TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 66
Chương 66

Vả lại nàng cũng chẳng đủ dũng cảm nhảy từ chỗ cao xuống.

Vẫn chưa thương lượng ra được hiểm cảnh khả thi, hoàng hôn đã lẳng lặng buông xuống, thị vệ đến mời Tạ Nghi Chu đi thay thuốc cho Giang Cảnh Chi.

Tạ Nghi Chu nín thở đi tới.

Giang Cảnh Chi mặc áo ngủ mỏng manh đang đợi trong nội thất.

Khi Tạ Nghi Chu đến gần, nàng ngửi thấy hơi nước ẩm ướt trên người hắn sau khi tắm, thầm nghĩ hắn quả nhiên đã ra ngoài.

Đồ chết đói cũng vậy, thích sạch sẽ.

Lúc không cử động được thì cách hai ngày lại bắt nàng giúp lau rửa, sau khi có thể động đậy, chỉ cần ra ngoài là về đến nơi thế nào cũng phải tắm rửa sạch sẽ một lượt.

Y phục từ trước đến nay cũng không mặc đồ qua đêm.

Có khi Tạ Nghi Chu mặc một chiếc áo ngoài hai ngày còn bị hắn chê.

"Hôm nay không có ai dùng thủ đoạn với ngươi nữa, sao lại không nấu canh rồi?"

Giang Cảnh Chi không muốn cứ nằm mãi trên giường, vừa nói vừa đứng trong phòng tự cởϊ áσ ngủ.

Băng gạc trên miệng vết thương bên trong đã được cởi ra, lộ ra vết sẹo xấu xí lẫn màu da thịt.

Tạ Nghi Chu đang định kiểm tra vết thương của hắn, nghe vậy da đầu đột nhiên căng chặt.

Hôm qua Tống Lê Sam mới dùng chút thủ đoạn với nàng, hôm nay người đã chết rồi, nhìn vào nàng quả thực không được trong sạch cho lắm.

".

Hôm nay thân thể không khỏe." Tạ Nghi Chu bịa ra lý do tồi tệ, sợ hắn lại làm khó mình, vội vàng nói: "Chuyện của Tống đại phu, Điện hạ có tra ra điều gì không?"

Giang Cảnh Chi nói: "Ngươi cũng cảm thấy nàng bị người khác hại chết ư?"

Tạ Nghi Chu do dự giữa im lặng và gật đầu một chút, còn chưa trả lời, hắn lại hỏi: "Ngươi cảm thấy nàng bị ai hại chết?"

Vấn đề này có chút nhạy cảm, Tạ Nghi Chu cần cân nhắc lời lẽ rồi mới trả lời.

Thế là nàng cúi xuống, giả vờ xem vết thương của Giang Cảnh Chi.

Giang Cảnh Chi đang đứng, nàng vừa cúi xuống gần, hơi thở nữ nhân nhàn nhạt cùng cảm giác ấm áp mơ hồ phả vào vùng eo bụng Giang Cảnh Chi.

Vùng bụng săn chắc đột nhiên căng chặt.

Khoảnh khắc tiếp theo, cánh tay Tạ Nghi Chu bị một bàn tay giữ lấy.

Sức trên tay rất lớn, kéo mạnh lên, nàng bị buộc phải thẳng lưng.

Tạ Nghi Chu nghi hoặc ngước mắt, thấy sự u ám trong mắt Giang Cảnh Chi lướt qua rất nhanh.

Sau đó hắn nhìn thẳng vào đôi mắt Tạ Nghi Chu, giọng nói đột nhiên âm lãnh đi vài phần: "Trả lời ta.

Ngươi cảm thấy ngươi và La Khải Minh, ai có khả năng bị nghi ngờ lớn hơn?"

Tạ Nghi Chu: "..."

Sao lại trở mặt nhanh như vậy?!

Nàng hoảng loạn một chút, rất nhanh bình tĩnh lại, nói: "Ta và Tống đại phu không có mâu thuẫn đến mức phải dùng sinh tử mới giải quyết được, cũng không có tranh giành lợi ích, ta không có lý do để gϊếŧ nàng."

Xét về mâu thuẫn với Tống Lê Sam, La Khải Minh lớn hơn nàng nhiều lắm!

Ai cũng biết Tống Lê Sam coi thường La Khải Minh xuất thân từ thôn quê, luôn tìm cớ bắt nạt hắn.

Giang Cảnh Chi không để lại dấu vết gì quan sát biểu cảm của nàng, buông tay, quay người đi về phía giường.

"La Khải Minh muốn vào Thái y viện để làm rạng rỡ tổ tông, Tống Lê Sam thì lại muốn làm Thái tử phi.

Thật sự tính ra, mâu thuẫn giữa ngươi và Tống Lê Sam vẫn lớn hơn."

Nói xong một câu, hắn nằm xuống. Tạ Nghi Chu biết điều cầm thuốc trị thương và băng gạc đi theo, sau khi đặt đồ xuống mới hiểu ý hắn.

Mặt nàng từ từ đỏ bừng, nín một hơi nói: "Ta không hề muốn làm Thái tử phi."

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.