TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Cho nên, không thể trông cậy vào cái hệ thống yêu đương "thiếu đạo đức nghề nghiệp" này. Cách duy nhất là phải tự cứu lấy mình.

Đám lưu manh trong phòng vẫn chưa đi, Nhiễm Tư đành nằm bẹp dưới đất tiếp tục giả vờ bất tỉnh vừa ngó lén quan sát vừa âm thầm cân nhắc tình hình.

Dựa theo ký ức nguyên chủ, đám người này từng tới đây một lần hồi tuần trước. Khi đó mới chỉ đe dọa, đánh vài cái lấy lệ rồi bỏ đi, hôm nay quay lại rõ ràng đã mất kiên nhẫn. Đánh đập xong còn chưa nguôi giận, vừa mắng cậu nghèo rớt mồng tơi, vừa đập phá khắp nhà ngay cả sàn cũng bới tung lên.

"Ể? Đại ca! Ở đây có ngăn bí mật!"

Hả?

Nhiễm Tư vội hé mắt nhìn về phía phát ra tiếng, thấy một tên đàn em đang lôi ra một cái hộp dẹt hình chữ nhật từ dưới sàn, cung kính đưa cho lão đại.

Tên cầm đầu mở hộp ra với vẻ đầy háo hức, nhưng khi nhìn thấy bên trong, sắc mặt hắn ta lập tức đen lại, chỉ là một bức ảnh trắng đen, rõ ràng là ảnh dùng trong lễ tang.

"Khốn kiếp! Đen đủi!"

Hắn ta tức giận muốn xé nát tấm ảnh, nhưng rồi lại nhớ tới yêu cầu của người thuê, tay chậm rãi buông lỏng, ném ra một câu:

"Cầm hết đi. Mang về!"

Nhiễm Tư không thấy được bên trong là gì, nhưng theo ký ức của nguyên chủ, cậu biết rất rõ đó là di ảnh của Lâm Dạ Tinh, cũng là món đồ duy nhất nguyên chủ giữ lại sau cái chết của người chồng danh nghĩa.

Cậu còn nhớ rất rõ lý do nguyên chủ dù gánh nợ vẫn không chịu bán căn nhà nát này không phải chỉ vì nhà xuống giá, mà là vì bên dưới ngăn bí mật kia còn giấu một thứ khác...

Chẳng lẽ đám người này nghe được tin gì nên mới mò đến tìm?

Nhiễm Tư cố lục lại trí nhớ, sắc mặt dần trở nên kỳ quái.

Nguyên chủ giấu kỹ như vậy, định dựa vào thứ đó để đổi đời sao?

Nhưng cho dù là bảo vật cỡ nào, cậu cũng không tin thứ đó đủ để trả hết ba mươi triệu tiền nợ cờ bạc...

[Nếu trong vòng một tuần không trả được nợ, ký chủ sẽ gặp nguy hiểm nghiêm trọng.]

Tiếng tiểu trợ lý đột nhiên vang lên làm Nhiễm Tư giật nảy.

“Cái gì? Một tuần phải trả hết ba mươi triệu á!”

[Đúng rồi đó]

“Không thể nào! Nếu không trả được thì hệ thống sẽ xử phạt tôi à?”

[Không đâu]

Nhiễm Tư vừa thở phào, chưa kịp vui thì nghe giọng AI ngọt như mật của Lục Giang cất lên tiếp:

[Theo phân tích dữ liệu hệ thống, nếu ký chủ không trả được nợ trong vòng một tuần, thì có đến 99% khả năng sẽ bị bang xã hội đen bán vào khu đèn đỏ, ngày ngày toàn thân đẫm mồ hôi đàn ông, mồ hôi nhỏ giọt sau lưng, cuối cùng bị [bíp] đến chết, chết rồi còn bị [bíp] tới lui.]

[Vì vậy, xin ký chủ từ bỏ mọi ảo tưởng, tập trung phát triển tình cảm. Chỉ cần siêng năng học tập, chăm chỉ yêu đương, ngài nhất định có thể thoát khỏi số phận bi thảm "nằm trên đám đàn ông" nơi khu đèn đỏ! Cố lên nhé, ký chủ!]

Nhiễm Tư: “...”

Vài phút sau, trong căn nhà cũ nát gần như đã bị lục tung, một tiếng gào thét long trời lở đất vang lên, khiến mọi người đều giật mình.

Tất cả đều chứng kiến cảnh tượng khó tin tên “chó cờ bạc” bị đánh đến bất tỉnh đang nằm lăn xó tường nãy giờ, bỗng dưng bật dậy như phát cuồng như bị quỷ nhập nhào thẳng về phía tên tay chân đang cầm cái hộp chuẩn bị rời đi.

“Trả chồng cho tôi!!”

Đôi mắt cậu đỏ rực, gào lên như thể thứ trong hộp không phải là di ảnh, mà là sinh mạng của chính mình.

“Đừng để mấy bàn tay bẩn thỉu của các người chạm vào anh ấy! Nếu không... nếu không thì lão tử liều mạng với các người!!”

Tiếng gào thét của Nhiễm Tư không chỉ làm đám người trong nhà sững sờ, mà cả những người bên ngoài sân cũng bị kinh động.

Giờ đang là giờ cao điểm tan tầm, người đi làm trong khu lục tục kéo nhau về. Nghe thấy trong sân nhà Nhiễm Tư lại có ồn ào lại thấy đám lưu manh mặt mũi bặm trợn ra vào tấp nập, hàng xóm láng giềng cũng chẳng lấy làm lạ gì nữa.

Khu phố Hoa Viên này đều là dân cư lâu năm. Năm đó sau khi cha mẹ Nhiễm Tư qua đời, cậu vì kinh tế sa sút mà buộc phải dọn về căn nhà cũ, ai nấy thấy cậu mồ côi, đều thương tình giúp đỡ ít nhiều.

Vậy mà không lâu sau, Nhiễm Tư bỗng dưng dọn đi. Nghe nói là lấy được người nhà giàu, gả vào hào môn, từ đó sống một đời nhung lụa.

Mọi người tuy bất ngờ nhưng cũng không thấy khó hiểu. Dù sao Nhiễm Tư vốn có khuôn mặt đẹp như hoa như ngọc, đẹp đến độ chẳng thua kém minh tinh trên truyền hình, lấy được mối hôn sự tốt cũng không phải chuyện gì khó tin.

Ai ngờ mấy năm sau, Nhiễm Tư người từng là "thiếu phu nhân hào môn" lại lặng lẽ quay về.

Người trong phố hỏi thăm mới biết, hóa ra chồng cậu mất chỉ ít lâu sau khi cưới. Cậu trở thành quả phụ, bị cuốn vào vòng tranh đấu khốc liệt trong giới nhà giàu. Gắng gượng nhiều năm vẫn không địch lại lũ sói cáo trong nhà chồng, cuối cùng trắng tay quay về quê tránh nạn.

Người dân khu phố Hoa Viên ai nấy đều thương tình, thấy cậu túng thiếu liền góp tiền góp gạo giúp đỡ.

Khi đó, chàng trai trẻ tuổi cảm ơn rối rít, hứa hẹn sau này phát đạt sẽ báo đáp gấp trăm lần. Nào ngờ chưa được bao lâu đã lao đầu vào cờ bạc, ném sạch mọi thứ mình có vào những sòng bạc lớn nhỏ.

7

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.