TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Trăng treo đầu cành liễu, gió đêm nhè nhẹ thổi qua, mang theo hơi lạnh dễ chịu khiến lòng người khoan khoái. Cơn gió lướt qua, làm vạt áo Chu Nhị Lang khẽ lay động.

Dưới ánh trăng, nam nhân ấy thân dài như ngọc, mày nhạt mắt trong, tựa như một bức tranh phong cảnh thanh lệ tuyệt trần, khiến người ta lỡ sa vào liền chẳng thể thoát ra.

Nhận thấy ánh mắt chăm chú của thê tử, khóe môi Chu Nhị Lang khẽ nhếch lên. Trên đời này, có nhiều chuyện có thể linh hoạt ứng biến, nhưng có ba điều tuyệt đối không thể động đến— nữ nhân của hắn, hài tử của hắn, và người thân của hắn.

Hắn cúi người, tiện tay hái một đóa tiểu dã hoa màu hồng ven đường, nhẹ nhàng cài lên mái tóc của nàng.

Đầu ngón tay ấm áp của nam nhân khẽ lướt qua làn da bên tai, mang theo cảm giác tê dại khiến Chu Vân Nương đỏ bừng cả vành tai. Nhưng nàng lại không nỡ gỡ đóa hoa xuống.

Chu Cẩm Ngọc thầm nghĩ: Phụ thân đúng là đệ nhất trong hàng ngũ những kẻ ngoài lạnh trong nóng!

Chu Nhị Lang thấy nhi tử cũng đang nhìn chằm chằm mình, còn tưởng tiểu oa nhi ghen tị, nghĩ rằng mẫu thân có hoa cài đầu mà mình thì không, bèn lập tức cúi xuống hái thêm hai đóa, cài lên đôi tai nhỏ của nhi tử.

Chu Cẩm Ngọc tuổi còn nhỏ, chưa đến tuổi để nuôi tóc dài, ngoài một bím tóc bách tuế ở phía sau đầu, còn lại vẫn là cái đầu tròn bóng loáng.

Ở Triều Đại Càn, nam nữ đều lấy tóc dày đen bóng làm tiêu chuẩn của cái đẹp, bởi vậy hài đồng thường được cạo đầu để dưỡng tóc, đến sáu tuổi mới bắt đầu để dài, sau đó xõa tóc hay buộc tóc tùy theo từng giai đoạn. Chu Nhị Lang cảm thấy tóc của nhi tử vừa mảnh vừa mềm, e rằng phải giữ đầu trọc đến mười tuổi rồi mới quyết định có nên để dài hay không.

Tiểu oa nhi xinh đẹp thế này, tương lai không thể để bị thiệt thòi chỉ vì vấn đề tóc tai. Trên đời này, ai ai cũng coi trọng diện mạo, điểm này Chu Nhị Lang hiểu rõ hơn ai hết.

Ngay cả trong khoa cử chọn quan, tướng mạo cũng nằm trong phạm vi cân nhắc. Cái gọi là "thân, ngôn, thư, phán", trong đó, dung mạo đoan chính, thư sinh nhã nhặn chính là một trong những tiêu chí quan trọng.

Chu Cẩm Ngọc im lặng tháo xuống một đóa hoa, tiện tay cài lên búi tóc của phụ thân. Chợt phát hiện cây trâm trên đầu phụ thân và cây trâm đã mua cho mẫu thân là một đôi.

Trời không còn sớm, cả nhà ba người chầm chậm trở về nhà.

Tối nay, Chu Cẩm Ngọc nghịch chơi trò ném đá trên mặt nước đến mệt nhoài, chưa kịp về đến nhà đã gục trên vai Chu Nhị Lang mà ngủ thϊếp đi.

Chu Nhị Lang bế con đặt lên chiếc giường nhỏ trong gian phòng, sau đó cầm sách lên đọc một hồi lâu. Gần đây tình cảnh của hắn trong học viện vô cùng khó khăn, họ Lâm kia thấy không thể lôi kéo hắn về phe mình thì bắt đầu giở trò hãm hại khắp nơi.

Nam Châu phủ học viện tuy danh nghĩa là quan phủ lập ra, nhưng thực chất chỉ là do quan phủ đứng tên, tượng trưng bỏ ra một ít ngân lượng, phần lớn đều dựa vào quyên góp của hào môn trong Nam Châu phủ, mà nhà họ Lâm lại đóng góp nhiều nhất, có thể nói Nam Châu phủ học viện chẳng khác nào mang họ Lâm.

"Không thể thu về làm của mình, tất phải diệt trừ." Với tầm nhìn và lòng dạ của cha con họ Lâm, Chu Nhị Lang thậm chí hoài nghi đối phương có thể sẽ tìm cách hủy hoại hắn. Một ngày nào đó, nếu học viện vin vào cớ nào đó mà đuổi hắn đi, hắn cũng không lấy làm lạ.

Lúc này, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào chính là lòng yêu quý nhân tài của Sơn trưởng. Hắn phải thể hiện ra năng lực vượt trội, để Sơn trưởng đặt kỳ vọng càng cao, hắn mới có thể sống tốt hơn.

Dĩ nhiên, hắn cũng không thể đặt cược tất cả vào một người. Lương tâm không thể dựa vào, đạo đức không thể dựa vào, một chút lòng yêu mến nhân tài càng không thể dựa vào. Hắn phải tự tìm con đường cho mình, phòng ngừa bất trắc.

"Bốp!" Chu Nhị Lang dứt khoát gập sách lại, đứng lên.

Nước đến chân ắt có đường, nếu ngay cả chút khó khăn này còn không thể giải quyết, chút áp lực này còn không thể chịu đựng, vậy còn nói gì đến chí hướng làm kẻ dưới một người mà trên vạn người?

Sau khi rửa mặt xong, hắn lên giường nghỉ ngơi. Vì mải suy nghĩ nên quên không thổi tắt đèn. Chu Vân Nương mặt đỏ bừng, nhẹ giọng nhắc nhở: "Nhị Lang, nếu không đọc sách nữa thì tắt đèn đi, chớ lãng phí dầu."

1

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.