TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 72
Chương 74.1: Ngang Hàng Truyền Thuyết

"Tân sinh lần này hoàn tất, ta có thể nhớ lại tất cả mọi chuyện không?" Tần Minh sớm đã có vài suy đoán về quá khứ.

Thế nhưng, vẫn còn một số chuyện bị màn sương mờ mịt che phủ, chờ được vén lên.

Hắn từng là Thôi Xung Hòa, dòng chính chân chính của Thôi gia. Vậy tại sao sau khi rời khỏi gia tộc lại bị người đánh trọng thương, bị đưa đến Hắc Bạch Sơn dưỡng thương?

Điều khiến hắn trầm mặc nhất chính là việc những thân nhân kia dường như muốn vĩnh viễn giam giữ hắn nơi đất khách quê người, không để hắn quay lại thế giới có ánh mặt trời, không muốn hắn tiếp cận với vòng tròn trước đây.

Dù hiện tại hắn đã là Tần Minh, không còn là Thôi Xung Hòa, nhưng hắn vẫn khao khát biết rõ nguyên nhân và kết quả của tất cả.

Tần Minh ngồi tĩnh tọa, trong lòng như mặt nước phẳng lặng. Hắn rửa mặt qua loa rồi nằm lên giường, không chống cự cơn buồn ngủ, thả mình vào một giấc mộng yên lành.

Ánh bạc dâng lên, như một lớp bùn bạc bao phủ bên ngoài thân thể hắn. Ngay sau đó, kim châm xuyên chỉ bắt đầu đan xen khắp người hắn, một lần nữa mặc vào bộ Kim Lũ Ngọc Y.

Đặc biệt, trong mái tóc của hắn, kim châm xuyên chỉ dày đặc không ngớt, như đang không ngừng khâu lại, khiến toàn bộ đầu hắn phát ra ánh vàng lấp lánh.

Trong lúc ngủ say, Tần Minh khẽ nhíu mày, tựa hồ cảm nhận được điều gì. Trong hộp sọ vang lên những âm thanh rất nhỏ, đau nhức từng cơn rồi chuyển sang nóng rực.

Hắn bừng tỉnh trong thoáng chốc, nhận thức được chuyện gì đang diễn ra. Biết rằng không nguy hiểm, hắn liền thả lỏng, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Trên hộp sọ của Tần Minh có ba vị trí phát ra kim quang mãnh liệt, chính là nơi từng bị thiếu niên mặc vũ y đập nát. Kim châm dày đặc xuyên qua da đầu, chọc vào xương cốt, rồi thâm nhập sâu hơn nữa.

Lớp bùn bạc như thuốc đắp lên trên, dường như muốn xoa dịu vết thương cũ. Kim châm thì không ngừng khâu vá, ánh bạc rửa sạch, như cắt bỏ bệnh tật năm xưa.

Dù chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng sâu trong tiềm thức, Tần Minh cảm nhận được Kim Lũ Ngọc Y có tác dụng phi thường trọng yếu, liên quan đến quá trình sống lại, thậm chí hàm chứa chân lý của việc cải tử hoàn sinh.

Có lẽ, đây mới chính là đạo lý chân chính trong quá trình "tân sinh" của thân thể.

Không có nguy hiểm, hắn cứ thế ngủ say.

Sau nửa đêm, Tần Minh tiến vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, hắn lại nhìn thấy quyển sách lụa, thấy hình ảnh thuở nhỏ của mình, lặng lẽ chờ bàn tay thô ráp lật sang trang mới.

Tân sinh lần thứ tư liên quan đến cảm giác – không chỉ là ngũ giác trở nên nhạy bén, mà bản năng trực giác cũng được nâng cao, có thể cứu mạng vào thời khắc then chốt.

Mà lần tân sinh này còn dính dáng đến ý thức não bộ, vì vậy ba chỗ hộp sọ từng bị đập vỡ suốt đêm phát sáng, kim châm khâu vá, bùn bạc phủ đầy, lại có thêm lượng lớn vật chất linh tính lấy từ trong Lôi Hỏa Thiên Quang cuồn cuộn tràn tới.

Bàn tay thô ráp rốt cuộc cũng động, lật sách lụa sang trang thứ tư. Ngoài việc tiếp nhận văn tự, phần nói về ngũ giác và ý thức bản năng đã hoàn tất, giờ đây là pháp môn tân sinh lần thứ năm.

Sáng sớm, thành Xích Hà dần dần bừng sáng.

Bên trong thành đã có sự phân biệt giữa ban ngày và đêm tối. Một số đại thành còn có thể điều chỉnh độ sáng của hỏa tuyền theo thời gian, ví như để buổi trưa đạt độ sáng mạnh nhất.

Ở các đại thành to lớn hơn, người ta thậm chí còn có thể tái hiện cảnh tượng ráng chiều rực rỡ vào hoàng hôn.

Tất nhiên, vùng dã ngoại vẫn vĩnh viễn bị bóng đêm bao phủ. Cho dù ở vương đô một quốc gia hay hoàng thành của đế quốc rộng lớn, đứng trên tường thành nhìn ra xa, chỉ thấy một màu đen tăm tối.

Tần Minh đẩy cửa sổ ra, ánh sáng và hỏa khí đang dần dâng lên, khác biệt hẳn với đêm tối mịt mù ở Hắc Bạch Sơn.

Hắn không cảm thấy mới lạ như Ngô Dận, bởi vì những ký ức vỡ vụn đang nhanh chóng tái hiện lại, quá khứ từng trải đang dần rõ nét.

Tần Minh hít sâu một hơi, có thể thấy trong lòng hắn chẳng hề bình tĩnh. Hắn siết chặt Dương Chi Ngọc Thiết Đao, bước vào trong sân, vung đao tạo ra từng tiếng sấm rền vang!

Đao pháp, thương pháp, chùy pháp—ba bộ bí tịch được hắn hòa trộn vào nhau, các loại vũ khí trở thành sự kéo dài của tay chân hắn.

"Sát khí của Tần ca có hơi nặng rồi." Ngô Tranh ngồi trong khách sạn, lẩm bẩm.

Do những ký ức vụn vỡ đang nhanh chóng hợp lại, vô số hình ảnh dồn dập hiện về khiến tâm tình Tần Minh có phần rối loạn, rất khó không bị ảnh hưởng—đó đều là từng đoạn ký ức quá khứ.

Nếu một người không có quá khứ, thì chắc chắn là không trọn vẹn. Hắn nhất định phải tiếp nhận toàn bộ hồi ức.

"Tần ca, ta mang điểm tâm đến cho ngươi, ngươi không sao chứ?" Ngô Tranh xuất hiện, thấy Tần Minh đang vung đao trong sân.

Thanh đao trong tay hắn lúc thì như tia chớp lóe qua, lúc lại tạo ra mấy chục bóng đao, tựa như trường thương đâm tới, khi thì lại như trọng chùy giáng xuống, phát ra âm thanh vang dội.

"Không sao cả, ta đang trong quá trình tân sinh, tâm huyết dâng trào, không vận động một chút sẽ thấy bức bối. Nếu lúc này có một con mãnh thú nhiều lần biến dị trước mặt thì tốt biết mấy."

Tần Minh cảm thấy, nếu bây giờ mà gặp lại con Kim Kê từng biến dị năm lần ở Kim Kê Lĩnh, hắn có thể một thương đâm chết, một búa đập nát!

Chẳng bao lâu sau, Từ Thịnh cũng tới khách sạn, muốn xem tình trạng của Tần Minh sau khi bị thiên quang chiếu lêи đỉиɦ đầu.

"Sao ta cảm thấy sinh cơ trên người ngươi còn mạnh hơn cả ta vậy? Rốt cuộc ngươi đang ở trạng thái gì?" Từ Thịnh nghi hoặc, cảm thấy điều này không phải là ảo giác.

"Thân thể đang trong giai đoạn tân sinh, cảm giác vẫn đang tiếp tục tăng lên. Hiện giờ ta không hề che giấu gì, khí cơ mạnh mẽ là điều tất nhiên."

1

0

4 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.