TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 4.2

“Hôm nay là ngày vui lớn đấy. Miên Miên tỉnh lại rồi, lại còn trồng được tinh linh của riêng mình nữa. Trước khi về nhà, chúng ta đến chợ mua chút đồ ngon làm bữa cơm mừng cái đã.” Tạ Thục Anh quả quyết nói, gương mặt không giấu nổi nụ cười vui mừng.

“Nào, Miên Miên, cháu ôm hai đứa nhỏ này, mấy hành lý còn lại để ông bà mang.” Bà đưa chú mèo con còn đang nhắm mắt ngủ say trên đầu giường cho Tống Miên Miên, một tay xách hai cái vali lớn đi thẳng ra cửa. Nhìn sức lực của bà, không ai nghĩ bà đã hơn 60 tuổi, thậm chí còn khỏe hơn nhiều thanh niên sau thảm biến.

Ngày nay, thể chất người thường đã vượt xa vận động viên trước thảm họa. Huống chi vợ chồng Tạ Thục Anh quanh năm làm việc đồng áng, mấy chục ký hành lý chẳng là gì với họ.

Tống Miên Miên đi sau hai ông bà, mặt có hơi đỏ.

Cô cũng không hiểu vì sao, thân thể này chẳng giống những người khác có sức mạnh phi thường, ngược lại y như thiếu nữ bình thường thời kỳ trước thảm họa, thậm chí còn yếu hơn kiếp trước của cô vài phần. Nhất là sau khi vừa rút cạn dị năng, đến đi đứng cũng cảm thấy lảo đảo.

Cục bông đen nhỏ xíu như quả bóng lông, là một bé mèo con chưa bằng lòng bàn tay cô. Bốn chân ngắn cũn, ngắn hơn cả mèo thường, trông vừa ngắn vừa đáng yêu như chuột nhắt, mắt còn chưa mở, nằm gọn trong lòng bàn tay cô ngủ say. Cái mũi hồng, cái miệng nhỏ xíu và cả những miếng đệm chân mềm hồng phấn, tất cả đều khiến tim người ta như tan chảy mất nửa.

Kiếp trước trong tận thế, Tống Miên Miên từng thấy vô số dị thú to lớn, nhưng loại mèo con mềm mại không có chút sức sát thương như thế này, cô thật sự đã rất nhiều năm chưa từng thấy lại.

Đặc biệt là con mèo nhỏ này, đáng yêu đến mức khiến người ta chỉ muốn nhào tới thơm lấy thơm để!

Dù có phải là khế ước thú cao cấp hay không, với một người luôn dựa vào dị năng như cô, cũng chẳng quan trọng lắm. Nhưng nhìn cục bông mềm nhỏ xíu đang nằm ngoan trong lòng bàn tay mình, tâm hồn thiếu nữ của Tống Miên Miên lại không kìm được mà rung động.

Kiếp trước, không một ai biết rằng, thật ra cô là một “mọt lông” ẩn giấu. Đối với những sinh vật nhỏ bé, mềm mại, lông xù xinh xắn, cô trước giờ chưa từng có sức kháng cự.

Nhìn thấy chú mèo con vừa ký kết khế ước với mình, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng bàn tay, Tống Miên Miên cúi đầu, định cúi xuống hôn một cái.

A!

Con của mình, sao có thể không thơm hai cái được chứ?!

Thế nhưng, ngay lúc đôi môi hồng hồng chuẩn bị chạm vào cái tai mềm mềm của mèo con, một cái móng vuốt nhỏ đen sì đã mạnh mẽ đẩy vào mặt Tống Miên Miên.

Chú mèo mun nhỏ xù lông, chân ngắn, lúc này đã mở mắt. Đôi mắt mèo xanh nhạt như bảo thạch trong suốt lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô, trên gương mặt lộ rõ vẻ "Cô đừng hòng lại gần ông đây", rồi quay đầu sang hướng khác, dứt khoát lơ đi.

Tống Miên Miên: “???”

Mèo con mới sinh ra mà đã ngầu như vậy sao?

Còn chưa kịp hiểu tại sao một con mèo lại có biểu cảm giống con người như thế, thì tinh linh cà chua nhỏ bên cạnh đã không chịu được nữa, ríu rít nhảy từ tay này sang tay kia của Tống Miên Miên!

“Chíp chíp chíp! Gù gù gù!... Chíp chíp!” Tinh linh cà chua nhỏ sải hai cái chân nhỏ xíu, khí thế bừng bừng.

Cậu là con mèo thúi kia, sao lại có thể giành Miên Miên với tôi?! Miên Miên là của tôi! Là của tôi đó!!

Mèo con mun lạnh lùng nhìn chằm chằm tinh linh cà chua, thân hình mặc dù nhỏ bé, nhưng rõ ràng to hơn một quả cà chua nhiều. Nhất là ánh mắt mèo lúc này sắc lạnh vô cùng, khiến tinh linh cà chua đang hùng hổ kia giật nảy mình.

“Hu hu hu hu!”

Tinh linh cà chua nhỏ bị dọa đến phát run, òa khóc nức nở, vội vã dùng đôi chân bé tí chạy thẳng vào túi áo trước ngực của Tống Miên Miên.

Tống Miên Miên: “...”

Tống Miên Miên lặng lẽ nhìn chằm chằm vào chỗ nhô lên bất thường ở phía trước ngực bên trái chiếc áo sơ mi trắng, bỗng nhiên trầm mặc.

Chú mèo mun nhỏ nhìn sang bên cạnh, thấy vẻ mặt cô gái ngơ ngác ngốc nghếch, liền hắt hơi một cái.

Trong cơ thể bé nhỏ của mèo mun, ẩn chứa một linh hồn vĩ đại.

Ba ngày trước, sau khi Phong Trạch Viêm tỉnh lại, hắn liền phát hiện mình đã trở thành một con mèo chân ngắn, mềm mềm, giọng nũng nịu, chỉ chạm nhẹ là ngã – một khế ước thú cấp 0. Mèo con mới sinh chưa đầy một tháng, to bằng lòng bàn tay, chân còn ngắn hơn cả mèo thường, yếu ớt đến mức người thường dùng một ngón tay cũng có thể bóp chết.

Điều đó khiến một thành chủ Nhật Diễm là hắn, một trong ba cường giả hàng đầu thế giới khó mà tin nổi!

Hắn nhớ rất rõ, một giây trước vẫn còn đang chiến đấu trong rừng đột biến với một dị thú vương cấp (cấp 10), cùng thú khế ước dốc hết sức lực gϊếŧ chết đối phương rồi kiệt sức ngất đi. Không ngờ tỉnh lại thì đã thành ra thế này.

Ba ngày nay, phần lớn thời gian hắn đều ngủ, nhưng trong lúc tỉnh, hắn cũng đã biết được hoàn cảnh hiện tại của mình.

Mèo mun nhỏ lắc tai đầy nghiêm túc, nửa nằm bò xuống.

Kể từ khi thảm họa bùng phát cách đây ngàn năm, phóng xạ và sinh vật đột biến đã trở thành mối đe dọa lớn nhất với loài người. Dù con người có tăng cường thể chất, có thể tu luyện, lại có thú khế ước hỗ trợ.

Nhưng giữa con người và sinh vật đột biến, cũng chỉ mới đạt được thế cân bằng mong manh.

Vì thế, để đoàn kết và bảo vệ lợi ích riêng, con người đã xây dựng hàng trăm tòa thành căn cứ lớn nhỏ.

Chỉ là, phần lớn các căn cứ đó đều đã bị dị thú phá hủy.

Hiện tại, trên toàn cầu chỉ còn lại 18 căn cứ thành, và giữa các căn cứ đã liên minh, chia thành ba quốc gia mới.

Thành Nhật Diễm chính là một trong bảy thành căn cứ liên minh của Đế quốc Nam Liên Minh.

Còn nơi hắn đang ở lúc này, chính là thành phố Kim Ô – một trong năm thành phố trực thuộc thành Nhật Diễm!

Nghe người ta nhắc đến chuyện này, hắn cũng không biết nên cảm thấy may mắn hay xấu hổ.

Ai mà ngờ được, hắn là một thành chủ đường đường chính chính, lại biến thành thú khế ước của một đứa con bị nhà bỏ rơi ở một thành phố trực thuộc?

Mèo mun nhỏ thở dài một hơi, trong mắt thoáng hiện một tia cảm khái.

Dù sao đi nữa, hắn nhất định phải tìm cơ hội quay về nhìn thử tình hình thân thể của mình, ít nhất cũng phải xem báo chí gần đây của thành Nhật Diễm để biết rõ tình hình hiện tại.

5

0

4 tuần trước

9 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.