TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 58
Chương 57

“Ông nội muốn xem nên anh để ở nhà chính rồi.”

Lâm Vãn Ý mím môi, cuối cùng vẫn không nói ra lời định nói.

“Đến nơi rồi em tự nói với ông nội, ông sẽ đưa lại cho em.”

Kêu cô đi đòi giấy kết hôn với ông nội anh?

Cô không mở miệng nổi.

“Anh đi lấy đi.”

“Anh không dám.”

Lâm Vãn Ý trừng mắt nhìn anh. Ông cụ là ông nội ruột của anh, mà anh lại bảo không dám mở lời?

Lúc sắp bước lên bậc thềm vào biệt thự, Lâm Vãn Ý đột nhiên dừng bước, hít sâu một hơi.

Nói không căng thẳng là giả.

Đối diện với Cố Yến Chu thôi mà đôi khi cô còn thấy căng thẳng, huống chi là gặp ông nội của nhà họ Cố.

“Đừng lo, chỉ gặp một chút thôi, ngồi khoảng mười phút là anh tìm cớ đưa em đi.”

Linh Vãn Ý giơ tay kéo cánh tay anh.

“Cũng đừng đi nhanh quá, nếu em muốn đi thì sẽ kéo tay áo anh...”

Miệng thì nói đừng vội rời đi, nhưng ám hiệu để rút lui cô cũng chuẩn bị sẵn luôn rồi.

Hai người đứng ở cửa thì thầm to nhỏ khá lâu.

Ông nội Cố và Cố Văn Xán ngồi trên sofa nhìn rõ mồn một, nhưng cả hai đều cúi đầu uống trà, giả vờ như không thấy gì.

“Ba nói rồi mà, Yến Chu không phải là đứa trẻ bốc đồng, hai vợ chồng người ta tình cảm thế kia, mọi người trước đây cứ nhất mực phản đối.”

Cố Văn Xán không dám cãi lời ông cụ, chỉ có thể cúi đầu đồng tình.

Bây giờ cả nhà đã đồng ý chuyện kết hôn của hai đứa, còn ai dám ngăn cản?

Người duy nhất từng phản đối mạnh nhất là Lưu Huệ An, cũng đã sang Mỹ rồi.

Có lẽ là nhờ mấy câu trấn an của Cố Yến Chu, lúc anh dắt Lâm Vãn Ý vào biệt thự, cô rõ ràng không còn căng thẳng như trước.

“Ông nội, ba, con đưa Vãn Ý đến gặp mọi người.”

Lâm Vãn Ý theo bản năng siết chặt tay, Cố Yến Chu cúi đầu liếc mắt nhìn một cái.

Cô nhóc này trông thì gầy yếu mà sức tay không nhỏ nhỉ.

“Cháu chào ông nội ạ.”

“Con chào ba ạ.”

Ông cụ cười toe toét, lập tức giơ tay ra hiệu Lâm Vãn Ý ngồi xuống.

“Đứng làm gì? Mau ngồi.”

Biết cô vẫn chưa tự nhiên, Cố Yến Chu trực tiếp dắt cô ngồi xuống sofa.

“Phải đấy, là người một nhà cả, đừng khách sáo.”

Cố Văn Xán cũng rất vui, nhất là khi thấy vợ chồng son tình cảm như vậy.

“Ban đầu tính đưa Vãn Ý về nhà từ hôm qua, nhưng công ty bận quá, không sắp xếp được thời gian.”

Cố Yến Chu nhận hết trách nhiệm về mình.

“Lúc nào về cũng được, ăn cơm trước đi, dì trong nhà đã chuẩn bị xong bữa trưa rồi.”

Ông cụ và Cố Văn Xán đều đứng dậy.

Cố Yến Chu thì chưa vội đứng dậy, mà ghé sát tai Lâm Vãn Ý hỏi nhỏ một câu: “Muốn ăn cơm ở nhà cũ không? Không muốn thì anh đưa em ra ngoài ăn.”

“Ở nhà cũ ăn cũng được...”

Ban nãy cô lo mình đến đây sẽ làm không khí trong nhà họ Cố trở nên ngượng ngùng.

Dù sao hai người bọn họ kết hôn quá chóng vánh, trước khi đăng ký thậm chí chưa từng gặp mặt gia trưởng.

“Khụ khụ.”

Cố Văn Xán thấy hai đứa vẫn còn ngồi rúc rích bên nhau thì không nhịn được ho khẽ nhắc nhở.

Mới kết hôn xong, đang trong giai đoạn dính nhau không rời, đến cả trước bữa ăn cũng phải nói nhỏ bên tai nhau.

Lâm Vãn Ý nghe thấy tiếng ho của Cố Văn Xán, vội vàng đứng dậy khỏi sofa.

Mà Cố Yến Chu vẫn còn nắm tay cô, ngửa đầu nhìn, khiến cô cau mày đá nhẹ vào chân anh dưới bàn trà.

Thấy cô thực sự sốt ruột, anh cũng không trêu nữa.

Biết cháu dâu sẽ đến ăn cơm, ông cụ đặc biệt dặn người làm chuẩn bị rất nhiều món.

Sáng nay ông còn gọi điện hỏi cháu trai xem Lâm Vãn Ý thích ăn gì.

Cố Yến Chu chỉ bảo nấu vài món thanh đạm là được.

Ông nội và ba anh không nghĩ nhiều, chỉ tưởng cô đang quay phim nên không ăn được đồ dầu mỡ.

Anh không nói chuyện cô mang thai cho gia đình, sợ họ nghĩ anh cưới cô chỉ vì đứa bé.

Dù có con hay không, anh đều muốn lấy cô.

Chỉ là, đứa trẻ đến như một cơ duyên, cũng là một sự ngoài ý muốn.

14

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.