TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

Trần Xuyên "ừm" một tiếng, "Biết rồi."

Lời vừa dứt chưa được mấy hơi thở, tiếng ngáy của Lục Ngu đã vang lên.

Trần Xuyên "haizz" một tiếng, "Y ngủ nhanh thật đấy."

Trương Hòe nói, "Hôm nay Lục Ngu đã đi không ít đường."

Trước khi Lục Ngu quay lại, Trần Xuyên đã ngủ một giấc, giờ có chút không ngủ được. Y nằm trên đống cỏ khô một lúc mà vẫn chưa ngủ, ngược lại còn buồn đi vệ sinh. Y tự chống tay xuống đất, từ từ đứng dậy, đi ra ngoài hang núi.

Trương Hòe nhắm mắt chuẩn bị ngủ, chợt nghe thấy một tràng tiếng bước chân gấp gáp từ xa vọng lại gần, y mở mắt, sờ thấy thanh kiếm đặt bên cạnh.

Trần Xuyên khẽ gọi, "Có người lên núi."

Trương Hòe nhảy dựng lên, "Đến đâu rồi?"

"Nghe động tĩnh đã đến lưng chừng núi rồi." Trần Xuyên nói, "Có người dính bẫy, kêu lên một tiếng, để ta nghe thấy rồi."

Trần Xuyên đẩy đẩy Lục Ngu, Lục Ngu không tỉnh, y lật người ngủ tiếp.

Trần Xuyên dùng sức, một tát vào vai Lục Ngu.

Lục Ngu đau điếng ngồi bật dậy, "Tay ta đυ.ng phải cái gì thế này?"

Trương Hòe hạ giọng nói, "Có người đuổi lên núi rồi."

"Các ngươi đi trước, ta đi dụ người đi chỗ khác."

"Đi Vân Linh Sơn đi."

Bây giờ họ chỉ có đến Vân Linh Sơn mới có cơ hội sống sót.

Lục Ngu bò dậy, mò mẫm trong bóng tối mở rương sách, nhét cái bát vàng vào lòng.

Trương Hòe cõng hình nộm đựng rơm rạ ra khỏi hang núi.

Đây là chuẩn bị đã làm từ trước. Lấy quần áo của Ô Nhật Thiện nhét rơm rạ vào làm hình nộm. Chỉ cần khoảng cách đủ xa, rất khó phát hiện đó là hình nộm rơm. Chủ ý này là do Lục Ngu nghĩ ra.

Trần Xuyên đã lay Ô Nhật Thiện tỉnh dậy rồi.

"Đi thôi." Trần Xuyên nắm tay Ô Nhật Thiện nói.

Lục Ngu nói nhanh, "Trần huynh, ta cõng huynh."

Trần Xuyên vẫn đang dưỡng thương, hôm qua mới vừa đi lại được.

Trần Xuyên biết rõ thân thể mình thế nào, không chút do dự, leo lên lưng Lục Ngu. Y không yên tâm giao riêng Ô Nhật Thiện cho Lục Ngu.

Ô Nhật Thiện còn đang ngơ ngác. Lục Ngu giật dây lưng xuống, một đầu buộc vào cánh tay Ô Nhật Thiện, một đầu buộc vào cổ tay mình. "Tiểu Thiện, bây giờ là chạy trốn, con tự mình phải đi nhanh hơn chút."

Lục Ngu cõng Trần Xuyên lên, dắt Ô Nhật Thiện chạy ra khỏi hang núi. Ngay từ ngày đầu tiên họ lên núi, Trương Hòe đã vạch sẵn đường trốn chạy.

Lục Ngu men theo đường mòn chạy về phía Tây. Y biết Trương Hòe nhất định sẽ dụ người đuổi theo đi về phía Đông.

Ô Nhật Thiện mới hơn bốn tuổi, một đường chạy theo bên cạnh Lục Ngu. Trần Xuyên lo lắng cho y, cứ nhìn mãi.

Lục Ngu một mạch cõng Trần Xuyên chạy xuống dưới chân núi. Ô Nhật Thiện chạy không nhanh, loạng choạng vấp ngã. Y chẳng than tiếng nào bò dậy tiếp tục chạy theo.

"Thiếu chủ, còn chạy nổi không?" Trần Xuyên hỏi.

"Chạy nổi ạ." Ô Nhật Thiện kiên định nói.

Bây giờ không phải lúc để xót xa, Lục Ngu dẫn họ cố gắng đi qua những nơi có cây cối hoặc bụi rậm.

"Chờ đã." Trần Xuyên khẽ nói, "Phía trước có người."

Lục Ngu nhìn quanh một lượt, ngoài cánh đồng lúa mì phía trước, hoàn toàn không có chỗ nào có thể giấu người. Y dứt khoát chui vào cánh đồng lúa mì, nằm rạp xuống đất khẽ hỏi, "Phía trước có bao nhiêu người?"

Trần Xuyên nói, "Hai ba chục người."

Từ đây đến Vân Linh Sơn chỉ toàn ruộng đồng, không có rừng nữa.

"May mà có lúa mì che chắn." Lục Ngu nói, "Chúng ta bò đi trước đã."

Trần Xuyên bị thương ở eo, may mà cánh tay còn dùng sức được. Y từ trên người Lục Ngu bò xuống, cùng Lục Ngu kẹp Ô Nhật Thiện ở giữa, cùng nhau bò về phía trước.

Bò đến một bờ ruộng, Trần Xuyên cẩn thận thò đầu ra, thấy xung quanh không có ai, y nói, "Không còn ai."

Lục Ngu lại cõng Trần Xuyên lên, dẫn Ô Nhật Thiện liều mạng chạy về phía trước.

May thay giữa hai ngọn núi chỉ cách nhau năm dặm đường, những kẻ đuổi theo họ đều đi về phía ngọn núi khác, không có ai đi về phía Vân Linh Sơn này.

Lục Ngu cõng Trần Xuyên lên núi. Có rừng cây che chắn, hai người yên tâm hơn nhiều.

Lục Ngu hổn hển thở dốc, tốc độ càng lúc càng chậm. Rõ ràng là không đi nổi nữa rồi.

Trần Xuyên nói, "Đã đến ngọn núi bên này rồi. Lục huynh đặt ta xuống đi."

1

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.