0 chữ
Chương 5
Chương 5: Xuyên vào game
“Đến lúc đó các người sẽ không cần tôi nữa, có thể ném tôi đi thật xa, mắt không thấy cho đỡ phiền đúng không?”
Lilith bất đắc dĩ thở dài, cô chỉ thấy chán nên chơi một ván game thôi mà, có chọc phải ai đâu chứ?
“Vậy bây giờ đã nghiên cứu ra pheromone dẫn đường chưa?”
Vị giáo viên vốn đang hùng hổ bỗng nghẹn lời.
“Cô thừa biết là không nhanh như vậy được mà...”
“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, giúp tôi cởi cúc áo cậu ấy ra, không xử lý kịp là cậu ấy chết ngạt thật đấy.”
Vừa mới xuyên không đã gặp phải cảnh khó nhằn thế này, nếu được, cô thà rằng mình đang mơ còn hơn.
Nghe vậy, Tạ Hoàn vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhịp tim vốn hơi loạn nhịp vì nụ hôn kia lại đập dồn dập, cơn giận không còn kìm nén được nữa.
“Trong kỳ động tình lính gác sẽ bài xích nhau, cô muốn làm nhục chúng tôi thì cứ nói thẳng, không cần...”
“Làm ơn đi, xương sườn của tôi giờ vẫn còn đau đây này, đến đầu ngón tay cũng không nhấc nổi, chuyện này rốt cuộc là tại ai hả? Chẳng lẽ tôi có thể truyền pheromone dẫn đường cho cậu ấy qua lớp quần áo được chắc?”
Cô gái tóc vàng đảo mắt một cái, rõ ràng là vẻ mặt độc ác quen thuộc, nhưng trong hoàn cảnh này lại lộ ra vẻ đẹp sắc sảo, tươi sáng không thể chối cãi.
Kết quả là Tạ Hoàn vẫn không thể đến gần Tư Giác, ngược lại, chàng trai tóc bạc tự mình xé toạc cổ áo, cần cổ thon gầy ửng đỏ lộ ra.
Rõ ràng Tư Giác đã mất hết lý trí, sự phản kháng ban nãy đã biến mất sạch sẽ, cả người cậu cứ thế áp sát vào Lilith.
Đôi mắt cậu bị bịt kín, sau khi mất đi thị giác, thính giác ngược lại trở nên nhạy bén hơn. Một mùi hương thoang thoảng, nhẹ đến mức khó nhận ra bay phảng phất nơi chóp mũi, mang theo hơi thở của nắng xuân, khiến người ta không kìm được muốn đến gần.
“Sẽ nhanh thôi.”
Giọng nữ dịu dàng mang theo sức mạnh xoa dịu, Lilith nâng cằm Tư Giác lên, nghe thấy tiếng nức nở bị dồn nén đến cùng cực của đối phương, hơi thở cậu trở nên gấp gáp.
“Xin lỗi...”
Giọng nói ấy thực sự quá yếu ớt, quá cay đắng, lại còn mang theo nỗi tuyệt vọng sâu sắc.
Lilith không kìm được muốn ôm trán, rốt cuộc nguyên chủ đã hành hạ Tư Giác đến mức nào vậy?
Tiếng khóa kéo khe khẽ vang lên trong không gian tĩnh lặng. Từ góc nhìn của Tạ Hoàn, chỉ có thể thấy được vạt áo màu đỏ sẫm và những đầu ngón tay trắng nõn.
Cô gái nhẹ nhàng ngậm mảng da thịt nhỏ trên cổ cậu day day, răng nanh sắc nhọn đâm rách da, chạm đến dòng máu tanh ngọt. Cùng lúc đó, cô có thể cảm nhận được pheromone dẫn đường đang từ từ truyền đến nơi cần đến thông qua răng nanh.
Dẫn đường cấp thấp cũng có thể xoa dịu lính gác cấp S sao? Lilith không hiểu rõ lắm về cấp bậc trong game, đương nhiên cũng không biết rằng chỉ dựa vào chút pheromone dẫn đường cấp D yếu ớt mà có thể xoa dịu một lính gác mất kiểm soát là chuyện không khả thi đến nhường nào.
Lilith bất đắc dĩ thở dài, cô chỉ thấy chán nên chơi một ván game thôi mà, có chọc phải ai đâu chứ?
“Vậy bây giờ đã nghiên cứu ra pheromone dẫn đường chưa?”
Vị giáo viên vốn đang hùng hổ bỗng nghẹn lời.
“Cô thừa biết là không nhanh như vậy được mà...”
“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, giúp tôi cởi cúc áo cậu ấy ra, không xử lý kịp là cậu ấy chết ngạt thật đấy.”
Vừa mới xuyên không đã gặp phải cảnh khó nhằn thế này, nếu được, cô thà rằng mình đang mơ còn hơn.
Nghe vậy, Tạ Hoàn vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhịp tim vốn hơi loạn nhịp vì nụ hôn kia lại đập dồn dập, cơn giận không còn kìm nén được nữa.
“Trong kỳ động tình lính gác sẽ bài xích nhau, cô muốn làm nhục chúng tôi thì cứ nói thẳng, không cần...”
Cô gái tóc vàng đảo mắt một cái, rõ ràng là vẻ mặt độc ác quen thuộc, nhưng trong hoàn cảnh này lại lộ ra vẻ đẹp sắc sảo, tươi sáng không thể chối cãi.
Kết quả là Tạ Hoàn vẫn không thể đến gần Tư Giác, ngược lại, chàng trai tóc bạc tự mình xé toạc cổ áo, cần cổ thon gầy ửng đỏ lộ ra.
Rõ ràng Tư Giác đã mất hết lý trí, sự phản kháng ban nãy đã biến mất sạch sẽ, cả người cậu cứ thế áp sát vào Lilith.
Đôi mắt cậu bị bịt kín, sau khi mất đi thị giác, thính giác ngược lại trở nên nhạy bén hơn. Một mùi hương thoang thoảng, nhẹ đến mức khó nhận ra bay phảng phất nơi chóp mũi, mang theo hơi thở của nắng xuân, khiến người ta không kìm được muốn đến gần.
Giọng nữ dịu dàng mang theo sức mạnh xoa dịu, Lilith nâng cằm Tư Giác lên, nghe thấy tiếng nức nở bị dồn nén đến cùng cực của đối phương, hơi thở cậu trở nên gấp gáp.
“Xin lỗi...”
Giọng nói ấy thực sự quá yếu ớt, quá cay đắng, lại còn mang theo nỗi tuyệt vọng sâu sắc.
Lilith không kìm được muốn ôm trán, rốt cuộc nguyên chủ đã hành hạ Tư Giác đến mức nào vậy?
Tiếng khóa kéo khe khẽ vang lên trong không gian tĩnh lặng. Từ góc nhìn của Tạ Hoàn, chỉ có thể thấy được vạt áo màu đỏ sẫm và những đầu ngón tay trắng nõn.
Cô gái nhẹ nhàng ngậm mảng da thịt nhỏ trên cổ cậu day day, răng nanh sắc nhọn đâm rách da, chạm đến dòng máu tanh ngọt. Cùng lúc đó, cô có thể cảm nhận được pheromone dẫn đường đang từ từ truyền đến nơi cần đến thông qua răng nanh.
12
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
