TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Chuyện trả tiền không đề cập, lại còn thúc giục cô chuyển tiền.

Khóe miệng Cố Cẩn Khê mỉa mai cong lên, thật sự coi người ta là quả hồng mềm để nắn bóp sao, không thể nhịn được nữa định mắng cô ta vài câu thì trong ống nghe lại vang lên một giọng nam thô lỗ, thái độ còn vô cùng tệ.

"Mày là bạn của Điền Oánh? Nó nợ tiền tao, nếu không muốn nó đi hầu hạ mấy thằng đàn ông thì mau mang tiền đến đây."

"Hu hu hu... Tiểu Khê, cầu xin cậu cứu tôi."

"Bọn họ không phải người."

"Alo, cảnh sát phải không? Ở quán bar Mị Ảnh có người gây rối, một đám đàn ông ép một cô gái trẻ phải tiếp rượu, tiếp khách."

Cố Cẩn Khê lập tức báo cảnh sát sau khi kết thúc cuộc gọi với Điền Oánh.

Học sinh tiểu học còn biết có chuyện phải tìm cảnh sát, cô lại không phải siêu anh hùng, hơn nữa, siêu anh hùng cũng chẳng quản mấy chuyện cỏn con này.

Đang định tắt đèn đi ngủ.

Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Cố Cẩn Khê bật dậy khỏi giường, vừa nãy ở bể bơi đã nghe thấy Đường Dữ Kỳ xin phép đạo diễn Dư.

Xin nghỉ cả ngày mai.

Đợi đến sáng mai cô ngủ dậy, e là mọi chuyện đã quá muộn.

Cô do dự không biết có nên sang phòng bên cạnh tìm Đường Dữ Kỳ nói chuyện không, dù sao cũng phải cố gắng thêm một chút.

Không thể trơ mắt nhìn người ta nhảy vào hố lửa được.

Tuy nhiên, đúng lúc này, dưới sân có tiếng động cơ ô tô.

Cố Cẩn Khê đi chân trần trên sàn nhà, nhanh chóng đến bên cửa sổ, mở cửa sổ nhìn xuống.

Đường Dữ Kỳ định về thành phố ngay bây giờ sao?

"Chị Dữ Kỳ! Chờ đã..."

Thời gian cấp bách, Cố Cẩn Khê đứng trước cửa sổ gọi một tiếng, vớ chiếc áo khoác ở cuối giường rồi lao ra ngoài, mặc dù bên trong cô đang mặc đồ ngủ, ngay cả áσ ɭóŧ cũng không mặc.

Cô nghĩ khá đơn giản, chỉ xuống lầu nói vài câu, không mặc áσ ɭóŧ thì thôi, dù sao cũng khoác áo bên ngoài rồi.

Vội vã ra ngoài, trên cầu thang gặp Lục Man Chi từ tầng ba đi xuống, cô sững lại một chút, vừa mặc áo khoác vừa gật đầu với cô ấy coi như đã chào hỏi.

Hôm nay đèn cảm ứng âm thanh trong hành lang đang sáng.

Mái tóc dài nâu hạt dẻ của Cố Cẩn Khê xõa trên vai, đuôi tóc hơi xoăn, bộ đồ ngủ cô mặc là cổ chữ V, cổ áo hơi rộng, theo động tác mặc áo của cô, Lục Man Chi vô tình nhìn thấy xương quai xanh trắng như tuyết của cô và cả khung cảnh kiều diễm ẩn sau lớp đồ ngủ.

Bước chân xuống lầu dừng lại.

Lông mày hơi nhíu lại, Lục Man Chi híp mắt.

Người này có chuyện gì gấp gáp đến thế, không thể mặc quần áo cho chỉnh tề trước được sao?

---

10 giờ đêm.

Bầu trời đêm nay đen kịt, điểm xuyết vài ngôi sao lẻ tẻ, gió núi thổi qua những chiếc lá trong rừng kêu xào xạc.

Lục Man Chi mặc váy ngủ đen, mái tóc dài mới gội còn hơi ẩm, có chút rối tung xõa sau lưng, một tay cô ấy vịn vào lan can bên ngoài cầu thang, mắt nhìn bóng dáng Cố Cẩn Khê biến mất ở khúc quanh cầu thang.

Ánh mắt trong con ngươi vẫn mang theo vẻ dò xét, sự thay đổi của cô gái trong mấy ngày trước và sau thực sự quá lớn, khó mà không khiến người ta overthinking.

Đặc biệt là sau khi cô ấy chạm vào Cố Cẩn Khê lại có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ trong lòng cô gái, chuyện này quá đỗi kỳ lạ, hoàn toàn không thể dùng khoa học để giải thích.

Buổi trưa nghe Cố Cẩn Khê nói mỹ phẩm của nhà C sẽ gặp chuyện, trực giác đầu tiên của cô ấy là không tin, nhưng chuyện này không có gì là tuyệt đối.

Đường Dữ Kỳ là nghệ sĩ của Giải trí Phong Hành, cô ấy không thể mạo hiểm, thà tin là có còn hơn không, vì vậy đã cho trợ lý đi điều tra.

Còn về việc ký hợp đồng ngày mai của Đường Dữ Kỳ.

Trước khi có kết quả sẽ tạm thời lùi lại.

Lúc này, ngoài sân biệt thự.

"Tiểu Khê? Có chuyện gì sao?"

Đường Dữ Kỳ đã ngồi lên xe bảo mẫu, nghe thấy Cố Cẩn Khê trên lầu gọi cô ta, nghe giọng cô gái có vẻ rất gấp gáp, vì vậy đã bảo tài xế chờ một chút.

Khu nghỉ dưỡng chênh lệch nhiệt độ sáng tối lớn, đừng nhìn buổi chiều có thể mặc váy hai dây, nhưng sáng tối cô ta đều mặc thêm áo khoác.

Vốn định sáng mai đi thẳng từ khu nghỉ dưỡng đến sân bay quốc tế, cô ta đã tắm rửa chuẩn bị đi ngủ, nhưng vừa rồi, người đại diện Lý Mẫn gọi điện đến, nói rằng hợp đồng đại diện cho mỹ phẩm nhà C có thay đổi, thời gian ký hợp đồng cần phải lùi lại.

Cố Cẩn Khê chạy vội, chân lại đi dép lê, suýt nữa thì ngã.

Đến trước xe bảo mẫu, một tay cô vịn cửa xe, một tay ôm l*иg ngực đang đập thình thịch, nhìn Đường Dữ Kỳ với vẻ muốn nói lại thôi.

"Cũng không có chuyện gì quan trọng, chị, chị định về thành phố sao?"

Cô thở hổn hển, vội vã chạy xuống lầu, cũng không chắc chắn có thể giữ Đường Dữ Kỳ lại, Cố Cẩn Khê lại lắp bắp mở lời: "Cái đó, chuyện ký hợp đồng ngày mai, chị Dữ Kỳ không suy nghĩ lại thật sao?"

8

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.