Chương 1
Chuyển Sinh Và Bắt Đầu Hành Trình Mới
Trong một khu rừng toạ lạc ở Bắc Lục Địa.
“Không biết đã trôi qua bao lâu rồi ấy nhỉ?”
Trong một căn nhà gỗ được thiết kế giản đơn toạ lạc giữa khu rừng, một giọng nói của nam thanh niên vang lên.
“Có lẽ đã trôi qua 15 năm rồi chăng?”
Nam thanh niên tự lẩm bẩm.
Nam thanh niên có mái tóc màu đen, đôi mắt đen huyền, cơ thể cân đối, cao 1m7. Người này chính là Tenryu, một người hiện đại sống ở thế kỉ 21, vì một lần bị tai nạn giao thông và chết đi, sau đó thì được đầu thai ở Dị Giới.
Khi vừa mới đến Dị Giới thì cậu đã là một đứa trẻ sơ sinh, tiếp đó được một lão già nhặt về nuôi. Người này cũng được xem như thân nhân của cậu tại nơi này.
“Tenryu, ra đây! Ông có việc cần nói!”
Từ bên ngoài, ông của Tenryu lên tiếng gọi.
“Vâng! Cháu ra ngay!”
Tenryu ngoan ngoãn đáp và đi ra bên ngoài.
“Có việc gì vậy ông?”
Tenryu tò mò hỏi.
“Đã đến lúc cháu ra bên ngoài khám phá rồi!”
Ông của Tenryu nhẹ nhàng nói.
“Vâng, cháu hiểu!”
Tenryu gật đầu đáp. 15 năm sống trong rừng cùng ông mặc dù rất vui, nhưng với sự tò mò về Dị Giới của Tenryu thì cậu lại muốn đi khám phá hơn.
“Ừm! Đây là một bức thư mà ta viết! Hãy đem theo nó đến Vương Đô Astel và đưa cho nhóc Ains! Nó sẽ biết phải làm thế nào!”
Ông của Tenryu cười nói và đưa cho Tenryu một phong thư.
“Dạ vâng!”
Tenryu cũng vâng dạ đáp, hai tay cầm lấy phong thư.
“Mà nhóc Ains là ai thế ông?”
Tenryu nghi hoặc hỏi.
“Hình như nó hiện đang là Quốc Vương của Astel, Astel Von Ains…”
Ông của Tenryu thản nhiên nói.
“…”
Tenryu hạn hán lời với thông tin chấn động. Ông của cậu vậy mà quen biết với Quốc Vương của Astel, và còn gọi Quốc Vương là nhóc.
“Gì mà kinh ngạc vậy? Ta chưa nói than phận của ta cho cháu nghe à?”
Ông của Tenryu nghi hoặc nói.
“Có mới lạ ấy!!”
Tenryu nhịn không được mà quát ầm lên. Đương nhiên trong 15 năm thì cậu chưa từng nghe qua ông của cậu nói gì về than phận hay xuất thân.
“Vậy nghe cho kĩ này! Ta là Beltram Rein, người đời thường gọi ta với cái tên Đại Hiền Giả!”
Ông Rein cười nói.
“…”
Tenryu khô lời với thông tin mới tiếp nhận. Ông của cậu vậy mà là Đại Hiền Giả.
“Khoan đã! Vậy mấy cái phép thuật cũng như kiếm kỹ mà ông dạy là…”
Tenryu như đoán được điều gì. Bởi vì trong 15 năm sống cùng ông thì cậu được dạy dỗ rất nhiều. Không chỉ cái ăn cái học, mà đến cả phép thuật, kiếm kỹ, thương thuật, cung thuật cũng đều được ông cậu chỉ dạy.
“Mấy cái kỹ năng bình thường ấy mà!”
Ông Rein vui vẻ nói.
“Phù…”
Tenryu thở ra một hơi. Tưởng rằng ông cậu lại dạy cho cậu mấy thứ kỳ dị chứ.
“Vậy thì ngày mai cháu sẽ lên đường!”
Tenryu hồi phục lại nói. Đương nhiên là cậu muốn đi khám phá lắm rồi.
“Ừm!”
Ông Rein cười nói.
Mặc dù không hiểu vì sao, nhưng nhìn ông Rein cười lại khiến cho Tenryu có một cảm giác đó là một nụ cười u buồn.
---
Sáng ngày hôm sau.
“Ông à…Ông có chuyện giấu cháu đúng không?”
Tenryu đứng ở trước cửa và nhìn ông Rein mà hỏi.
“Ý cháu là sao?”
Ông Rein khó hiểu hỏi.
“Không có gì! Chỉ là cháu cảm nhận được ông muốn cháu rời đi càng nhanh càng tốt!”
Tenryu lắc đầu nói. Đương nhiên đã trải qua hai kiếp thì việc cậu nhạy bén hơn trong việc cảm nhận biểu hiện của người khác là việc bình thường.
“Xem ra…vẫn là không giấu được cháu!”
Ông Rein thở dài nói. Mặc dù lão biết Tenryu có trí thông minh vượt xa người cùng tuổi nhưng việc bị bại lộ thì ngoài suy đoán của lão.
“Thật ra…ta đã chết từ 15 năm trước rồi!”
Ông Rein đành phải nói ra sự thật với Tenryu.
“…”
Tenryu sốc, sốc toàn tập trước lời của ông Rein, nhịp tim theo đó cũng như ngừng đập.
“Chắc cháu thắc mắc là vì sao ta chết nhưng cơ thể vẫn còn tồn tại đúng không?”
Ông Rein cười nói.
Tenryu gật đầu không đáp.
“Vậy để ta kể cho cháu nghe về 15 năm trước…”
Sau đó, dưới lời kể của ông Rein thì Tenryu cũng đã hiểu nguyên nhân.
15 năm trước, trong một lần Quân Đoàn Ma Vương đi đánh chiếm thành trì của Nhân Tộc, ông Rein đã tự nguyện tham gia chiến đấu mặc cho tuổi đã già.
Trong trận chiến đoạt lại thành trì đó, không ít binh sĩ Nhân Tộc và Ma Tộc đã ngã xuống. Trong số đó có cả ba mẹ của Tenryu ở nơi này.
Ba mẹ của Tenryu, cũng chính là học trò của Rein, tên là Tenji và Laura, đã tử trận trong trận chiến đó khi vừa sinh Tenryu được tròn 3 tháng.
Trước cái chết của học trò thì Rein đã rất đau long, muốn dung thời gian còn lại để chiếu cố đứa con của hai người là Tenryu.
Nhưng dự định là vậy, tuy nhiên đến phút cuối thì Rein cũng gần đất xa trời vì hao phí quá nhiều Ma Lực dẫn đến suy kiệt, là thời cơ tốt để một tên Ma Tộc đâm lén từ đằng sau.
Trước viễn cảnh chết đi như vậy thì Rein đã vận dụng Ma Thuật Cấm, Luân Chuyển Sinh Lực. Luân Chuyển Sinh Lực, là Ma Thuật Cấm hấp thu sinh mạng kẻ khác để chuyển thành của bản thân. Nhược điểm chí mạng chính là cơ thể của người sử dụng Luân Chuyển Sinh Lực chỉ sống thêm được 15 năm.
Và sau trận chiến thì Rein đã mang Tenryu về khu rừng này để sống ẩn, tận hưởng những phút giây cuối của cuộc đời.
“Hức…”
Tenryu sau khi nghe xong thì đôi mắt đã rơi lệ từ lúc nào không hay. Có lẽ, đối với cậu thì ông Rein chính là người thân duy nhất của cậu ở thế giới này.
“Là nam nhi mà khóc cái gì?”
Ông Rein cười nói.
“Nhưng mà…”
Tenryu biết rằng bản thân sắp không còn được thấy người ông này nữa rồi.
“Có lẽ cũng sắp đến lúc rồi! Còn một điều cuối cùng ta muốn nói với cháu!”
Ông Rein nén nỗi buồn lại mà nói.
“Có việc gì ạ?”
Tenryu nghi hoặc hỏi.
Cơ thể ông Rein theo đó cũng bắt đầu phát sáng và mờ dần đi, dấu hiệu tan biến đang đến gần.
“Hãy sống theo những gì mà cháu thích! Ông và ba mẹ cháu luôn dõi theo cháu…”
Quá trình tan biến diễn ra rất nhanh, tuy nhiên từng câu từng chữ mà ông Rein nói với Tenryu đều được cậu khắc ghi lại trong đầu một cách cẩn thận.
“Vâng! Cháu sẽ sống một cuộc sống theo ý thích của mình! Sẽ không để ông thất vọng!”
Trong long, Tenryu âm thầm ghi nhớ.
Bỏ qua việc bi thương vừa rồi, Tenryu xây một ngôi mộ cho ông Rein như việc tưởng nhớ.
Sau khi xây xong mộ phần thì Tenryu thản nhiên nói:
“Đến lúc đến Vương Đô rồi!”
28
0
6 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
