TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Lương Mạn Xuân đang chìm đắm trong niềm vui sướиɠ khi biết được số phận của mình, không hề nhận thấy sự khác thường của Lương Mạn Thu.

Câu hỏi của Lương Mạn Thu vốn rất bình thường, nhưng trong tai Lương Mạn Xuân lại biến thành một ý nghĩa khác, như thể sợ bị phát hiện điều gì đó, trên mặt Lương Mạn Xuân thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn, rồi lớn tiếng phản bác: "Không có chuyện gì, em đừng nói linh tinh, chị chỉ là trên đường bị trì hoãn thôi."

Vừa dứt lời, Lương Mạn Xuân cũng nhận ra phản ứng của mình hơi quá mức, rất có thể sẽ khiến Lương Mạn Thu nghi ngờ, vội vàng cắn răng, rồi bổ sung: "Chị có thể gặp chuyện gì chứ, làm quá lên. Chị nói cho em biết, chuyện của chị em đừng xen vào, đừng có suốt ngày theo dõi chị."

Sau khi nói xong, Lương Mạn Xuân cũng mặc kệ phản ứng của em gái Lương Mạn Thu, đi thẳng vào bếp, rồi "cạch" một tiếng, tự nhốt mình trong đó.

Thấy hành động của Lương Mạn Xuân, Trình Vũ Đồng không khỏi bĩu môi, rồi nói với vẻ bất lực: "Thu Thu, chị cậu vẫn vậy à, cứ thích nhốt mình trong bếp là sao chứ."

Nói xong, Trình Vũ Đồng lại nhìn cô bạn thân Lương Mạn Thu, nhón chân lên, kéo kéo má Lương Mạn Thu, miệng lẩm bẩm: “Vừa nãy là sao thế? Trời nóng như vậy, sao lại run…”

“Còn nữa, có ai làm chị mà như chị cậu không? Cậu rõ ràng không ổn mà chị cậu cũng chẳng hỏi han một câu, chẳng quan tâm gì đến cậu… Cậu còn quan tâm chị ta làm gì. Cậu thấy lúc nãy chị ta đổi trắng thay đen chưa? Dù sao cũng là chị em ruột, người không biết còn tưởng hai người là kẻ thù không đội trời chung.”

Lương Mạn Thu nghe vậy chỉ lắc đầu: “Tớ không sao, vừa rồi chỉ là thấy bộ dạng của chị ấy, bị dọa thôi.”

Cô chỉ phát hiện ra, sau khi biết mình sắp chết, chị gái cô lại vui mừng như vậy. Giống như Vũ Đồng nói, cách hai chị em cô đối xử với nhau cứ như kẻ thù...

Kể cả là kẻ thù, khi biết đối phương sẽ chết sớm, cũng sẽ thở dài một tiếng chứ?

Rõ ràng là chị em ruột, nhưng cuối cùng lại còn chẳng bằng kẻ thù…

Trong lòng Lương Mạn Thu dâng lên một nỗi bi thương, dáng vẻ ấy khiến Trình Vũ Đồng cũng thấy khó chịu.

“Chị cậu lúc nãy đúng là kỳ lạ. Mọi khi thấy tớ đến nhà cậu chơi, chị ấy đều nói vài câu, nhưng hôm nay lại chẳng nói gì… Hơn nữa, tớ thấy vẻ mặt của chị ấy cũng kỳ lạ, cứ như là gặp chuyện gì tốt lắm vậy. Không đúng, chắc chắn là có chuyện tốt, lúc nãy trông chị ấy rất chột dạ.”

Trình Vũ Đồng không rõ nguyên nhân biểu hiện của Lương Mạn Xuân, nhưng trong lòng Lương Mạn Thu lại đoán được gần hết.

Nhưng chuyện này, cô không thể giải thích với Trình Vũ Đồng, vì vậy chỉ có thể lảng tránh, chuyển sang hỏi lại chủ đề ban đầu của hai người.

“Vũ Đồng, đừng nói chuyện chị tớ nữa, cậu kể chuyện của cậu đi! Vừa nãy cậu ấp úp mở mở mãi, rốt cuộc là muốn nói cho tớ tin tốt gì?”

Thấy Lương Mạn Thu vẫn nhớ chuyện hai người vừa nói, vẻ lo lắng và tò mò trên mặt Trình Vũ Đồng tuy chưa hoàn toàn biến mất nhưng cũng tan đi phần nào, trên mặt nở nụ cười: “Vậy tớ không vòng vo nữa. Thật ra anh tớ bảo tớ đừng nói cho cậu biết…”

Nghe Trình Vũ Đồng nhắc đến anh trai cô ấy, phản ứng đầu tiên của Lương Mạn Thu lại là nội dung được nhắc đến trong cuốn sổ nhỏ kia.

“Sau khi anh Thanh Hoài về phép, liền đến nhà cô ta hỏi cưới. Không biết cô em gái bánh bèo yếu đuối kia có gì tốt mà lại có người mù quáng thích cô ta…”

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.