có tên gọi khác: Khu Thừa Bắc.

Bộ máy quản lý cấp cao của khu Thừa Bắc gồm hai khu trưởng, ba vị tướng quân và hai nghị viên. Mười người này hợp lại thành lực lượng quyền lực nhất của khu Thừa Bắc. Phó Khu trưởng Lâm Tăng có thực lực đoạn E, được xem là một trong những cao thủ tại đây. Ông còn có một người con trai tên Lâm Khải.

3

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.