TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Nhiễm Tư tỉnh lại giữa cơn đau nhức khắp người.

Cậu có cảm giác toàn bộ xương cốt như bị tháo tung ra giống như vừa bị cày xới nát bét.

Nhưng rõ ràng Nhiễm Tư còn nhớ, lúc rời khỏi văn phòng giáo sư, cậu chẳng may vấp chân ngã một cái thôi mà, đâu phải sao chổi va vào trái đất, chỉ là độ cao hai bậc cầu thang, làm gì đến nỗi ngã thành ra thế này?

“... Đại ca, lục hết rồi, đúng là chẳng có món gì giá trị cả.”

“Con mẹ nó, đúng là tên nghèo kiết xác, cái gì lấy được thì lấy, không thì đập!”

Tiếng ồn ào hỗn loạn vang lên bên tai xen lẫn cả tiếng chửi rủa, tiếng bước chân và âm thanh đập phá.

Nhiễm Tư cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một thế giới nghiêng nghiêng ngả ngả.

Một lúc sau cậu mới nhận ra – là do đầu mình nghiêng, cả người nằm bẹp trên nền đất lạnh lẽo nên góc nhìn mới kỳ quái như vậy.

Không ai để ý đến “tên nghiện cờ bạc” bị vứt vào góc tường kia đã tỉnh lại. Mấy tên đầu gấu xăm trổ mặt mày dữ tợn vẫn đang lục tung căn phòng vừa chửi vừa lấy đồ.

Nhiễm Tư xoa cổ đau nhức, tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt: Môi trường xa lạ, căn phòng lạ, người cũng xa lạ, những gương mặt xa lạ...

Chắc chắn đây không phải khuôn viên trường đại học quen thuộc của cậu. Cậu đang ở đâu vậy?

Chưa kịp hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng “ting” thanh thúy.

[... Hệ thống số 5032978 – Lục Giang đã liên kết thành công. Mời ký chủ mở giao diện não bộ để xem thông tin chi tiết.]

?

Cái quái gì vậy?

Nhiễm Tư theo bản năng “mở xem”. Vừa dứt ý niệm thì đầu cậu đau nhói, rồi một lượng lớn ký ức như đê vỡ tràn vào.

Trong dòng dữ liệu hỗn loạn đó, cậu dần hiểu được tình cảnh hiện tại của mình.

Khuôn mặt Nhiễm Tư trắng bệch dần...

Không thể tin nổi, cậu đã xuyên không rồi.

Thậm chí không chỉ xuyên không — mà còn xuyên vào một người trùng tên, trùng họ, đến cả gương mặt cũng giống hệt mình.

Thân phận của nguyên chủ không quá thấp kém. Là con trai độc nhất của một thương nhân, lúc nhỏ từng sống trong nhung lụa, tiếc là cha mẹ đột ngột qua đời, khiến gia đình nhanh chóng lụn bại. Cuối cùng chỉ còn dựa vào sự giúp đỡ của bạn cha mình để sống qua ngày.

Đến năm mười chín tuổi, đời nguyên chủ bỗng rẽ sang một khúc ngoặt kỳ lạ.

Một vị đại thương gia giàu nứt đố đổ vách đột nhiên tìm đến, tự xưng là con rể của người bạn thời trẻ của ông nội nguyên chủ. Họ nói giữa hai nhà có lập giao ước hôn nhân cho đời cháu, bây giờ cả hai bên đều đã đến tuổi kết hôn, chi bằng sớm hoàn thành tâm nguyện của trưởng bối.

Nguyên chủ chưa từng gặp mặt vị “vị hôn phu” kia, nhưng vẫn lập tức đồng ý, cơ hội đổi đời đặt ngay trước mắt, làm gì có chuyện không nắm lấy?

Cậu ta còn trẻ lại không có gì trong tay, đương nhiên sẽ muốn bước chân vào tầng lớp tài phiệt quyền quý.

Nhưng không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo ba ngày sau khi hoàn tất thủ tục đăng ký kết hôn “người chồng mới cưới” của cậu ta đã chết.

Chết trong một tai nạn máy bay nổi tiếng, làn sóng đưa tiễn khắp các mặt báo.

Hôn lễ chưa kịp tổ chức còn chưa kịp động phòng, hai người đã âm dương cách biệt.

Ký ức kết thúc ở đây khiến đồng tử Nhiễm Tư co rút dữ dội.

Khoan đã! Một cuộc hôn nhân từ trên trời rơi xuống, lại còn là với nhà tài phiệt giàu có, nghe kiểu gì cũng thấy âm mưu rình rập!

Nguyên chủ gan lớn đến mức nào mà dám nhúng tay vào vũng nước đυ.c này chứ?

Chưa kể... hai người đàn ông kết hôn, mà trong ký ức ai cũng xem chuyện này như lẽ thường tình? Ở thế giới này, đồng tính là bình thường vậy sao?

Với một thằng "thẳng như thép" như Nhiễm Tư, cú sốc này quả thực khó lòng nuốt trôi. Nhưng sau một lúc tiêu hóa, cậu thậm chí còn thấy... hơi may mắn.

Mặc dù cảm thấy có lỗi với người chồng trên danh nghĩa kia, nhưng... chết rồi cũng tốt.

Chứ mở màn mà tặng hẳn một ông chồng cao to lực lưỡng, vậy ai mà chịu nổi?

Ký ức tiếp tục tua như phim, đúng như cậu dự đoán sau khi “chồng mới cưới” qua đời, nguyên chủ lúc đầu sung sướиɠ không giấu được. Nhưng rất nhanh đã phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản.

Người ta nói kiếm tiền dễ, giữ tiền khó.

Nguyên chủ muốn dựa vào hôn nhân để đổi đời, nhưng rõ ràng không phải đối thủ của đám cáo già quanh mình, tất cả đều đang rình mò khối tài sản khổng lồ kia.

Đặc biệt là “cha vợ” giàu có của nguyên chủ là cáo già trong số cáo già. Ông ta nhiệt tình thúc đẩy cuộc hôn nhân này không phải vì tình cảm, mà vì di chúc của vợ cũ.

Di chúc quy định toàn bộ tài sản để lại cho con trai bà, người chồng đã chết kia và chồng không được đυ.ng vào một đồng.

Để đoạt lại gia sản, ông ta không ngần ngại giở trò với cả con ruột, tạo dựng một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực. Rồi sau khi con chết, dụ dỗ một “quả phụ ngây thơ” giao lại toàn bộ tài sản, thật đúng là tính kế mười phần chu đáo.

Nguyên chủ dần dần phát hiện ra sự thật, nhưng có phát hiện cũng vô ích vì vận mệnh đã an bài.

5

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.