TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Cô bé vừa nói vừa chống nạnh, cái miệng nhỏ xinh đỏ mọng chu lên, hai má phúng phính trắng trẻo phồng lên, trông cực kỳ tức giận.

"Hừ, chú xấu tính quá đi! Chú là đồ xấu xa!"

Bạc Dạ Kiêu nhìn cô bé đang phồng má tức giận, anh hơi nheo đôi mắt đen sâu thẳm, đưa tay gõ nhẹ lên đầu cô bé, nghiêm giọng: "Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có làm nũng, xấu chết đi được."

Cô bé ấm ức ôm đầu.

Trần Kha: "..."

Không phải đâu, anh ba, trẻ con đều nói chuyện như vậy mà.

Dễ thương muốn xỉu luôn á.

Lại còn không hề hay biết mình dễ thương.

Khoan đã, anh ba đang ghen tị đấy à?

Trần Kha cảm thấy hoảng loạn trong lòng.

Thảo nào.

Lúc nãy ở trên xe, khi cậu ta hỏi han mười tám đời tổ tông của cô bé, hỏi tới hỏi lui không nhịn được mà véo nhẹ vài cái lên đôi má phúng phính của cô bé.

Hết cách rồi, khuôn mặt bé nhỏ bụ bẫm vừa trắng vừa mềm, giống như trứng gà vừa bóc vỏ, mềm mại vô cùng.

Không véo thì thật có lỗi với chính mình.

Lúc đó cậu ta đã chú ý thấy anh ba liếc nhìn mình mấy lần.

Ánh mắt bình thản không gợn sóng, không có chút cảm xúc nào, chẳng khác gì mọi khi… Nhưng giờ nghĩ lại.

Hình như hơi đáng sợ!

Trần Kha: "..."

Chết rồi, chết thật rồi.

Có phải cậu ta vừa mới thoát khỏi tay Thần chết hay không?

Ở bên này, cô gái nhỏ vừa bị ba chê xấu đang tự kỷ một mình.

Cô bé ủ rũ rụt người lại, nhưng bàn tay nhỏ bé vẫn ôm chặt lấy chân ba mình, như thể sợ ba bị bắt nạt.

Cô bé quá đỗi xinh xắn đáng yêu, cả người nhỏ nhắn mềm mại như một cục bông. Dáng vẻ cúi đầu ủ rũ núp sau lưng ba không hề xấu, ngược lại còn khiến người khác cảm thấy đáng yêu và tội nghiệp.

Điều này lập tức khơi dậy ý nghĩ muốn bảo vệ cô bé trong lòng Trần Kha và Tần Vu.

Nhưng trong mắt người tài xế, dáng vẻ đó của cô bé chỉ có sự nhút nhát và sợ hãi.

Dường như những lời vừa nói đã dùng hết tất cả dũng khí của cô bé, giờ đây cô bé chỉ biết cúi đầu như rùa rụt cổ, sợ hãi trốn sau lưng ba, không dám bước ra.

Tài xế mừng thầm trong lòng, càng có thêm tự tin, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra tức giận và ấm ức vì bị vu oan.

"Cô chủ nhỏ, con nói với chú là con muốn đến sở thú tìm ba khi nào vậy? Chú vốn nghĩ rằng con chỉ là hơi xấu tính một chút thôi, chứ thật ra tâm tính của con vẫn hiền lành."

9

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.