TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Ninh Lôi miệng thì nói tiếc, nhưng bước chân không hề dừng lại, mỉm cười đi về phía Nghiêm Hạo.

Cô ta và Lục Man Chi là bạn bè mười mấy năm, biết lý do cô ấy đến tham gia chương trình tạp kỹ, đương nhiên phải hỗ trợ.

Tiếp theo là đến lượt Lục Man Chi chọn đồng đội.

Cô ấy nhướng mày nhìn sang cô gái mặc bộ đồ màu hồng nhạt không xa, cô ấy muốn xác minh một chuyện, âm thanh mà mình nghe thấy tối qua rốt cuộc có phải là ảo giác của cô hay không.

Môi mỏng mấp máy, giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Cố Cẩn Khê, qua đây."

Không phải chứ.

Cô chỉ là đυ.ng hàng với đại lão thôi mà, tội không đáng chết chứ?

Cố Cẩn Khê nghe thấy Lục Man Chi gọi tên mình, đầu óc trống rỗng, lập tức ưỡn thẳng lưng, cảm giác đó như trong đại hội cuối năm bị lãnh đạo gọi dậy trả lời câu hỏi vậy.

Vừa kinh vừa sợ.

Cô không muốn bị đuổi về quê, cũng không muốn bị hủy dung gãy chân.

Cố Cẩn Khê há miệng, đem hy vọng cuối cùng đặt lên người đạo diễn, lo lắng bất an nói: "Tôi, tôi có thể từ chối không?"

Lục tổng rất xinh đẹp.

Cũng muốn được Lục tổng dẫn dắt bay cao.

Nhưng cô càng quý trọng mạng sống hơn.

---

[Á á á… Cố Cẩn Khê dựa vào cái gì mà lại dám từ chối Lục tổng?]

[Vl, cứ tưởng mình nghe nhầm, hóa ra mọi người ai cũng nghe thấy, Cố Cẩn Khê, cô điên rồi sao, đó là Lục tổng đó. Tổng tài của giải trí Phong Hành, chỉ cần Lục tổng một câu, cô muốn tài nguyên gì mà không có?]

[Trước đây đã nghe nói Cố Cẩn Khê đang bắt chước Lục Man Chi, không ngờ lại là thật. Hôm nay thấy họ mặc cùng một bộ đồ, trông cũng khá đẹp, ha ha ha...]

[Chỉ có mình tôi thấy sắc mặt Lục tổng đen như đít nồi thôi sao? Cố Cẩn Khê, cô đúng là dũng cảm thật.]

[Rốt cuộc là ai cho cô ta dũng khí dám từ chối Lục tổng vậy. Chậc chậc chậc, các người đoán xem, Cố Cẩn Khê sẽ không phải vẫn muốn lập đội với Diêu Hạo Vũ chứ? Cô lại định khóc nhè bắt Cố Chiêu Chiêu trả lại Diêu Hạo Vũ cho cô hả?]

[Không phải chứ, mấy lầu trên, hôm qua Cố Cẩn Khê đẩy Cố Chiêu Chiêu xuống hồ, một lời xin lỗi cũng không có? Chuyện này cứ thế cho qua ư?]

[Đúng vậy, Cố Cẩn Khê lấy đâu ra cảm giác ưu việt đó? Mặt dày thật! Cút đi, nhìn thấy cô ta là mất hết khẩu vị.]

[Xin lỗi, Cố Cẩn Khê phải xin lỗi, Chiêu Chiêu nhà tôi vừa xinh đẹp vừa lương thiện không tính toán, nhưng chúng tôi không đồng ý!!]

Lời của Cố Cẩn Khê vừa dứt, bình luận trên sóng livestream bắt đầu loạn hết cả lên.

Có người nói cô không biết điều, nhưng nhiều hơn là bắt cô phải xin lỗi Cố Chiêu Chiêu.

Đừng nói là cư dân mạng bị sốc, ngay cả Lục Man Chi cũng nhíu mày nhẹ, biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp trở nên lạnh lùng, có lẽ là vì rất ít khi bị người khác từ chối.

Ánh mắt lạnh lùng cứ nhìn chằm chằm vào Cố Cẩn Khê, nếu không nhìn nhầm, cô gái này đang sợ mình sao?

"Ha ha ha..."

"Á, xin lỗi."

Ninh Lôi ở cách đó không xa che miệng, ráng nhịn không cười điên cười khùng, nếu không phải có cameraman đang quay mình bên cạnh, có lẽ cô ta đã cười nhạo Lục Man Chi ngay tại chỗ.

Đường đường là Lục tổng, vậy mà cũng có ngày hôm nay.

"Cô, cô chắc chắn muốn... từ chối?"

Người đứng cuối cùng không có quyền lên tiếng nhỉ.

Đạo diễn Dư không phải không thấy ánh mắt hơi lạnh của Lục Man Chi, nhưng tự do lập đội chính là hoàn toàn dựa vào ý muốn của khách mời, nếu Cố Cẩn Khê không muốn lập đội với Lục Man Chi, thì y cũng không thể ấn đầu Cố Cẩn Khê bắt cô đồng ý.

Diêu Hạo Vũ đứng cách đó không xa, trong con ngươi đen láy cũng thoáng có chút ngạc nhiên, không phải ngạc nhiên vì Cố Cẩn Khê sẽ từ chối, mà là bị sốc vì chị hắn lại chọn con nhỏ nhà quê Cố Cẩn Khê làm đồng đội.

"Hạo Vũ, chị ấy từ chối Lục tổng, có phải là muốn..."

... Lập đội với anh không.

Sắc mặt Cố Chiêu Chiêu thay đổi liên tục, luôn cảm thấy hôm nay Cố Cẩn Khê có gì đó khác mọi ngày, nhưng khác ở đâu thì cô ta lại không nói ra được.

Cô ta kéo nhẹ tay áo Diêu Hạo Vũ, nhỏ giọng nhắc nhở.

Mặt mày Diêu Hạo Vũ đen sì, ngắt lời bạn gái: "Không, cô ta không muốn!"

Ánh mắt Cố Chiêu Chiêu phức tạp, muốn nhắc nhở Cố Cẩn Khê nên biết điểm dừng, lại lo rằng sẽ làm hỏng chuyện.

"Tôi, tôi sợ làm... gánh nặng cho Lục tổng."

Cố Cẩn Khê cúi đầu đá viên sỏi dưới chân, giả vờ hoảng sợ, cô không phải nguyên thân, cũng là người đã từng trải qua sóng to gió lớn và biết nặng nhẹ ra sao.

Chỉ từ chối lời mời lập đội của Lục Man Chi chắc sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của cô.

[A...]

[Lục tổng đẹp quá!]

[Muốn ôm Lục tổng quá đi!!!]

"Ha."

Lục Man Chi đưa tay đỡ trán, cụp mắt, sau đó nhanh chóng ngẩng lên, vài giây sau, ánh mắt cô ấy lại trở nên lãnh đạm và lạnh lùng, quả nhiên đêm đó là ảo giác của cô ấy.

Hai phút, ba phút trôi qua, đạo diễn Dư thấy Lục Man Chi không nói gì thêm, tim đập như tàu lượn siêu tốc, đành phải để thành viên xếp thứ ba chọn đồng đội.

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.