TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 85
Chương 74.2

Từ Thịnh nghe vậy lập tức ngây người, thì ra, những gì ngày thường nhìn thấy vẫn chưa phải là thực lực thật sự của Tần Minh?

Ánh mắt Ngô Tranh cũng trở nên khác thường.

Từ Thịnh lên tiếng: “Ngươi đừng giấu nữa, đi, theo ta kiểm tra một chút, xem sau khi ngươi tân sinh bốn lần thì tố chất thân thể đã mạnh đến mức nào. Còn về cảm tri lĩnh vực, chuyện đó rất huyền ảo, chúng ta không phải người phương ngoại, tạm thời không có cách nào đo lường.”

“Ta không muốn để quá nhiều người biết.” Tần Minh cất tiếng. Tình thế hiện tại của hắn rất đặc thù, tương lai chưa rõ, trước khi đủ mạnh, nếu để một số chuyện truyền đến thành Thanh Hà hay Thiên Tinh Thành thì hậu quả thật khó lường.

Tần Minh không có ý định che giấu với Từ Thịnh, đối phương đã biết hắn từng tiến vào Lôi Hỏa Luyện Điện, vậy thì giữ kín cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

“Không sao, tới chỗ bạn ta. Ở đó có đầy đủ thiết bị, có thể kiểm tra tố chất thân thể.” Từ Thịnh càng lúc càng tò mò, sau bốn lần tân sinh, rốt cuộc Tần Minh đã đạt đến trình độ gì?

Tần Minh nhận ra người bạn mà Từ Thịnh quen, Chu Lâm, chính là người từng cùng họ lên núi hái tuyết liên lần trước, nhưng bị người khác nẫng tay trên khiến nàng tức giận đến mức một đường trở về thành vẫn không ngừng hậm hực.

Chu Lâm mở một võ đường, chuyên dạy người cách bước vào con đường tân sinh. Làm ăn khá khấm khá, học viên chủ yếu là thiếu niên mười mấy tuổi. Trong một thành phố mà “tấc đất tấc vàng” như nơi này, võ đường của nàng lại chiếm một khoảng sân rộng rãi, quả là không đơn giản.

Chẳng bao lâu sau, cả người Từ Thịnh như hóa đá, hoàn toàn không tin vào những gì mình đang nhìn thấy — Tần Minh sau bốn lần tân sinh lại có thể nâng được bốn nghìn năm trăm cân!

Ngô Tranh cũng trợn mắt há mồm, bị thứ thần lực ấy làm chấn động như đang đối mặt với một vị thiên nhân.

“Tần ca, đây thật sự là bốn lần tân sinh sao? Chắc không phải sáu lần… hay bảy lần chứ?” Ngô Tranh bị dọa đến sợ hãi.

Từ Thịnh lẩm bẩm: “Lại thật sự có người như vậy... Những ghi chép trong sách cổ, hóa ra không phải bịa đặt, cũng không phải khoa trương... ta đã thấy tận mắt trong hiện thực rồi.”

“Trong sách ghi chép thế nào?” Ngô Tranh hỏi.

Từ Thịnh đáp: “Có một quyển từng nhắc đến, ngày xưa có một thiếu niên dị nhân, ngay lần đầu tân sinh đã sở hữu lực lượng hai tay gần ngàn cân, thiên phú kinh người.”

Ngô Tranh kích động: “Truyền thuyết bước ra hiện thực, mà người bên cạnh ta lại có thể sánh vai với vị thiếu niên dị nhân ấy!”

Hắn nhanh chóng sửa lại: “Không đúng, tính kỹ thì lần đầu tân sinh của Tần ca, lực lượng hai tay hẳn đã vượt quá một ngàn một trăm cân.”

Từ Thịnh hoàn toàn choáng váng, cảm thấy không thể tin nổi.

“Tần ca, lúc ngươi lần đầu tân sinh, thật sự... có lực mạnh như vậy sao?” Giọng Ngô Tranh bắt đầu run lên.

“Mặc dù ta chưa từng kiểm tra cẩn thận, nhưng chắc chắn là vượt ngàn cân.” Tần Minh bình thản đáp.

Từ Thịnh thở dài: “Hai tay Tiểu Tần khi đó tuyệt đối có lực vượt qua một ngàn một trăm cân... Loại thiên phú này, đối với những người tu luyện tân sinh khác, chẳng khác nào nhìn thấy truyền thuyết.”

Hắn lại hỏi tiếp: “Sắp vào đầu xuân, các đạo thống lâu đời, tổ chức thần bí, học phủ cao cấp ở những vùng đất huy hoàng... sẽ bắt đầu tuyển chọn môn đồ. Tiểu Tần, ngươi đã nghĩ sẽ đi đâu chưa?”

“Bây giờ nói chuyện đó còn sớm, ta vẫn chưa nắm rõ lắm. Dù sao cũng còn thời gian, chọn trước giữa hè là được.” Tần Minh trả lời. Hiện tại đầu óc hắn vô cùng rối loạn, vì toàn bộ ký ức vỡ nát đang dần phục hồi, phần lớn đã tái hiện lại, phần còn lại cũng đang tiến hành.

“Ba người các ngươi đang làm gì thế? Lại đi dời bia đá Thanh Kim trấn quán của ta? Ba người hợp lực à?” Chu Lâm xuất hiện, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

Từ Thịnh cười ha hả, không trả lời.

Trên đường về, Tần Minh ghé vào một hiệu sách lâu năm, mua một chồng “Dạ Báo”, đây là tuyển tập của ba năm gần đây.

Đế Báo có tính chất chính thức, người thường không thể dễ dàng tiếp cận. Còn Dạ Báo do dân gian tự xuất bản, phổ biến hơn một chút.

“Nội dung trên này khá mơ hồ, không đề cập đến tin tức nhạy cảm. Rất nhiều sự kiện lớn đều chỉ được nhắc sơ qua.” Từ Thịnh nói.

“Không sao, ta chỉ cần nắm đại khái những sự kiện lớn trong hai ba năm gần đây.” Tần Minh đáp.

Trở về khách sạn, hắn không ra ngoài nữa mà tự nhốt mình trong phòng.

Một mặt hắn chờ đợi quá trình tân sinh hoàn tất, một mặt lật xem Dạ Báo, chủ yếu tìm hiểu các sự kiện lớn, đồng thời tập trung vào những tin tức liên quan đến Thôi gia.

“Vương triều như nước chảy, thế gia như sắt thép.” Tần Minh thở dài.

Một số thế gia cổ xưa đã tồn tại suốt hai ba nghìn năm.

Dạ Báo từng đề cập rằng muốn lay chuyển những thế gia ngàn năm đó là điều vô cùng khó, dù đã trải qua chiến loạn, dị chủng gây sóng gió đủ kiểu, bọn họ tuy từng bị tổn thương nghiêm trọng nhưng chưa từng sụp đổ.

“Hai năm trước…” Tần Minh lật tìm thông tin cần thiết, đối chiếu với những ký ức ngày càng rõ nét trong đầu.

Hai năm trước, Thôi gia từng trải qua một đợt chấn động, nhưng Dạ Báo không hề đi sâu đào bới nội tình, chỉ nói đến việc có hai quái vật lớn từng đυ.ng độ ngắn ngủi rồi lập tức tách ra, mỗi bên tự lui.

Từ hai năm trước đến nay, Tần Minh đã đọc hết các sự kiện lớn.

Hắn đặt xuống chồng Dạ Báo dày cộp, nhìn về phía trước, nơi những hình ảnh mông lung dần hiện lên rõ nét: một tòa cự thành dưới ráng chiều, Linh Sơn mờ ảo trong làn tiên vụ... Tất cả đều trở nên sống động. Từng bóng người thân quen lần lượt hiện ra, cha mẹ, thúc bá, huynh đệ tỷ muội, vô số tộc nhân... tất cả đều xuất hiện.

Tiếp theo là thiếu niên mặc vũ y, là Lê Thanh Nguyệt, rồi đến những bằng hữu cũ, các loại bóng dáng thân quen đều đang bước đến gần hắn.

Tần Minh lặng lẽ quan sát, giống như đang dõi theo từng màn kịch bi thương của người khác.

1

0

3 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.