Chương 8
Luyện Thể cảnh
Huyền Linh bắt đầu dẫn từ từ linh khí hướng về đường kinh mạnh đầu tiên trùng kích, hắn chỉ cảm trận ngứa ngáy sau đó thì 'rắc' một cơn thoải mái lan khắp cơ thể làm hắn không kìm được rên lên: " a, đây chính là cảm giác khai phá kinh mạch, mình có thể cảm nhận được cơ thể mạnh lên" thừa thế xông lên rất nhanh Huyền Linh tiếp tục trùng kích đường kinh mạch thứ 2 rồi 3.......
Sáng hôm sau
Huyền Linh chìm đắm trong tu luyện suốt 1 ngày, hắn hiện tài mồ hôi như nước đổ, hắn đang trùng kích đường kinh mạch thứ 24, hắn hiện tại rất căng thẳng. Lúc đầu hắn thế như chẻ tre liên tục phá 15 đường kinh mạch nhưng bắt đầu từ đường kinh mạch 16 thì trở nên khó khăn, hiện mạch thứ 24 hắn đã dẫn linh khí đánh liên tục suốt 1 giờ mới chỉ nứt ra được một ít, hắn biết dùng từng tia rất khó có thể đánh thông, nên Huyền Linh đang tích súc ra một kích ăn thua: "ta không tin không phá được mày....Lên" từng tia linh khí nhanh chóng liên túc trùng kích 'rắc' 'rắc'.
"Hooooo, thật con mẹ nó thoải mái" Huyền Linh không kìm được nói tục, hắn có thể cảm nhận cơ thể mạnh hơn rất nhiều, hắn hiện tại đã thông 24 mạch hắn cũng bước vào Luyện Thể tầng 2, Huyền Linh ổn ổn ngồi hấp thu linh khí ổn định lại, hắn cũng không tiếp tục trùng kích, hắn biết mình đã tới bình cảnh, nên cũng không gượng ép làm gì. Hắn nghĩ nghĩ cũng không biết nhưng người khác tu luyện ra sau, cuối cùng Huyền Linh chỉ lắc đầu hắn chỉ cần ổn định tu luyện bản thân là được rồi còn người khác hắn không sân si. Nhìn trời đã tối, dù sao cũng đã tu luyện một ngày, hiện tại đã là tối ngày hôm sau hắn cũng nên về nhà, hắn hiện tại rất đói a, Huyền Linh nhảy một cái chạy mất.
"Tiểu tử biến thái.. phi" một hình ảnh mờ ảo trắng toát lấp lóe mang hình ảnh một lão già nói chuyện, chính xác hơn lá một con ma, lão ma này đã ở bên cạnh xem Huyền Linh tu luyện rất lâu, hắn bị sự biến thái của tiểu tử này sỉ nhục muốn chết lần nữa, 1 giờ cảm nhận linh khí, tu luyện 1 ngày đốt phá đến Luyện Thể tầng 2 a, cho dù là thiên tài mới bắt đầu tu luyện cũng phải mất 2 3 tuần để đột phá Luyện Thể tầng 2, từ đó có thể thấy được Huyền Linh biến thái. Nếu mà Huyền Linh hắn biết được mình tu luyện bên cạnh có ma xem còn thậm chí được ma khen ngợi hắn không biết sẽ nghĩ sao, về phần lão ma cũng đến lúc đi đầu thai rồi, hắn rất mong kiếp sau mình cũng biến thái như vậy a.
......................
Huyền Linh đang chạy về nhà, hắn hiện tại đang cảm nhận sự sức mạnh của bản thân, mới ngày hôm qua thôi hắn chỉ là một tên ăn mày bình thường ốm yếu chạy 1 chút đã mệt, nhưng lúc này hắn đang phóng nhanh như một con ngựa dù chạy không biết mệt mõi, nói là vậy chứ hết linh khí thì hắn cũng ăn cám, chạy một lúc hắn cũng thấy Hắc Lâm thôn do là buổi tối nên cửa thôn cũng đã đóng, nhưng Huyền Linh cũng không dừng lại hắn tiếp tục chạy thẳng đến cửa, hắn dậm chân vụt lên như tên bắn dễ dàng nhảy qua cảnh cửa cao 3m vào trong thôn.
Vào trong thôn, do chỉ trời vừa tối nên bên trong rất náo nhiệt, hắn quyết định đi bộ không chạy nữa vì hắn không muốn lộ ra mình là tu sĩ, dù hiện tại là tu sĩ những hắn cũng là nhãi nhép mà thôi hắn phải đề phòng 3 gia tộc, hắn chắc chắn 3 nhà đó tu vi đều cao hơn hắn.
Đi trên đường, hắn cảm thấy rất lạ hầu như mọi người đều nhìn hắn. Lúc đầu hắn nghĩ có lẻ mình bị phát hiện là tu sĩ nhưng cũng nhanh chóng gạt bỏ vì không thấy người của 3 gia tộc đến, thứ hai hắn nghĩ bọn họ xem mình là thằng ăn mày lúc trước nhưng lần này hắn không thấy ai lấy đồ ném hắn hay buôn lời chửi mắng, thật kì lạthôi, không phát hiện mình là tu sĩ là được còn lại không quá lo" Huyền Linh nhanh chóng đến một tiệm bánh bao mua máy cái hắn thật rất đói a, dù sao cũng một ngày chưa ăn.
"Cho ta 10 cái bánh bao" Huyền Linh nhìn vào tiểu cô nương bán bánh bao nói.
" vâ....ng, công tử đ...ợi chút" tiểu cô nương đỏ mặt cúi đầu lắp bắp trả lời.
"C....ủa...... của, cô..ng c....ông tử là...là 5 hắc....tệ" tiểu nương cúi đầu đỏ mặt tay run run đưa bánh cho Huyền Linh.
Huyền Linh khó hiểu đưa ra 5 hắc tệ hỏi: "bộ mặt ta khó nhìn lắm sao"
Tiểu cô nương tay run run nhận tiền nghe hỏi vậy mặt càng đỏ, hoảng hốt cúi đầu rồi sau đó liếc liếc Huyền Linh lấp bắp trả lời: " khôn..g...không.....có, m....ặt.... m..ặt...công....công.....rất...rất...đ.....ẹp,...đ....ẹp" nói chưa hết câu đã nghẹn ngào chạy vào nhà bỏ Huyền Linh đầu gỗ ngay ngốc không hiểu gì đứng nhìn theo.
Huyền Linh về tới nhà đầu vẫn chưa thông, vui vàng chạy vào bếp đốt đèn rồi lấy ra một cái gương đồng củ chùi chùi một lát rồi nhìn vào: " Đây...đây...là mình sao" cả bản thân hắn cũng xuyết không tin người trong gương là hắn a, hắn làm sao có thể nghỉ được một tên ăn mày dơ bẩn như mình lại tuấn lãng, tiểu bạch kiểm như vậy, hắn thật không tin được. Mặt thì không tin nhưng trong lòng hắn còn vui hơn có được công pháp nữa, trên đời này cho dù là thằng ngu cũng muốn mình đẹp a Huyền Linh cũng vậy.
Quá sự bất ngờ rơi trúng đầu khiến Huyền Linh thật lâu cũng chưa hoàn hồn lại hắn mắt cứ nhìn tấm gương không rời, sau một lúc lâu hắn cũng tỉnh lại: " một dung mạo tuấn tú đúng là tốt, nhưng nó sẽ kéo theo nhiều rất rối không đang có, mình nên che dấu nó tốt hơn" Huyền Linh cũng không ngu ngốc trên đời này lồng đố kỵ, ganh ghét quá nhiều thế nên che dấu vẫn là tốt nhất. Nói là như vậy nhưng Huyền Linh vẫn vui ra mặt, hắn đêm nay có thể mỉm cười mà ngủ cả đêm.
33
2
5 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
