TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Vì nguyên thân là kẻ phá đám, suýt chút nữa đã làm hỏng kế hoạch của đại lão, chương trình mới chiếu được một phần ba đã bị đá ra ngoài.

Ba mẹ hào môn cũng vì cô ta mà bị tập đoàn Lục thị chèn ép, sau này nguyên thân bị đuổi về huyện lỵ nhỏ.

Về sau nữa, một ngày nọ cô ta gặp tai nạn giao thông, không những bị hủy dung mà còn mất một chân.

Hai, cướp lại Diêu Hạo Vũ.

Hai nhà Cố Diêu liên hôn, Cố Chiêu Chiêu vốn dĩ là hàng fake, nguyên thân cảm thấy bản thân mới nên là vị hôn thê của Diêu Hạo Vũ.

Ngày đầu tiên ghi hình chương trình đã gây sự với Cố Chiêu Chiêu.

Cố Cẩn Khê tiếp nhận hết tất cả thông tin, cạn lời đỡ trán, cảm thán cho khả năng tự tìm đường chết của nguyên thân, sống yên ổn không được sao?

Cứ phải đi chọc vào đại lão phản diện để chi?

Diêu Hạo Vũ đâu phải là bánh trái thơm tho gì, cần gì phải nhằm vào Cố Chiêu Chiêu như vậy, đàn bà làm khổ nhau chi?

Dương Tri Tri là trợ lý của Cố Cẩn Khê, cô ta ghét nhất là phải hầu hạ đám phú nhị đại, huống chi là những cô gái thô lỗ man rợ, tâm địa hẹp hòi như Cố Cẩn Khê.

Che giấu sự thiếu kiên nhẫn trong đáy mắt, cô ta hỏi: "Cố tiểu thư, cô không sao chứ? Có cần gọi nhân viên y tế đến xem không?"

Thực ra cô ta lớn hơn Cố Cẩn Khê 3 tuổi, nhưng không dám gọi cô là em gái, cũng không thân thiết đến mức gọi thẳng tên, nên lễ phép gọi cô là Cố tiểu thư.

Cố Cẩn Khê nắm chặt chiếc khăn lông trước ngực, loạng choạng đứng dậy, lắc đầu: "Không cần, về khách sạn nghỉ ngơi."

Cô cần phải bình tĩnh lại, thật sự.

Kiếp trước cô là một nhân viên công sở, vất vả lắm mới leo lên được vị trí quản lý, cuối cùng cũng dành dụm được tiền mua một căn nhà trả góp trong thành phố, kết quả còn chưa kịp chuyển vào ở thì đã đột tử mất tiêu.

Cũng không biết có nên thấy may hay không.

Thế mà lại xuyên sách rồi.

"..."

"Được."

Dương Tri Tri đánh giá Cố Cẩn Khê từ trên xuống dưới, cô gái không hề khóc, chỉ là quá bình tĩnh.

Điều này hoàn toàn không giống cô.

Phân tích theo những gì Cố Cẩn Khê đã làm trước đây, hôm nay cô đẩy Cố Chiêu Chiêu xuống nước, còn kéo cả bản thân vào.

Tấn Thành tháng 8, tuy là giữa hè, nhưng địa điểm ghi hình lần này ở vùng ngoại ô, nên nước hồ rất lạnh.

Tốn nhiều công sức như vậy, diễn một màn khổ nhục kế, chẳng phải là để lấy lòng thương của Diêu Hạo Vũ sao?

Cùng lúc đó, tại khu nghỉ dưỡng gần địa điểm ghi hình chương trình.

Phòng ở tầng ba gần cầu thang.

Diêu Hạo Vũ và Cố Chiêu Chiêu là vợ chồng chưa cưới, chuyện này tuy chưa công khai, nhưng các khách mời tham gia chương trình và ekip chương trình đều biết, nên dù họ ở chung một mái nhà cũng không ai có ý kiến.

Cố Chiêu Chiêu trở về phòng, tắm nước nóng trong phòng vệ sinh, mặc quần áo sạch sẽ thoải mái rồi đi ra, cầm khăn khô lau tóc.

Gần ban công, Diêu Hạo Vũ ngồi trước bàn tròn kính đang cầm thìa khuấy thuốc cảm trong cốc.

"Để phòng ngừa, uống chút thuốc cảm đi."

"Cảm ơn anh."

Cố Chiêu Chiêu đặt khăn xuống, ngồi xuống ghế bên cạnh Diêu Hạo Vũ, mỉm cười gật đầu, hai tay nâng cốc, nhấp một ngụm nhỏ.

Hơi đắng.

Cô ta không thích uống thuốc lắm, nhưng không muốn phụ lòng Diêu Hạo Vũ, vì vậy đành phải cắn răng uống hết thuốc cảm.

Phải nói rằng, uống xong bụng ấm lên.

Diêu Hạo Vũ nhẹ nhàng xoa đầu bạn gái, tóc cô gái vẫn chưa khô hẳn, hắn cầm chiếc khăn bên cạnh nhẹ nhàng lau tóc cho cô ta.

Nghĩ đến Cố Cẩn Khê đáng ghét kia, ánh mắt hắn dần trầm xuống: "Chuyện hôm nay anh sẽ không bỏ qua cho Cố Cẩn Khê, cô ta phải trả giá cho những gì mình đã làm."

Hôm nay bốc thăm hắn và Nghiêm Hạo lập đội, hai người đàn ông lực lưỡng thi chèo thuyền giành được vị trí thứ nhất cũng không có gì đáng tự hào, dù sao các đội khác đều là con gái, sức lực giữa nam và nữ vốn dĩ chênh lệch.

Hắn chờ đợi ở điểm cuối là vì lo cho bạn gái.

Kết quả hắn trúng phóc, Cố Cẩn Khê điên khùng kia thế mà lại đẩy Chiêu Chiêu xuống nước!

Thật không thể tha thứ.

"Thôi đi, có lẽ chị ấy không cố ý."

Cố Chiêu Chiêu đặt cốc xuống, hàng mi rậm khẽ run rẩy, giọng nói rất nhẹ.

Cô ta luôn biết Cố Cẩn Khê rất ghét mình, hận cô ta cướp ba mẹ, cướp anh trai, thậm chí là cả vị hôn phu của cô.

Thực ra sau khi Cố Cẩn Khê trở về nhà họ Cố, cô ta thật sự muốn rời khỏi nhà họ Cố, nhưng ba mẹ nhất quyết không cho, nhất định phải giữ cô ta lại.

Cô ta là trẻ mồ côi, hai mươi năm trước được vợ chồng nhà họ Cố nhận nuôi, họ không chỉ cho cô ta một mái ấm gia đình mà còn cho cô ta một cuộc sống sung túc.

Cô ta thật lòng cảm kích.

Diêu Hạo Vũ không cho là đúng: "Chiêu Chiêu em đúng là quá mềm lòng, Cố Cẩn Khê nhìn thì có vẻ yếu đuối, thực chất tâm cơ thâm sâu, loại người như cô ta căn bản không đáng thương."

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.