TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 42
Chương 42

Thì ra Bạch Miêu chê tốc độ cuộn của anh quá chậm!

"Có nên cho Tiểu Bạch đi học không? Đừng để phí tài năng của nó." Ninh Thần thầm nghĩ.

Khoảng chưa đầy 1 phút sau.

Cảnh tượng khiến Ninh Thần suýt rơi hàm xuống đất xuất hiện.

Bạch Miêu ngừng ấn phím xuống.

Nó giơ chân chạm vào chuột.

Thử di chuyển.

Ban đầu còn vụng về nhưng rất nhanh đã thành thạo.

Sau đó nó dùng chân giữ chuột, di chuyển con trỏ đến nút "Mua" trong tài khoản chứng khoán, nhấp vào rồi dùng chân gõ mã cổ phiếu trên bàn phím rất linh hoạt, cuối cùng nhấn vào "Tối đa" trong mục "Có thể mua".

Đặt lệnh mua với giá hiện tại.

Khoảng mười giây sau.

Hộp thông báo hiện lên góc trái màn hình.

Thông báo lệnh đã được khớp hoàn toàn.

Bạch Miêu vô cùng phấn khích, vui sướиɠ kêu "meo meo".

Cuối cùng nó đã học được cách mua cổ phiếu.

Ninh Thần lặng lẽ cầm hộp thuốc và bật lửa trên bàn, đi đến cửa sổ, rút một điếu Hoa Tử châm lên.

Anh hít một hơi sâu, thổi làn khói ra ngoài cửa sổ, liếc nhìn Bạch Miêu vẫn đang dùng chân nghịch chuột, lòng dậy lên trăm mối tơ vò.

Còn phải nghiên cứu cổ phiếu làm gì nữa?

Có một con mèo biết trước cổ phiếu lên xuống, chỉ sau một ngày, nó đã học cách tự thao tác.

Đúng là khách lấn chủ nhà!

Nhìn tình hình hiện tại, tương lai chắc chẳng cần tự mình đầu tư nữa, cả đời này chắc không cần động tay vào chứng khoán nữa rồi, chỉ cần nhờ vào Bạch Miêu kiếm tiền là đủ.

Bạch Miêu lo kiếm tiền nuôi nhà.

Còn mình thì chỉ việc xinh đẹp như hoa.

Đã mua vào full margin.

Tài khoản giờ chẳng còn đồng nào.

Không thể tiếp tục giao dịch, chưa biết chơi kiểu khác thế nào.

Ôn Nhu nghịch chuột một lúc rồi cũng chán, vươn vai ngáp dài, thấy Ninh Thần đứng bên cửa sổ phì phèo điếu thuốc.

Thế giới kỳ lạ này quả thật khác biệt.

Thuốc lá cũng không giống.

Hút thuốc chẳng cần điếu cày hay tẩu.

Nhưng chắc chắn một điều, thuốc lá hại sức khỏe.

Trong đám gia nhân Tần phủ có mấy tay nghiện thuốc già.

Họ ho suốt ngày.

Một người còn ho ra bệnh lao phổi.

"Meo..." Ôn Nhu bực bội kêu lên, cúi xuống cắp lấy hộp thuốc, nhảy khỏi bàn làm việc, thứ độc hại này phải vứt đi.

Ninh Thần trông thấy Bạch Miêu tha hộp thuốc chạy khỏi phòng ngủ, vội vàng dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn, nhanh chân đuổi theo.

"Tiểu Bạch, đừng vứt thuốc của anh! Anh nghiện không nặng đâu. Nếu không muốn anh hút thì để dành cho bố anh, thuốc này đắt lắm..."

Đúng là con trai hiếu thuận!

Ôn Nhu ngậm chặt hộp thuốc, chạy càng nhanh hơn.

Sáng sớm chưa đến 11 giờ.

Nhà đầu tư chuyên nghiệp Ninh Thần đã tan sở.

Hiện tại túi rỗng không.

Thẻ ngân hàng chỉ còn vài trăm tiền sinh hoạt.

Thêm nữa, chiều nay Triệu Nghệ Linh sẽ đến.

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.