0 chữ
Chương 9
Chương 9
Bảng xếp hạng điểm tích lũy hiện tại của 8 người.
Diêu Hạo Vũ và Nghiêm Hạo có tổng cộng 30 điểm, Lục Man Chi và Ninh Lôi có 25 điểm, Đường Dữ Kỳ và Trần Toàn Nhiên có 20 điểm, còn Cố Cẩn Khê và Cố Chiêu Chiêu chỉ có 5 điểm.
Hôm qua trong cuộc thi chèo thuyền chỉ có họ là không hoàn thành nhiệm vụ, 5 điểm này vẫn là do ekip chương trình đặc cách cho họ.
"Cẩn Khê, nói trước nhé, thể lực của tôi không tốt lắm, hơn nữa thời trung học tôi mới động đến loại xe đạp này."
Trên đường đến hồ nhân tạo, sau khi xem xong thẻ nhiệm vụ, Đường Dữ Kỳ nhíu mày, hôm qua trong cuộc thi chèo thuyền, Trần Toàn Nhiên là người gánh vác sức lực.
Hôm nay cô ta và Cố Cẩn Khê là hai cô gái, lại còn đi xe đạp không quen, chắc chắn sẽ về cuối cùng.
Cửa sổ xe bên phía Cố Cẩn Khê đang mở, hôm nay trời âm u, gió mang theo chút se lạnh, cô vén những lọn tóc bị thổi rối ra sau tai.
Lấy thẻ nhiệm vụ trên tay Đường Dữ Kỳ, vài giây sau cô thản nhiên nói: "Cuộc thi chưa chắc đã dựa vào thể lực."
"Hả~"
"Cũng đúng."
Đường Dữ Kỳ bừng tỉnh, đến trạm kiểm soát đầu tiên cũng phải trả lời đúng mới có thể nhận được điểm tích lũy và nguyên liệu nấu ăn, lỡ như trả lời sai còn bị trừ điểm.
Vậy thì họ không cần phải vội.
Cô ta lại lén liếc nhìn Cố Cẩn Khê bên cạnh, chắc chắn rằng cô thực sự không quan tâm, cô ta thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thành thật mà nói, lý do cô ta tham gia gameshow truyền cảm hứng này là do bạn trai nhờ vả.
Nếu không, tại sao một cô gái yếu đuối như cô ta phải đến đây thi đấu với các chàng trai chứ?
Lòng hiếu thắng của Đường Dữ Kỳ không mạnh, Cố Cẩn Khê đã thay đổi linh hồn cũng bắt đầu chây lười, hai người cứ thế thong thả đạp xe, không quên thưởng thức cảnh đẹp ven hồ.
Khi họ đến trạm kiểm soát đầu tiên đã thấy chàng trai tỏa nắng Nghiêm Hạo đang khóc thảm, liên tục xin lỗi đồng đội Ninh Lôi: "Xin lỗi Ninh lão sư, đều tại tôi quá tự tin hại cô mất điểm."
Thực ra cũng không thể trách Nghiêm Hạo, là do đề bài của ekip chương trình quá oái oăm.
Trong một hộp 30 màu sơn, chọn ra ba màu để cuối cùng có được màu trên hình ảnh, nếu không phải là sinh viên mỹ thuật, không được học chuyên môn, thì người bình thường làm sao mà biết được cách pha màu bột nước này.
Cũng khó trách trước khi thi, ekip chương trình đã thu điện thoại của họ.
Ninh Lôi mỉm cười trấn an Nghiêm Hạo: "Không sao."
Trong giỏ rau có nấm sò, cà chua và rau chân vịt, thêm cả cánh gà, sườn heo và tôm he còn nhảy tanh tách.
Đều là những món cô ta thích ăn, đây cũng là lý do vừa rồi không ngăn Nghiêm Hạo trả lời câu hỏi.
Lỡ như trả lời đúng thì họ đã có lộc ăn bữa trưa, nhưng bây giờ...
Ninh Lôi nhìn Lục Man Chi ở phía sau, là bạn thân nhiều năm, hai người liếc nhìn nhau, trong lòng cô ta đã có kết quả.
Thôi được rồi, Lục Man Chi cũng không biết.
Vậy những người khác thì sao?
Mắt nhìn Diêu Hạo Vũ và Cố Chiêu Chiêu, họ cũng đã đến một lúc, nhưng không lên trả lời câu hỏi, xem ra cũng không biết.
"Câu hỏi này khó đến cỡ nào vậy? Ai nấy mặt mày ủ rũ."
Đường Dữ Kỳ và Cố Cẩn Khê đến trạm kiểm soát, hai người dựng xe đạp bên lề đường tò mò đi đến gần. Liếc nhìn bảng màu trên bàn, đen thui như màu nâu nhưng lại không giống.
Thấy đề bài là gì, cô ta tiện tay cầm một tấm hình màu tím nhạt, nhướng mày, khóe mắt lộ ý cười, hỏi nhân viên của ekip chương trình: "Chỉ cần pha ra được màu tím này là thành công?"
Nhân viên ekip chương trình: "Đúng."
"Cẩn Khê, xem ra chúng ta sắp vượt lên từ phía sau rồi."
Đường Dữ Kỳ huơ huơ tấm hình trong tay trước mặt Cố Cẩn Khê, khóe miệng cong nhẹ, nụ cười như gió xuân: "Tôi chưa từng học vẽ, nhưng vừa hay tôi từng thấy cháu gái tôi pha màu tím này."
Nói xong liền cầm cây cọ vẽ trên bàn, lần lượt cho một ít màu đỏ, xanh lam, trắng vào bảng màu, sau đó trộn chúng lại với nhau.
Hệt như đang biểu diễn ảo thuật, cuối cùng trong bảng màu chỉ còn lại màu tím.
"Wow, chị Dữ Kỳ giỏi quá."
Cố Cẩn Khê đặc biệt cổ vũ, vỗ tay không ngớt, tiện thể tâng bốc một phen. Thực ra lúc nhìn thấy bảng màu cô đã đoán ra đề bài, cô là người học tài chính, hiển nhiên không biết.
Dù sao thì họ không trả lời câu hỏi sẽ không bị mất điểm.
Không ngờ Đường Dữ Kỳ lại biết pha màu tím, coi như là một niềm vui bất ngờ.
Cũng không khách sáo với ekip chương trình, cô cười tủm tỉm nói: "Nhớ giúp chúng tôi xách nguyên liệu về nhé, trưa nay ăn sườn xào chua ngọt, cánh gà rang muối, tôm xào cay nồi đất, thêm một món nấm sò xào, cuối cùng nấu một bát canh rau chân vịt."
Cô cũng sẽ không thừa nhận mình đang gây thù chuốc oán.
Ninh Lôi: "..."
Cố Chiêu Chiêu và Diêu Hạo Vũ cùng những người khác: "..."
Diêu Hạo Vũ và Nghiêm Hạo có tổng cộng 30 điểm, Lục Man Chi và Ninh Lôi có 25 điểm, Đường Dữ Kỳ và Trần Toàn Nhiên có 20 điểm, còn Cố Cẩn Khê và Cố Chiêu Chiêu chỉ có 5 điểm.
Hôm qua trong cuộc thi chèo thuyền chỉ có họ là không hoàn thành nhiệm vụ, 5 điểm này vẫn là do ekip chương trình đặc cách cho họ.
"Cẩn Khê, nói trước nhé, thể lực của tôi không tốt lắm, hơn nữa thời trung học tôi mới động đến loại xe đạp này."
Trên đường đến hồ nhân tạo, sau khi xem xong thẻ nhiệm vụ, Đường Dữ Kỳ nhíu mày, hôm qua trong cuộc thi chèo thuyền, Trần Toàn Nhiên là người gánh vác sức lực.
Hôm nay cô ta và Cố Cẩn Khê là hai cô gái, lại còn đi xe đạp không quen, chắc chắn sẽ về cuối cùng.
Cửa sổ xe bên phía Cố Cẩn Khê đang mở, hôm nay trời âm u, gió mang theo chút se lạnh, cô vén những lọn tóc bị thổi rối ra sau tai.
"Hả~"
"Cũng đúng."
Đường Dữ Kỳ bừng tỉnh, đến trạm kiểm soát đầu tiên cũng phải trả lời đúng mới có thể nhận được điểm tích lũy và nguyên liệu nấu ăn, lỡ như trả lời sai còn bị trừ điểm.
Vậy thì họ không cần phải vội.
Cô ta lại lén liếc nhìn Cố Cẩn Khê bên cạnh, chắc chắn rằng cô thực sự không quan tâm, cô ta thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thành thật mà nói, lý do cô ta tham gia gameshow truyền cảm hứng này là do bạn trai nhờ vả.
Nếu không, tại sao một cô gái yếu đuối như cô ta phải đến đây thi đấu với các chàng trai chứ?
Lòng hiếu thắng của Đường Dữ Kỳ không mạnh, Cố Cẩn Khê đã thay đổi linh hồn cũng bắt đầu chây lười, hai người cứ thế thong thả đạp xe, không quên thưởng thức cảnh đẹp ven hồ.
Thực ra cũng không thể trách Nghiêm Hạo, là do đề bài của ekip chương trình quá oái oăm.
Trong một hộp 30 màu sơn, chọn ra ba màu để cuối cùng có được màu trên hình ảnh, nếu không phải là sinh viên mỹ thuật, không được học chuyên môn, thì người bình thường làm sao mà biết được cách pha màu bột nước này.
Cũng khó trách trước khi thi, ekip chương trình đã thu điện thoại của họ.
Ninh Lôi mỉm cười trấn an Nghiêm Hạo: "Không sao."
Trong giỏ rau có nấm sò, cà chua và rau chân vịt, thêm cả cánh gà, sườn heo và tôm he còn nhảy tanh tách.
Đều là những món cô ta thích ăn, đây cũng là lý do vừa rồi không ngăn Nghiêm Hạo trả lời câu hỏi.
Ninh Lôi nhìn Lục Man Chi ở phía sau, là bạn thân nhiều năm, hai người liếc nhìn nhau, trong lòng cô ta đã có kết quả.
Thôi được rồi, Lục Man Chi cũng không biết.
Vậy những người khác thì sao?
Mắt nhìn Diêu Hạo Vũ và Cố Chiêu Chiêu, họ cũng đã đến một lúc, nhưng không lên trả lời câu hỏi, xem ra cũng không biết.
"Câu hỏi này khó đến cỡ nào vậy? Ai nấy mặt mày ủ rũ."
Đường Dữ Kỳ và Cố Cẩn Khê đến trạm kiểm soát, hai người dựng xe đạp bên lề đường tò mò đi đến gần. Liếc nhìn bảng màu trên bàn, đen thui như màu nâu nhưng lại không giống.
Thấy đề bài là gì, cô ta tiện tay cầm một tấm hình màu tím nhạt, nhướng mày, khóe mắt lộ ý cười, hỏi nhân viên của ekip chương trình: "Chỉ cần pha ra được màu tím này là thành công?"
Nhân viên ekip chương trình: "Đúng."
"Cẩn Khê, xem ra chúng ta sắp vượt lên từ phía sau rồi."
Đường Dữ Kỳ huơ huơ tấm hình trong tay trước mặt Cố Cẩn Khê, khóe miệng cong nhẹ, nụ cười như gió xuân: "Tôi chưa từng học vẽ, nhưng vừa hay tôi từng thấy cháu gái tôi pha màu tím này."
Nói xong liền cầm cây cọ vẽ trên bàn, lần lượt cho một ít màu đỏ, xanh lam, trắng vào bảng màu, sau đó trộn chúng lại với nhau.
Hệt như đang biểu diễn ảo thuật, cuối cùng trong bảng màu chỉ còn lại màu tím.
"Wow, chị Dữ Kỳ giỏi quá."
Cố Cẩn Khê đặc biệt cổ vũ, vỗ tay không ngớt, tiện thể tâng bốc một phen. Thực ra lúc nhìn thấy bảng màu cô đã đoán ra đề bài, cô là người học tài chính, hiển nhiên không biết.
Dù sao thì họ không trả lời câu hỏi sẽ không bị mất điểm.
Không ngờ Đường Dữ Kỳ lại biết pha màu tím, coi như là một niềm vui bất ngờ.
Cũng không khách sáo với ekip chương trình, cô cười tủm tỉm nói: "Nhớ giúp chúng tôi xách nguyên liệu về nhé, trưa nay ăn sườn xào chua ngọt, cánh gà rang muối, tôm xào cay nồi đất, thêm một món nấm sò xào, cuối cùng nấu một bát canh rau chân vịt."
Cô cũng sẽ không thừa nhận mình đang gây thù chuốc oán.
Ninh Lôi: "..."
Cố Chiêu Chiêu và Diêu Hạo Vũ cùng những người khác: "..."
6
0
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
