0 chữ
Chương 10
Chương 10
Editor: Nại Nại
Tô Lạc nói chuyện với quản trị viên xong, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Mấu chốt của mọi chuyện nằm ở tính chân thật trong số liệu của Tam Thủy, hiện giờ được câu trả lời chắc chắn rồi, vậy chỉ cần chờ quản trị viên đưa ra kết quả xác định nữa thôi.
Đậu Hà Lan thấy Tô Lạc thất hồn lạc phách, nhíu mày lên tiếng: "Tình hình không mấy lạc quan sao?"
Thu nhập của tác giả liên quan đến hoa hồng của biên tập viên, văn phong của Tam Thủy rất tốt, cách hành văn lão luyện, chắc chắn là một cây rụng tiền, hôm qua nghe Tô Lạc nói Tam Thủy kết bạn QQ với cô ấy, Đậu Hà Lan không phải không hâm mộ.
Giờ đây Đậu Hà Lan cũng không biết bản thân mình bây giờ đang có tâm trạng như thế nào nữa, ánh mắt cô ấy sáng quắc nhìn chằm chằm Tô Lạc.
Tô Lạc lại không nhận ra cảm xúc của Đậu Hà Lan, chậm rãi lắc đầu: "Cũng không phải. Quản trị viên nói số liệu của Tam Thủy là thật."
Đậu Hà Lan giật mình, không thể tin: "Sao có thể!"
Cô ấy đã nhìn thấy bài topic gian lận đó từ lâu, cũng thấy chứng cứ cộng đồng mạng bình luận, chỉ trong ba tiếng đồng hồ, bộ truyện của Tam Thủy đã được hơn 2000 lượt yêu thích, nay cả bookmark cũng không tăng được với tốc độ khủng bố như vậy.
Tô Lạc lại lắc đầu lần nữa, cô ấy không phải dân IT, làm sao biết vấn đề kỹ thuật này chứ.
Nhất thời không nói chuyện, Tô Lạc bắt đầu xử lý chuyện của mình, mới sáng sớm đã nhận được cái tin tức đáng sợ thế này, cho đến bây giờ cô ấy còn chưa mở VIP cho tác giả đã ký hợp đồng của mình nữa, là do cô ấy thất trách.
Chờ đến khi Tô Lạc làm xong hết mọi chuyện của mình rồi thì mới nhìn thấy tin nhắn Tam Thủy gửi cho mình.
Trong lòng có dự cảm không lành, Tô Lạc nhanh chóng mở trang web Bích Thủy Giang Đinh ra, ngay lập tức nhìn thấy cái topic trên cùng, nhìn người đăng là Tam Thủy, Tô Lạc cảm thấy nhức nhức cái đầu.
Mở topic ra, đã có hơn 200 lượt bình luận.
[Giang cư mận 1: Hoắc hoắc, cãi lâu vậy rồi cuối cùng chính chủ cũng xuất hiện. Chẳng lẽ biên tập viên không nói với cô bảo cô rời xa Bích Thủy, nghiêm túc viết văn à? Chỉ sợ biên tập viên đã bị cô làm tức đến mức nôn ra lít máu rồi. Thời buổi bây giờ từ khi nào đến lượt chó gian lận ra mặt dạy đời vậy?]
[Giang cư mận 2: Tâm trạng bây giờ có hơi vị diệu, lời nói của Mặc Phiến Tán Nhân đúng là đang công kích cá nhân, thật quá đáng. Tôi cũng đã tra IP rồi, Tiểu tiên nữ đáng yêu là độc giả không thể nghi ngờ, là ngộ thương.]
[Giang cư mận 3: Lầu 1 nói không sai, từ khi nào mà chó gian lận cũng có thể quang minh chính đại tới dạy đời người khác vậy? Bây giờ không nên kẹp chặt đuôi giả làm người à? Số liệu đã hù chết Lục Giang, còn vọng tưởng nói sang chuyện khác á? Thời buổi này ai mà không bị mắng vài lần rồi chứ? Chỉ có độc giả của cô là có trái tim thủy tinh à?]
--->[Tam Thủy trả lời: IQ của lầu 1 thật làm người ta cảm động không thôi, mắt để chưng thôi nên không thấy ý nghĩ của cái topic này, câm miệng lại rồi trở về bế quan đi, chờ đến khi nào tiến hóa thành công rồi hẳn quay lại.]
[Giang cư mận 5: Từ khi nào một burshing lại có có tư cách kiêu ngạo như vậy? Chỉ có cô có độc giả à? Chỉ có cô là bạch liên hoa à? Có thời gian gian lận thì nên học hành chăm chỉ để viết cho tốt đi.]
--->[Tam Thủy trả lời: Lầu 5 nói chuyện có lương tâm chút đi, thẩm phán hả? Thời buổi này chi phí đền bù khi cố ý hãm hại người khác thấp vậy rồi à? Hay là bạn hy vọng tôi cũng vết thêm một cái topic nữa để nói? Bây giờ tôi rảnh lắm.]
Tô Lạc kéo xuống dưới, từ khi Tam Thủy trả lời giang cư mận 6 đến giờ, hiển nhiên phía dưới các bình luận công kích cá nhân gần như biến mất. Cô ấy không khỏi khóc không ra nước mắt, tác giả ngày nay cũng không sợ bị phốt vì bắt nạt kẻ yếu.
Tuy rằng Tam Thủy hành động có chút thô bạo, nhưng Tô Lạc thật sự không cảm thấy thức giận, ngược lại trong lòng không hiểu sao cảm thấy sướиɠ cực.
Ai bảo mi núp sau màn hình ẩn danh mà múa bàn phím, mắng người khác cho cố vô giờ lại thấy sợ.
Tô Lạc lật từng bình luận, vô cùng kinh ngạc, tác giả này của mình quả thật đỉnh của chóp luôn, người khác có mắng cô như thế nào cô sẽ mắng lại người ta nhưng không hề chửi thề hay thô tục một chút nào cả, xem đến mức người khác dở khóc dở cười.
Cuối cùng, cũng có thể thành công dẫn lại chủ đề bảo tác giả Mặc Phiến Tán Nhân xin lỗi.
Tô Lạc đóng web Bích Thủy Giang Đinh lại, tuy rằng biên tập không thích tác giả gây chuyện ở trên Bích Thủy, nhưng rõ ràng Tam Thủy đã chịu oan uất lớn mà, hơn nữa cô ấy bị oan ức cũng không thèm cãi nhau với người khác, chỉ thay độc giả xuất đầu lộ diện mà thôi.
Tô Lạc kiểm tra biên tập viên của Mặc Phiến Tán Nhân, nhìn thấy biên tập của cô ta là biên tập viên Sao Biển của nhóm bên cạnh, bình thường rất hay bất đồng quan đểm với mình, khụ khụ, cảm giác trong lòng càng... sướиɠ hơn.
Cô ấy nhanh chóng trả lời Cố Miểu.
[Tô Lạc: Không sao, sau này đừng xúc động như vậy nữa.]
Lúc Cố Miểu nhận tin nhắn của Tô Lạc, cô đang combat với giang cư mận.
Làm một blogger sinh động, Cố Miểu tỏ vẻ việc tạo acc clone để bình luận dạo là chuyện hết sức bình thường, combat nhiều nên chưa bao giờ xuất hiện trạng thái nghèo từ ngữ cả, đổi IP, đổi acc và ngữ khí càng làm đến thuận buồm xuôi gió hơn.
Trong trang web dành cho tác giả này, hiển nhiên không có tài như antifan kiếp trước của cô, cho nên cô còn có thể combat với họ mà không cần dùng bất kỳ câu chửi thề nào.
Cố Miểu mở QQ ra, thấy Tô Lạc gửi tin nhắn mới cho cô.
Cô nhìn thoáng qua, sau đó nhanh chóng trả lời lại bằng hai nụ hôn gió, rồi đóng khung chat lại, hiển nhiên còn chưa thoát ra khỏi trạng thái thủy quân combat.
Trong lòng Tô Lạc kích động, quả nhiên không có so sánh thì không có đau thương, thì ra Tam Thủy nói chuyện sắc bén như thế nhưng lại có lúc đáng yêu ngọt nào như này!
Cố Miểu nhìn thời gian ở góc phải màn hình, sau đó trực tiếp nhấp vào trung tâm báo cáo, nhìn thấy bài quyết định chứng minh của quản trị viên, lại chụp màn hình tin nhắn cô tự kiểm tra được, không nói hai lời, đăng vào 2 topic kia.
Nhẹ nhàng kèm theo một câu: Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí*.
Ngay lập tức cả hai topic đều im lặng tập thể, hơn nửa ngày cũng không ai bình luận.
Nhưng mà Cố Miểu biết, đây chỉ là tạm thời, số liệu của cô quá vi diệu, cho dù đã xác định rồi nhưng cũng không ai tin.
(*Câu "Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí" (仁者見仁,智者見智) có nghĩa là "người nhân thì thấy vậy là nhân, người trí thì thấy vậy là trí". Câu này ý nói rằng, mỗi người có cách nhìn nhận, đánh giá sự vật, hiện tượng khác nhau tùy thuộc vào phẩm chất, trình độ và quan điểm của họ. Nguồn: google.)
___
Cả đêm Ngũ Thanh Thanh ngủ không hề ngon, buổi sáng thức dậy dưới mắt xuất hiện quầng thâm mắt rõ ràng, hiển nhiên chuyện xảy ra ngày hôm qua trên diễn đàn vẫn khiến cô ấy canh cánh trong lòng.
Tuy rằng có hơi không dám vào diễn đàn xem, nhưng Ngũ Thanh Thanh vẫn mở máy tính ra, ít nhất cũng phải xem kết quả cuối cùng của mọi chuyện như thế nào mới có thể cam tâm.
Ôm tâm trạng thấp thỏm mở Bích Thủy Giang Đinh ra, Ngũ Thanh Thanh nhìn topic trên cùng, vô thức duỗi tay che miệng lại.
Thế mà lại là Tam Thủy đại đại đăng topic.
Ngũ Thanh Thanh có chút hận sắt không thành thép, ở trong thời khắc mấu chốt này Tam Thủy nên ngậm chặt miệng mới đúng, còn vào diễn đàn đăng topic làm gì đây?
Nhưng oán trách chưa được ba giây, Ngũ Thanh Thanh nhìn thấy dòng chữ "mấy người hãy xin lỗi độc giả Tiểu tiên nữ đáng yêu của tôi" xong, trong lòng lập tức xuất hiện cảm giác tê tê dại dại.
Lại xem lầu 539, 540, 542, trái tim Ngũ Thanh Thanh càng đập dữ dội hơn, hốc mắt bất tri bất giác mà đỏ bừng.
Rõ ràng cô ấy chỉ mới vừa theo dõi Tam Thủy đại đại một ngày, để lại hai bình luận, nhưng Tam Thủy đại đại vậy mà tự mình ra trận, bảo đám người mắng cô ấy đến xin lỗi.
Nhìn thấy một mình Tam Thủy đại đại mắng lại từng bình luận một mà không hề chửi thề, trong cảm động lại dâng lên tia tự hào.
Toàn bộ ấm ức ngày hôm qua phải chịu hoàn toàn biến mất, Ngũ Thanh Thanh lau đi hốc mắt ướŧ áŧ, trực tiếp kéo đến cuối cùng, định xắn tay áo lên chiến đấu, sao có thể để Tam Thủy đại đại một mình combat được!
Tới đi, tới làm tổn thương nhau đi! Để xem đến cuối cùng ai mới là người bị vả mặt!
Nhưng chờ đến khi cô ấy kéo xuống tới dưới nhìn thấy bình luận của Tam Thủy đại đại thì quỷ dị im lặng ngồi đó, im lặng qua đi, Ngũ Thanh Thanh đột nhiên lớn tiếng cười ha hả vang vọng cả ký túc xá, sảng khoái quá!!
Mọi sự bực bội ngày hôm qua đều tan biến, Ngũ Thanh Thanh nhanh chóng để lại bình luận dưới cuốn tiểu truyết [Cho dù là thời gian cũng không thể làm anh quên em].
[Đại đại, đại đại. Từ đây về sau em chính là fan não tàn của chị! Yêu nhất dáng vẻ anh minh thần võ bao che cho con như vậy!]
Ngũ Thanh Thanh cười tít mắt, còn chưa đến 10 phút sau cô ấy đã nhìn thấy câu trả lời của Tam Thuỷ đại đại.
[Ngoan [sờ sờ đầu]. Đến Bích Thủy Giang Đinh xem đi.]
Mặc Phiến Tán Nhân đã đăng bài xin lỗi sau 10 phút Cố Miểu bình luận chụp màn hình kia.
Ngũ Thanh Thanh nhìn thấy bài đăng xin lỗi thì ngay lập tức hú hét không ngớt, quá cmn sướиɠ rồi, ai nói Tam Thủy đại đại đáng yêu ngọt nào thế, rõ ràng hung dữ lắm đấy được không?
Ngũ Thanh Thanh còn chưa kịp kích động được vài giây, đã bị cô bạn cùng phòng đè xuống một cách không thương tiếc: "Khó lắm mới được một buổi sáng không có tiết học, cậu rống như quỷ khóc sói gào làm gì hả!"
Ngũ Thanh Thanh lập tức ngậm miệng lại, la hét vui vẻ trong lòng.
Tô Lạc nói chuyện với quản trị viên xong, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Mấu chốt của mọi chuyện nằm ở tính chân thật trong số liệu của Tam Thủy, hiện giờ được câu trả lời chắc chắn rồi, vậy chỉ cần chờ quản trị viên đưa ra kết quả xác định nữa thôi.
Đậu Hà Lan thấy Tô Lạc thất hồn lạc phách, nhíu mày lên tiếng: "Tình hình không mấy lạc quan sao?"
Thu nhập của tác giả liên quan đến hoa hồng của biên tập viên, văn phong của Tam Thủy rất tốt, cách hành văn lão luyện, chắc chắn là một cây rụng tiền, hôm qua nghe Tô Lạc nói Tam Thủy kết bạn QQ với cô ấy, Đậu Hà Lan không phải không hâm mộ.
Giờ đây Đậu Hà Lan cũng không biết bản thân mình bây giờ đang có tâm trạng như thế nào nữa, ánh mắt cô ấy sáng quắc nhìn chằm chằm Tô Lạc.
Tô Lạc lại không nhận ra cảm xúc của Đậu Hà Lan, chậm rãi lắc đầu: "Cũng không phải. Quản trị viên nói số liệu của Tam Thủy là thật."
Cô ấy đã nhìn thấy bài topic gian lận đó từ lâu, cũng thấy chứng cứ cộng đồng mạng bình luận, chỉ trong ba tiếng đồng hồ, bộ truyện của Tam Thủy đã được hơn 2000 lượt yêu thích, nay cả bookmark cũng không tăng được với tốc độ khủng bố như vậy.
Tô Lạc lại lắc đầu lần nữa, cô ấy không phải dân IT, làm sao biết vấn đề kỹ thuật này chứ.
Nhất thời không nói chuyện, Tô Lạc bắt đầu xử lý chuyện của mình, mới sáng sớm đã nhận được cái tin tức đáng sợ thế này, cho đến bây giờ cô ấy còn chưa mở VIP cho tác giả đã ký hợp đồng của mình nữa, là do cô ấy thất trách.
Chờ đến khi Tô Lạc làm xong hết mọi chuyện của mình rồi thì mới nhìn thấy tin nhắn Tam Thủy gửi cho mình.
Trong lòng có dự cảm không lành, Tô Lạc nhanh chóng mở trang web Bích Thủy Giang Đinh ra, ngay lập tức nhìn thấy cái topic trên cùng, nhìn người đăng là Tam Thủy, Tô Lạc cảm thấy nhức nhức cái đầu.
[Giang cư mận 1: Hoắc hoắc, cãi lâu vậy rồi cuối cùng chính chủ cũng xuất hiện. Chẳng lẽ biên tập viên không nói với cô bảo cô rời xa Bích Thủy, nghiêm túc viết văn à? Chỉ sợ biên tập viên đã bị cô làm tức đến mức nôn ra lít máu rồi. Thời buổi bây giờ từ khi nào đến lượt chó gian lận ra mặt dạy đời vậy?]
[Giang cư mận 2: Tâm trạng bây giờ có hơi vị diệu, lời nói của Mặc Phiến Tán Nhân đúng là đang công kích cá nhân, thật quá đáng. Tôi cũng đã tra IP rồi, Tiểu tiên nữ đáng yêu là độc giả không thể nghi ngờ, là ngộ thương.]
[Giang cư mận 3: Lầu 1 nói không sai, từ khi nào mà chó gian lận cũng có thể quang minh chính đại tới dạy đời người khác vậy? Bây giờ không nên kẹp chặt đuôi giả làm người à? Số liệu đã hù chết Lục Giang, còn vọng tưởng nói sang chuyện khác á? Thời buổi này ai mà không bị mắng vài lần rồi chứ? Chỉ có độc giả của cô là có trái tim thủy tinh à?]
[Giang cư mận 5: Từ khi nào một burshing lại có có tư cách kiêu ngạo như vậy? Chỉ có cô có độc giả à? Chỉ có cô là bạch liên hoa à? Có thời gian gian lận thì nên học hành chăm chỉ để viết cho tốt đi.]
--->[Tam Thủy trả lời: Lầu 5 nói chuyện có lương tâm chút đi, thẩm phán hả? Thời buổi này chi phí đền bù khi cố ý hãm hại người khác thấp vậy rồi à? Hay là bạn hy vọng tôi cũng vết thêm một cái topic nữa để nói? Bây giờ tôi rảnh lắm.]
Tô Lạc kéo xuống dưới, từ khi Tam Thủy trả lời giang cư mận 6 đến giờ, hiển nhiên phía dưới các bình luận công kích cá nhân gần như biến mất. Cô ấy không khỏi khóc không ra nước mắt, tác giả ngày nay cũng không sợ bị phốt vì bắt nạt kẻ yếu.
Tuy rằng Tam Thủy hành động có chút thô bạo, nhưng Tô Lạc thật sự không cảm thấy thức giận, ngược lại trong lòng không hiểu sao cảm thấy sướиɠ cực.
Ai bảo mi núp sau màn hình ẩn danh mà múa bàn phím, mắng người khác cho cố vô giờ lại thấy sợ.
Tô Lạc lật từng bình luận, vô cùng kinh ngạc, tác giả này của mình quả thật đỉnh của chóp luôn, người khác có mắng cô như thế nào cô sẽ mắng lại người ta nhưng không hề chửi thề hay thô tục một chút nào cả, xem đến mức người khác dở khóc dở cười.
Cuối cùng, cũng có thể thành công dẫn lại chủ đề bảo tác giả Mặc Phiến Tán Nhân xin lỗi.
Tô Lạc đóng web Bích Thủy Giang Đinh lại, tuy rằng biên tập không thích tác giả gây chuyện ở trên Bích Thủy, nhưng rõ ràng Tam Thủy đã chịu oan uất lớn mà, hơn nữa cô ấy bị oan ức cũng không thèm cãi nhau với người khác, chỉ thay độc giả xuất đầu lộ diện mà thôi.
Tô Lạc kiểm tra biên tập viên của Mặc Phiến Tán Nhân, nhìn thấy biên tập của cô ta là biên tập viên Sao Biển của nhóm bên cạnh, bình thường rất hay bất đồng quan đểm với mình, khụ khụ, cảm giác trong lòng càng... sướиɠ hơn.
Cô ấy nhanh chóng trả lời Cố Miểu.
[Tô Lạc: Không sao, sau này đừng xúc động như vậy nữa.]
Lúc Cố Miểu nhận tin nhắn của Tô Lạc, cô đang combat với giang cư mận.
Làm một blogger sinh động, Cố Miểu tỏ vẻ việc tạo acc clone để bình luận dạo là chuyện hết sức bình thường, combat nhiều nên chưa bao giờ xuất hiện trạng thái nghèo từ ngữ cả, đổi IP, đổi acc và ngữ khí càng làm đến thuận buồm xuôi gió hơn.
Trong trang web dành cho tác giả này, hiển nhiên không có tài như antifan kiếp trước của cô, cho nên cô còn có thể combat với họ mà không cần dùng bất kỳ câu chửi thề nào.
Cố Miểu mở QQ ra, thấy Tô Lạc gửi tin nhắn mới cho cô.
Cô nhìn thoáng qua, sau đó nhanh chóng trả lời lại bằng hai nụ hôn gió, rồi đóng khung chat lại, hiển nhiên còn chưa thoát ra khỏi trạng thái thủy quân combat.
Trong lòng Tô Lạc kích động, quả nhiên không có so sánh thì không có đau thương, thì ra Tam Thủy nói chuyện sắc bén như thế nhưng lại có lúc đáng yêu ngọt nào như này!
Cố Miểu nhìn thời gian ở góc phải màn hình, sau đó trực tiếp nhấp vào trung tâm báo cáo, nhìn thấy bài quyết định chứng minh của quản trị viên, lại chụp màn hình tin nhắn cô tự kiểm tra được, không nói hai lời, đăng vào 2 topic kia.
Nhẹ nhàng kèm theo một câu: Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí*.
Ngay lập tức cả hai topic đều im lặng tập thể, hơn nửa ngày cũng không ai bình luận.
Nhưng mà Cố Miểu biết, đây chỉ là tạm thời, số liệu của cô quá vi diệu, cho dù đã xác định rồi nhưng cũng không ai tin.
(*Câu "Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí" (仁者見仁,智者見智) có nghĩa là "người nhân thì thấy vậy là nhân, người trí thì thấy vậy là trí". Câu này ý nói rằng, mỗi người có cách nhìn nhận, đánh giá sự vật, hiện tượng khác nhau tùy thuộc vào phẩm chất, trình độ và quan điểm của họ. Nguồn: google.)
___
Cả đêm Ngũ Thanh Thanh ngủ không hề ngon, buổi sáng thức dậy dưới mắt xuất hiện quầng thâm mắt rõ ràng, hiển nhiên chuyện xảy ra ngày hôm qua trên diễn đàn vẫn khiến cô ấy canh cánh trong lòng.
Tuy rằng có hơi không dám vào diễn đàn xem, nhưng Ngũ Thanh Thanh vẫn mở máy tính ra, ít nhất cũng phải xem kết quả cuối cùng của mọi chuyện như thế nào mới có thể cam tâm.
Ôm tâm trạng thấp thỏm mở Bích Thủy Giang Đinh ra, Ngũ Thanh Thanh nhìn topic trên cùng, vô thức duỗi tay che miệng lại.
Thế mà lại là Tam Thủy đại đại đăng topic.
Ngũ Thanh Thanh có chút hận sắt không thành thép, ở trong thời khắc mấu chốt này Tam Thủy nên ngậm chặt miệng mới đúng, còn vào diễn đàn đăng topic làm gì đây?
Nhưng oán trách chưa được ba giây, Ngũ Thanh Thanh nhìn thấy dòng chữ "mấy người hãy xin lỗi độc giả Tiểu tiên nữ đáng yêu của tôi" xong, trong lòng lập tức xuất hiện cảm giác tê tê dại dại.
Lại xem lầu 539, 540, 542, trái tim Ngũ Thanh Thanh càng đập dữ dội hơn, hốc mắt bất tri bất giác mà đỏ bừng.
Rõ ràng cô ấy chỉ mới vừa theo dõi Tam Thủy đại đại một ngày, để lại hai bình luận, nhưng Tam Thủy đại đại vậy mà tự mình ra trận, bảo đám người mắng cô ấy đến xin lỗi.
Nhìn thấy một mình Tam Thủy đại đại mắng lại từng bình luận một mà không hề chửi thề, trong cảm động lại dâng lên tia tự hào.
Toàn bộ ấm ức ngày hôm qua phải chịu hoàn toàn biến mất, Ngũ Thanh Thanh lau đi hốc mắt ướŧ áŧ, trực tiếp kéo đến cuối cùng, định xắn tay áo lên chiến đấu, sao có thể để Tam Thủy đại đại một mình combat được!
Tới đi, tới làm tổn thương nhau đi! Để xem đến cuối cùng ai mới là người bị vả mặt!
Nhưng chờ đến khi cô ấy kéo xuống tới dưới nhìn thấy bình luận của Tam Thủy đại đại thì quỷ dị im lặng ngồi đó, im lặng qua đi, Ngũ Thanh Thanh đột nhiên lớn tiếng cười ha hả vang vọng cả ký túc xá, sảng khoái quá!!
Mọi sự bực bội ngày hôm qua đều tan biến, Ngũ Thanh Thanh nhanh chóng để lại bình luận dưới cuốn tiểu truyết [Cho dù là thời gian cũng không thể làm anh quên em].
[Đại đại, đại đại. Từ đây về sau em chính là fan não tàn của chị! Yêu nhất dáng vẻ anh minh thần võ bao che cho con như vậy!]
Ngũ Thanh Thanh cười tít mắt, còn chưa đến 10 phút sau cô ấy đã nhìn thấy câu trả lời của Tam Thuỷ đại đại.
[Ngoan [sờ sờ đầu]. Đến Bích Thủy Giang Đinh xem đi.]
Mặc Phiến Tán Nhân đã đăng bài xin lỗi sau 10 phút Cố Miểu bình luận chụp màn hình kia.
Ngũ Thanh Thanh nhìn thấy bài đăng xin lỗi thì ngay lập tức hú hét không ngớt, quá cmn sướиɠ rồi, ai nói Tam Thủy đại đại đáng yêu ngọt nào thế, rõ ràng hung dữ lắm đấy được không?
Ngũ Thanh Thanh còn chưa kịp kích động được vài giây, đã bị cô bạn cùng phòng đè xuống một cách không thương tiếc: "Khó lắm mới được một buổi sáng không có tiết học, cậu rống như quỷ khóc sói gào làm gì hả!"
Ngũ Thanh Thanh lập tức ngậm miệng lại, la hét vui vẻ trong lòng.
4
0
1 tháng trước
40 phút trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
