TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35: Đạo nhái thiết kế

Tả Hiểu Tình vừa dứt lời, cả phòng họp liền trở nên xôn xao.

Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Y Quốc.

Cái tên vừa xuất hiện, không khí lập tức như bị kéo căng.

Đó là thánh địa mơ ước của biết bao nhà thiết kế trẻ khắp thế giới. Mỗi năm, học viện chỉ tuyển chưa đầy 50 học viên trên toàn cầu, người nào người nấy đều là thiên tài trong thiên tài.

Vậy mà Lạc Thần Hi, lại từng là học viên ở đó.

Lại còn bị… khai trừ?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc. Bị đuổi học khỏi Hoàng gia Học viện vì không đạt yêu cầu đã là hiếm, nhưng nếu lý do lại là “phẩm hạnh không phù hợp”, thì quả thật là cú sốc lớn.

Mọi người liếc nhìn nhau, ánh mắt bắt đầu mang theo sự suy đoán và dò xét:

“Không lẽ cô ta từng đạo nhái thiết kế trong trường?”

“Tôi nghe nói có người tổ chức party quá đà trong trường vẫn không bị đuổi, mà cô ta lại bị khai trừ. Vậy thì lý do chỉ có thể…”

“Khả năng rất cao là từng sao chép, hoặc vướng vào chuyện mờ ám gì đó...”

Trong khi những lời bàn tán ngày càng lan ra, Tả Hiểu Tình lại cười khẩy, giọng đầy mỉa mai:

“Lạc Thần Hi, cô còn định giả vờ sao? Những chuyện đen tối đó, tôi biết rõ hết. Tôi cứ tưởng cô bị đuổi học rồi sẽ biết ăn năn hối lỗi, không ngờ hôm nay lại còn dám lừa gạt cả SL tập đoàn. Là bạn học cấp ba với cô, tôi cảm thấy thật nhục nhã!”

Giám khảo ria mép cũng bắt đầu nghiêm túc lại. Ông nhìn Lạc Thần Hi, trầm giọng hỏi:

“Cô Lạc, phiền cô giải thích rõ. Những gì cô Tả nói có thật không?”

Lạc Thần Hi sắc mặt thoáng tái, nhưng vẫn bình tĩnh đáp:

“Tôi đúng là từng học ở Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Y Quốc. Và đúng là đã bị khai trừ. Nhưng lý do hoàn toàn không liên quan đến đạo nhái hay bất cứ vi phạm chuyên môn nào. Những tác phẩm tôi mang đến cuộc thi đều do chính tay tôi hoàn thành.”

Ria mép hơi gật đầu, nhưng thần sắc vẫn mang theo nghi hoặc.

Bởi vì không thể không nói, những thiết kế cô mang đến hôm nay quả thực xuất sắc đến mức khó tin. Quá hoàn hảo, quá sắc sảo, thậm chí có thể sánh ngang với những nhà thiết kế cấp cao tại SL.

Nếu nói một sinh viên tốt nghiệp trường bình thường, từng bị đuổi học, có thể làm ra được những bản phác thảo đỉnh cao như thế... thì đúng là khó để hoàn toàn tin tưởng.

Lúc ông còn đang do dự, thì Tả Hiểu Tình lại đột ngột chen vào:

“Andy lão sư! Một người đạo nhái có thể tự nhận là đạo nhái sao? Cô ta rõ ràng đang lừa ngài! Nếu đã không có vấn đề, vậy tại sao không dám công khai lý do bị khai trừ? Ngài dám để một người như vậy tiếp tục tham gia thi sao?”

Ánh mắt mọi người lúc này lại một lần nữa dồn về phía Lạc Thần Hi.

Không ai lên tiếng, nhưng sự chờ đợi và hoài nghi gần như đè nặng cả không gian.

Lạc Thần Hi siết chặt tay, móng tay khảm sâu vào da thịt, đến mức đỏ hằn lên mà cô cũng không hề cảm nhận được.

Một đoạn ký ức đau đớn như lưỡi dao sắc bén lướt qua trong đầu. Chuyện xảy ra bốn năm trước… không chỉ đánh sập tương lai cô, mà còn suýt chút nữa lấy luôn mạng sống của cô.

Đó là một đoạn ký ức mà cả đời này cô đều không muốn nhắc lại.

Thấy cô im lặng, Tả Hiểu Tình càng được đà, ép sát:

“Sao rồi? Không dám nói ra à? Biết rõ không thể giấu nữa đúng không? Nếu không làm gì mờ ám, vậy sao không dám nói?”

“Ngươi còn không mau cút khỏi SL đi!”

Giọng nói của Tả Hiểu Tình gần như vang vọng khắp căn phòng.

Lạc Thần Hi ngước mắt lên nhìn cô ta, đôi mắt mang theo băng lãnh, ép bản thân giữ bình tĩnh đến cực độ:

“Tôi đã nói rồi, việc tôi bị khai trừ không liên quan gì đến chuyện đạo nhái. Đó là chuyện riêng tư của tôi. Tôi không có nghĩa vụ phải giải thích với bất kỳ người xa lạ nào.”

Câu nói này như đổ thêm dầu vào lửa.

Ria mép giám khảo cũng không khỏi cau mày:

“Cô Lạc, nếu cô không thể giải thích rõ, chúng tôi e là không thể để cô tiếp tục dự thi…”

Ngay khi ông vừa dứt lời, một giọng nam trầm thấp và lạnh lẽo đột ngột vang lên phía sau:

“Ồ? Sao lại ầm ĩ như vậy?”

Mọi người đồng loạt quay đầu lại.

Một bóng người cao lớn đứng ở cửa, áo sơ mi đen phối vest xám sẫm, khí chất trầm tĩnh lạnh lẽo, ngũ quan sắc nét đến mức gần như khiến người ta nghẹt thở.

Ngay cả ria mép vốn bình thản cũng hoảng hốt đứng dậy:

“Thịnh… Thịnh tổng!”

2

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.