TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Khương Tiểu Nghị nhìn màn hình đầy avatar của M, thấy hơi tuyệt vọng, Mạnh Sơ Ngưng đã xem hết vòng bạn bè của cô từ hai năm trước.

Tổng giám đốc của một tập đoàn lớn sao ở không dữ vậy.

Sau khi hơn một trăm bài đăng trên vòng bạn bè đều được nhấn like, trái tim đang lơ lửng của Khương Tiểu Nghị cuối cùng cũng chết lặng, xem thì xem đi, dù sao mình cũng chẳng còn hình tượng gì để nói.

Wechat lại rung lên hai lần, Khương Tiểu Nghị tưởng là tin nhắn của Mạnh Sơ Ngưng, nhưng không phải.

Tô Cửu Nguyệt điên cuồng nhắn tin cho cô: [Tiểu Nghị Tiểu Nghị, tôi ship cặp cô và chị Mạnh Sơ Ngưng rồi! Cặp này có ship được không?]

Tiểu Nhất: [...]

Tô Cửu Nguyệt bơ dấu chấm lửng của cô rồi tự nói: [Tiếc là lương thực ít quá, tôi phải viết fanfic cho hai người!]

Chuông báo động trong đầu Tiểu Nhất vang lên: [Đừng!!!]

Tô Cửu Nguyệt là một tác giả viết truyện bách hợp trên chợ hoa, hai nhân vật nữ chính trong truyện của cô ta chưa bao giờ mặc quần áo tử tế, tiểu thuyết một trăm chương thì sẽ có một trăm chương làm “chuyện ấy”, Khương Tiểu Nghị nghĩ đến thôi đã rùng mình.

Tô Cửu Nguyệt: [Tiểu Nghị, nói cho tôi biết hai người quen nhau như thế nào đi, hai người có real không vậy?]

Tiểu Nhất: [Có thể sao? Một nghệ sĩ tuyến mười tám như tôi sao có thể quen biết tổng giám đốc của Tập đoàn YN, trong đêm tiệc từ thiện, Mạnh Sơ Ngưng chỉ tốt bụng đỡ tôi một cái thôi, chỉ có thế.]

Tô Cửu Nguyệt với bộ não ship CP: [Nghệ sĩ tuyến mười tám flop dập mu X Chị gái kim chủ, hu hu hu càng ship càng phê.]

Mặc dù Khương Tiểu Nghị cũng thích ship CP như Tô Cửu Nguyệt, nhưng việc ship chính mình thực sự có chút gian nan. Một là không dám, hai là Mạnh Sơ Ngưng nhất định sẽ cảm thấy cô như kẹo cao su không thể gỡ ra, nói không chừng còn nghĩ cô có ý đồ khác.

Tô Cửu Nguyệt: [Nhưng mà Tiểu Nghị, tôi nhớ trước đây chỉ cần có người ship Mạnh Sơ Ngưng với ai đó, siêu thoại sẽ bị bay ngay trong ngày, nhưng siêu thoại “Sơ Nghị” của cô và Mạnh Sơ Ngưng vẫn còn này, liệu có phải Mạnh Sơ Ngưng cũng đang ship không?]

Khương Tiểu Nghị mở Weibo, số lượng fan của siêu thoại “Sơ Nghị” đã tăng lên hơn 20.000, quản trị viên và người điều hành đã bắt đầu quản lý siêu thoại một cách có trật tự, không có dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ bị xóa.

Tiểu Nhất: [Chắc là Mạnh Sơ Ngưng bận quá nên quên mất thôi.]

Vừa gửi tin nhắn cho Tô Cửu Nguyệt, avatar của Mạnh Sơ Ngưng liền hiện một chấm đỏ.

M: [Hình như làm hỏng rồi thì phải.]

M: [Ảnh.]

Chị gái đại lão quả thực đang bận, bận đến nỗi không có thời gian đánh bay siêu thoại.

Khương Tiểu Nghị tiện tay bấm vào xem, trong ảnh là một đĩa thức ăn cháy khét khó có thể nhận ra món gì.

Tiểu Nhất: [Không sao đâu, lần đầu làm không có kinh nghiệm là chuyện bình thường.]

M: [Không phải lần đầu.]

M: [Ảnh, ảnh, ảnh.]

M: [Mèo con thở dài.jpg]

Mạnh Sơ Ngưng lại gửi thêm ba bức ảnh đồ ăn làm hỏng, bức sau khó tả hơn bức trước, trong đó có một bức có thể thấy nhà bếp đã qua sử dụng trông như một bãi chiến trường.

Khương Tiểu Nghị nhìn sticker mèo con thở dài bỗng thấy đáng yêu, hóa ra Mạnh Sơ Ngưng ở ngoài đời lại như thế này sao.

Khương Tiểu Nghị nghĩ một lúc rồi chỉ có thể động viên Mạnh Sơ Ngưng.

Tiểu Nhất: [Mèo con cố lên.jpg]

Trả lời như vậy chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ.

Thoát trang trò chuyện với Mạnh Sơ Ngưng, Tô Cửu Nguyệt gửi cho cô một đường link bài viết trên chợ hoa: [Mở truyện mới rồi, mau vào giúp tôi nhấn like và bình luận đi.]

Thói quen được hình thành từ lúc hai người mới quen nhau, chỉ cần Tô Cửu Nguyệt đăng bài, cô ta luôn nhờ Khương Tiểu Nghị đọc đầu tiên.

Khương Tiểu Nghị cũng rất vui vẻ: [Tới liền.]

Truyện mới miêu tả tình tiết hai nữ chính yêu nhau online sắp gặp mặt ngoài đời, cuối truyện, cô em nhỏ tuổi nũng nịu với chị gái: [Phone sεメ không cảm nhận được hơi ấm của chị đâu, chúng mình “gặp mặt” được không?]

Không muốn trở thành một cô gái đọc đâu hiểu đó đâu moà.

Câu này khiến Khương Tiểu Nghị mặt đỏ tai hồng, máu nóng sôi sục, ngón tay thoăn thoắt gõ phím, đúng lúc tin nhắn của Mạnh Sơ Ngưng hiện lên, Khương Tiểu Nghị vô tình bấm vào.

M: [Hình như khó quá, gặp mặt dạy tôi được không?]

Khương Tiểu Nghị thuận tay gửi đi một câu nói khiến tim đập mặt đỏ.

Tiểu Nhất: [Dạy mặt đối mặt là tư thế gì?]

Tin nhắn vừa gửi đi, Khương Tiểu Nghị mới nhận ra đây là phần trò chuyện với Mạnh Sơ Ngưng, không phải là chốn không người.

Gửi nhầm rồi gửi nhầm rồi, cô muốn đăng bình luận cho bài viết kia cơ mà.

Khương Tiểu Nghị luống cuống tay chân bấm thu hồi, tim đập thình thịch không ngừng.

Chị gái đại lão sẽ coi mình là biếи ŧɦái mà chặn mình mất.

Lúc này, hệ thống PP không nhịn được nhảy ra công bố nhiệm vụ ngày mai: [Mời ký chủ ngày mai đến “dạy mặt đối mặt” với Mạnh Sơ Ngưng, không giới hạn tư thế.]

Khương Tiểu Nghị: [?]

Cảm ơn mày nhé.

“Gặp mặt dạy tôi được không?”

1

0

2 ngày trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.