TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29

Sắc mặt Tần Vu và những người khác trông không mấy dễ chịu, chỉ có tài xế là mừng rỡ trong lòng.

Ông ta vô cùng phấn khích, định thừa cơ hội chứng cứ bị hủy, đổ tội cho Bạc Nha nói dối và tự ý bỏ đi.

Tuy nhiên, ngay sau đó, trong camera hành trình vang lên tiếng cửa xe mở ra rõ ràng, lọt vào tai mọi người.

Nụ cười trên môi tài xế liền khựng lại, như thể dự cảm được điều gì, trong mắt ông ta dần hiện lên vẻ hoảng sợ tột độ, ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Hiển nhiên, hình ảnh bị hỏng, nhưng âm thanh vẫn còn.

Tài xế không kịp ngăn cản, giọng nói non nớt của Bạc Nha vang lên rõ ràng:

[Chú ơi, chú đợi con ở trên xe nhé, con vào sở thú tìm ba, nửa tiếng nữa con sẽ quay lại.]

Lời này vừa dứt, cả phòng khách im phăng phắc.

Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, nhưng lại hoàn toàn trùng khớp với lời kể của cô bé vừa rồi.

Ai mới là người đang nói dối, chỉ cần nhìn là biết ngay.

Bạc Khánh Quốc và những người vừa rồi còn tin tưởng tài xế, luôn miệng bênh vực ông ta, giờ phút này mặt mày ai nấy đều xanh mét, không thể tin nổi nhìn tài xế.

Mặt tài xế đột nhiên trắng bệch, ông ta nhìn chằm chằm vào camera, vẫn không thể tin nổi:

"Không, đây không phải sự thật! Camera không phải đã bị hỏng rồi sao? Rõ ràng, rõ ràng hình ảnh không còn, sao vẫn còn âm thanh, không, không thể nào..."

Tần Vu mặc kệ ông ta, lạnh lùng ngắt lời: "Sự thật rành rành ra đó, bây giờ ông còn gì để nói!"

"Tôi..."

Sắc mặt tài xế tái nhợt, ông ta há hốc mồm, nhưng sự thật đã rõ như ban ngày, có nói gì cũng vô ích.

Ông ta nhìn Bạc Nha, ánh mắt đột nhiên rơi vào chiếc ba lô nhỏ trên lưng cô bé, hai mắt nheo lại.

Chiếc ba lô đó là toàn bộ hành lý của Bạc Nha.

Cô bé xuống xe ở cổng sở thú, đã mang theo toàn bộ hành lý của mình.

Cô bé... thực ra vốn không có ý định quay lại.

Nếu đã không có ý định quay lại, vậy tại sao lại nói với ông ta là nửa tiếng nữa sẽ quay lại?

Trong khoảnh khắc ấy, tài xế như đã hiểu ra điều gì đó, hai mắt trừng lớn, thở dốc, nhìn chằm chằm vào Bạc Nha: "Cô cố tình đúng không!"

Lúc đó ông ta còn nghĩ thầm, sao con bé này mới đi được vài bước đã quay lại nói với ông ta câu đó.

Hóa ra là đợi ông ta ở đây!

Cô bé biết ông ta quay về sẽ nói dối, sẽ vu oan cho mình.

Cho nên cô bé cố tình nói câu đó, chính là để vào lúc này, câu nói đó trở thành chứng cứ không thể chối cãi, đóng đinh tội trạng của ông ta!

9

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.