0 chữ
Chương 4
Chương 4
Đã xuyên sách, chỉ cần cô không tự tìm đường chết thì số tiền mà vợ chồng nhà họ Cố để lại cho nguyên thân cũng đủ để cô tiêu xài, chi bằng cứ làm một con cá mặn.
Còn Cố Chiêu Chiêu và Diêu Hạo Vũ, họ là nam nữ chính của nguyên tác, có hào quang nhân vật chính bảo vệ, cố gắng tránh xa không gây sự là được.
Mười mấy phút sau.
Cố Cẩn Khê bưng bát mì từ trong bếp ra, trên mặt bát mì là hai quả trứng ốp la, lại thêm rau xanh, rắc hành lá, nói chung trông rất ngon miệng, ngửi cũng rất thơm.
Đêm khuya, dưới lầu biệt thự tĩnh lặng.
Đến phòng ăn, Cố Cẩn Khê kéo ghế ra ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại trong túi áo hoodie ra.
Ăn khuya, đương nhiên phải xem chương trình tạp kỹ hài hước rồi.
"Wow, thơm quá."
Tìm một chương trình tạp kỹ đang hot gần đây trên một ứng dụng video nào đó, Cố Cẩn Khê vừa cầm đũa lên, bên tai đã vang lên một giọng nói dịu dàng, cô ngẩng đầu lên nhìn.
Đường Dữ Kỳ mặc bộ đồ ngủ lụa đen, cô ta cao một mét bảy, dù mặc bộ đồ ngủ rộng cũng không giấu được vóc dáng quyến rũ mê người.
Gương mặt đó cũng được cư dân mạng công nhận là gương mặt tình đầu quốc dân.
Trong khoảnh khắc đó, Cố Cẩn Khê cảm thấy lỗ tai mình sắp cấn bầu đến nơi, giọng nói của Đường Dữ Kỳ rất dịu dàng, như làn gió xuân lại như dòng suối chảy róc rách, nói chung là khiến người ta vô cùng thoải mái.
Nói thế nào nhỉ.
Cố Cẩn Khê là một người cuồng nhan sắc, không có sức đề kháng với những người xinh đẹp, huống chi là xinh đẹp lại còn dịu dàng, loay hoay mãi, thực ra cô đã hết đói.
Thấy ánh mắt Đường Dữ Kỳ như muốn dán chặt vào bát mì của mình, Cố Cẩn Khê tắt chương trình tạp kỹ trên điện thoại, đẩy bát mì qua, ngập ngừng hỏi: "Cô có muốn ăn chút không?"
Không phải khoe khoang, tay nghề nấu ăn của cô vẫn rất ổn.
Dù sao cô phải tiết kiệm tiền, mà khẩu vị lại kén chọn, thế nên cơ bản luôn tự nấu ăn.
"Được sao? Vậy có phải cô sẽ không đủ ăn không?"
"Đúng rồi, sức khỏe của cô tốt hơn chưa?"
Hai ngày nay Đường Dữ Kỳ đang cày phim, bình thường có người quản lý và trợ lý giám sát, cô ta không được thức khuya, nhưng bây giờ cô ta đang ghi hình chương trình ở bên ngoài, trời cao hoàng đế xa, nên tối nay buông thả một chút.
Buổi tối ăn ít, gần 12 giờ chưa ngủ nên bụng cồn cào.
Muốn xuống lầu tìm chút gì đó ăn, không được thì hâm một ly sữa nóng uống cũng tốt.
Không ngờ lại có người đang ăn khuya.
Càng không ngờ người ăn khuya lại là Cố Cẩn Khê.
"Mì đủ rồi, sức khỏe không sao."
Cố Cẩn Khê nói xong lập tức đứng dậy, đi vào bếp lấy bát đũa mới, gắp nửa mì vào bát, lại gắp thêm một quả trứng ốp la.
Trong phòng ăn có người thứ hai, Cố Cẩn Khê không định xem tạp kỹ nữa, nguyên thân và Đường Dữ Kỳ cũng có chút liên quan, nhưng nói chung là không thân, vì vậy cô cúi đầu ăn mì.
"Cảm ơn."
Đường Dữ Kỳ nhận đũa, lại kéo bát đến trước mặt, đói quá rồi, đối với đồ ăn càng không có sức chống cự.
Cô ta định chỉ ăn một chút thôi, bản thân không phải là tạng người ăn mãi không béo, hơi béo một chút lên hình sẽ không đẹp.
Nhưng mì vừa vào miệng, mắt cô ta đã híp lại.
Sợi mì dai ngon, nước dùng cũng vô cùng đậm đà, không biết từ lúc nào mì đã bị cô ta ăn hết sạch.
Nếu không phải còn chút lý trí, e là cô ta đã húp cả nước dùng.
"Để tôi rửa bát cho."
Đợi Đường Dữ Kỳ đặt đũa xuống, Cố Cẩn Khê mới lên tiếng.
Đường Dữ Kỳ khó xử lắc đầu, đứng dậy nói: "Không cần, cô mời tôi ăn mì, đương nhiên tôi phải rửa bát đũa."
Nói xong liền muốn đi lấy bát đũa của Cố Cẩn Khê.
Thực ra cô ta là bạn gái của anh họ Cố Cẩn Khê, nếu sau này cô ta gả vào nhà họ Cố, Cố Cẩn Khê còn phải gọi cô ta một tiếng chị dâu.
Trước đây cô ta nghe bạn trai nhắc đến qua điện thoại, nói con gái ruột mà chú hai và thím hai tìm về thô lỗ vô cùng, cả ngày bát nháo đòi đuổi con gái nuôi ra khỏi nhà.
Thậm chí vào ngày trước khi ghi hình chương trình, bạn trai còn dặn dò cô ta, bảo cô ta quan tâm đến Cố Chiêu Chiêu trên chương trình nhiều hơn.
Vả lại cô ta cũng đã nghe nói chuyện hai người bị rơi xuống nước vào sáng nay, có người trong ekip chương trình tận mắt nhìn thấy Cố Cẩn Khê đẩy Cố Chiêu Chiêu xuống nước.
Nhưng lúc này.
Cô ta đối diện với đôi mắt trong veo ngay thẳng của Cố Cẩn Khê, lại cảm thấy những lời đồn kia không đáng tin cho lắm.
Đường Dữ Kỳ đâu biết, Cố Cẩn Khê đứng trước mặt mình đã là một người khác.
"Tùy cô."
Đường Dữ Kỳ kiên quyết, Cố Cẩn Khê cũng không tranh giành đi rửa bát nữa, như vậy quá làm bộ làm tịch, vì vậy cô chào hỏi rồi lên lầu.
Ngày hôm sau, bình minh hé rạng.
Cửa phòng Cố Cẩn Khê đã bị Dương Tri Tri gõ vang, xác định cô không có vấn đề gì về sức khỏe, hôm nay có thể tiếp tục ghi hình, cô ta đặt bữa sáng xuống rồi xuống lầu, cần phải chào hỏi bên tổ đạo diễn một tiếng.
Còn Cố Chiêu Chiêu và Diêu Hạo Vũ, họ là nam nữ chính của nguyên tác, có hào quang nhân vật chính bảo vệ, cố gắng tránh xa không gây sự là được.
Mười mấy phút sau.
Cố Cẩn Khê bưng bát mì từ trong bếp ra, trên mặt bát mì là hai quả trứng ốp la, lại thêm rau xanh, rắc hành lá, nói chung trông rất ngon miệng, ngửi cũng rất thơm.
Đêm khuya, dưới lầu biệt thự tĩnh lặng.
Đến phòng ăn, Cố Cẩn Khê kéo ghế ra ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại trong túi áo hoodie ra.
Ăn khuya, đương nhiên phải xem chương trình tạp kỹ hài hước rồi.
"Wow, thơm quá."
Tìm một chương trình tạp kỹ đang hot gần đây trên một ứng dụng video nào đó, Cố Cẩn Khê vừa cầm đũa lên, bên tai đã vang lên một giọng nói dịu dàng, cô ngẩng đầu lên nhìn.
Gương mặt đó cũng được cư dân mạng công nhận là gương mặt tình đầu quốc dân.
Trong khoảnh khắc đó, Cố Cẩn Khê cảm thấy lỗ tai mình sắp cấn bầu đến nơi, giọng nói của Đường Dữ Kỳ rất dịu dàng, như làn gió xuân lại như dòng suối chảy róc rách, nói chung là khiến người ta vô cùng thoải mái.
Nói thế nào nhỉ.
Cố Cẩn Khê là một người cuồng nhan sắc, không có sức đề kháng với những người xinh đẹp, huống chi là xinh đẹp lại còn dịu dàng, loay hoay mãi, thực ra cô đã hết đói.
Thấy ánh mắt Đường Dữ Kỳ như muốn dán chặt vào bát mì của mình, Cố Cẩn Khê tắt chương trình tạp kỹ trên điện thoại, đẩy bát mì qua, ngập ngừng hỏi: "Cô có muốn ăn chút không?"
Dù sao cô phải tiết kiệm tiền, mà khẩu vị lại kén chọn, thế nên cơ bản luôn tự nấu ăn.
"Được sao? Vậy có phải cô sẽ không đủ ăn không?"
"Đúng rồi, sức khỏe của cô tốt hơn chưa?"
Hai ngày nay Đường Dữ Kỳ đang cày phim, bình thường có người quản lý và trợ lý giám sát, cô ta không được thức khuya, nhưng bây giờ cô ta đang ghi hình chương trình ở bên ngoài, trời cao hoàng đế xa, nên tối nay buông thả một chút.
Buổi tối ăn ít, gần 12 giờ chưa ngủ nên bụng cồn cào.
Muốn xuống lầu tìm chút gì đó ăn, không được thì hâm một ly sữa nóng uống cũng tốt.
Không ngờ lại có người đang ăn khuya.
Càng không ngờ người ăn khuya lại là Cố Cẩn Khê.
"Mì đủ rồi, sức khỏe không sao."
Cố Cẩn Khê nói xong lập tức đứng dậy, đi vào bếp lấy bát đũa mới, gắp nửa mì vào bát, lại gắp thêm một quả trứng ốp la.
"Cảm ơn."
Đường Dữ Kỳ nhận đũa, lại kéo bát đến trước mặt, đói quá rồi, đối với đồ ăn càng không có sức chống cự.
Cô ta định chỉ ăn một chút thôi, bản thân không phải là tạng người ăn mãi không béo, hơi béo một chút lên hình sẽ không đẹp.
Nhưng mì vừa vào miệng, mắt cô ta đã híp lại.
Sợi mì dai ngon, nước dùng cũng vô cùng đậm đà, không biết từ lúc nào mì đã bị cô ta ăn hết sạch.
Nếu không phải còn chút lý trí, e là cô ta đã húp cả nước dùng.
"Để tôi rửa bát cho."
Đợi Đường Dữ Kỳ đặt đũa xuống, Cố Cẩn Khê mới lên tiếng.
Đường Dữ Kỳ khó xử lắc đầu, đứng dậy nói: "Không cần, cô mời tôi ăn mì, đương nhiên tôi phải rửa bát đũa."
Nói xong liền muốn đi lấy bát đũa của Cố Cẩn Khê.
Thực ra cô ta là bạn gái của anh họ Cố Cẩn Khê, nếu sau này cô ta gả vào nhà họ Cố, Cố Cẩn Khê còn phải gọi cô ta một tiếng chị dâu.
Trước đây cô ta nghe bạn trai nhắc đến qua điện thoại, nói con gái ruột mà chú hai và thím hai tìm về thô lỗ vô cùng, cả ngày bát nháo đòi đuổi con gái nuôi ra khỏi nhà.
Thậm chí vào ngày trước khi ghi hình chương trình, bạn trai còn dặn dò cô ta, bảo cô ta quan tâm đến Cố Chiêu Chiêu trên chương trình nhiều hơn.
Vả lại cô ta cũng đã nghe nói chuyện hai người bị rơi xuống nước vào sáng nay, có người trong ekip chương trình tận mắt nhìn thấy Cố Cẩn Khê đẩy Cố Chiêu Chiêu xuống nước.
Nhưng lúc này.
Cô ta đối diện với đôi mắt trong veo ngay thẳng của Cố Cẩn Khê, lại cảm thấy những lời đồn kia không đáng tin cho lắm.
Đường Dữ Kỳ đâu biết, Cố Cẩn Khê đứng trước mặt mình đã là một người khác.
"Tùy cô."
Đường Dữ Kỳ kiên quyết, Cố Cẩn Khê cũng không tranh giành đi rửa bát nữa, như vậy quá làm bộ làm tịch, vì vậy cô chào hỏi rồi lên lầu.
Ngày hôm sau, bình minh hé rạng.
Cửa phòng Cố Cẩn Khê đã bị Dương Tri Tri gõ vang, xác định cô không có vấn đề gì về sức khỏe, hôm nay có thể tiếp tục ghi hình, cô ta đặt bữa sáng xuống rồi xuống lầu, cần phải chào hỏi bên tổ đạo diễn một tiếng.
6
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
