TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 57
Chương 57

"Á!" Lâm Kiều bực bội đến nỗi gãi đầu.

Lúc nhỏ hắn từng bị chó đuổi cắn, cũng không thích chó.

Nhưng Tạ Nghi Chu lại xem nó như khúc ruột, thà vứt bỏ Quỷ đói, cũng không thể thiếu con chó.

Con chó đó hễ thấy Tạ Nghi Chu là lại lao đến vẫy đuôi, chỉ dựa vào ba người bọn họ - một non nớt, một yếu ớt, một gầy gò như khỉ - làm thế nào mới có thể từ Thái tử phủ canh gác nghiêm ngặt lén đưa con chó ra ngoài đây?

Bên cạnh con chó đó còn có một thầy thuốc họ Tống canh giữ nữa.

Lâm Kiều nghĩ nát óc, nói: "Ngươi đi cầu xin hắn, trực tiếp bảo hắn tặng con chó cho ngươi đi!"

Tạ Nghi Chu liếc hắn một cái, không thèm để ý lời nói lung tung của hắn, chống cằm tiếp tục nghĩ cách.

"Hình như thật sự được.

Hầy, được, thật sự được!" Lâm Kiều lại hưng phấn hẳn lên, đi đến trước mặt Tạ Nghi Chu, đôi mắt sáng rực nói: "Khiến hắn yêu ngươi đi!

Chỉ cần hắn động lòng với ngươi, đừng nói là đòi một con chó, cho dù biết là ngươi đã chôn sống hắn, hắn cũng chỉ xót cho ngươi vất vả!"

"…" Tạ Nghi Chu cảm thấy hắn chắc chắn mấy ngày nay quá nhàm chán đến điên rồi.

"Thử xem, ngươi đi thử xem.

Hắn trước đây đã thích ngươi rồi, ngươi chỉ cần dùng một chút tiểu xảo khơi gợi xuân tâm của hắn, ta dám chắc chắn, chuyện này đảm bảo thành công!"

Hắn trước đây đã thích ngươi.

Tạ Nghi Chu sững lại, lại mím môi.

Đêm đó bệnh tật yếu ớt, nàng nắm tay Quỷ đói muốn hắn vĩnh viễn ở bên cạnh mình... Tại sao đột nhiên lại làm như vậy?

Là bệnh đến hồ đồ rồi? Hay là nghĩ đến đệ đệ cùng cha cùng mẹ thể yếu ngày thường được cha mẹ chăm sóc thế nào mà sinh lòng đố kỵ?

Tạ Nghi Chu chưa từng nghĩ đến tình yêu, nhưng Quỷ đói hiển nhiên khác với nàng.

Hắn đột nhiên ôm nàng hôn, hỏi thân phận thật sự của nàng...

Hắn thích nàng, muốn lấy một mối quan hệ khác vĩnh viễn ở bên cạnh nàng.

"Không." Tạ Nghi Chu chậm rì rì từ chối.

Nếu là Quỷ đói đáng ghét ngày trước, nàng có thể đồng ý, bây giờ là vị Thái tử Điện hạ nắm giữ sinh mạng của vạn người, nhất cử nhất động đều ảnh hưởng đến giang sơn xã tắc, nàng không thể chấp nhận.

"Tại sao cơ chứ?" Lâm Kiều không hiểu, tưởng nàng nghi ngờ tính khả thi của chuyện này, bèn ra sức thuyết phục: "Đàn ông đều là một giuộc cả, khi tình ái lên ngôi thì đầu óc chỉ để làm cảnh, đến lúc đó ngươi muốn làm gì cũng được!

Thật đấy!

Ngươi tin ta đi!"

Tạ Nghi Chu lại lắc đầu, nghiêm túc nói: "Không thể lừa gạt tình cảm của người khác."

Thầy thuốc bất tài vạn vạn lần không ngờ tới lại là lý do chính trực chất phác như vậy, hắn sững sờ, mãi một lúc lâu, hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tạ Nghi Chu, khẽ lẩm bẩm: "Hắn chỉ mong bị ngươi lừa gạt tình cảm đây mà."

Tạ Nghi Chu không nghe thấy, cũng chẳng quan tâm hắn phản ứng thế nào, nàng tĩnh tâm suy nghĩ tiếp tục tìm cách.

Không lâu sau, Lâm Kiều ghé lại gần, nói: "Được rồi, không nói chuyện linh tinh nữa, chỉ nói chuyện của chúng ta thôi.

Bây giờ xuất hiện ba bên dâng thuốc, chúng ta đều có thể nghĩ đến bên trong có khả năng trà trộn kẻ muốn mưu hại Thái tử, Quỷ đói sẽ không thể không nghĩ đến.

Điều cấp bách lúc này, là cố gắng giảm bớt nghi ngờ của Quỷ đói đối với chúng ta, bằng không vạn nhất bị coi là phản tặc xử trí, con người còn chẳng giữ được, nói gì đến chó."

Tạ Nghi Chu nghĩ cũng đúng, gật đầu tán thành lời hắn nói.

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.