TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 78
Chương 78

Chàng trai tóc đen nhướn mày. “Ông dùng chuyện này để đe dọa tôi? Dùng mạng một cảnh sát để ép tôi? Tôi tưởng phong cách của cảnh sát an ninh sẽ chính trực hơn.”

Kuroda Hyoue im lặng một lát. “Để đạt được chiến thắng cuối cùng, một số thủ đoạn là cần thiết, và một số hy sinh là không thể tránh khỏi.”

Con mắt ông ẩn sau tròng kính đen, nhìn vào như nhìn vào một vực thẳm.

“Người như anh có lẽ không hiểu. Hy sinh lương tâm khó hơn hy sinh mạng sống rất nhiều.”

“Là chỉ huy cảnh sát an ninh, tôi muốn hơn ai hết tống cổ thứ rác rưởi như anh xuống địa ngục. Nhưng chỉ gϊếŧ anh thôi thì chưa đủ. Tôi cần tận dụng phế vật.”

Rõ ràng đang muốn hợp tác, vậy mà ông ta mắng người cũng chẳng nể nang. Nhưng Akiyama Kanau hiểu được. Dù sao Curaaos trước đây đúng là chẳng làm chuyện gì ra hồn.

Dù vậy, ông ta mắng Curaaos, liên quan gì đến Akiyama Kanau cậu?

“Chỉ cần anh cung cấp thông tin của tổ chức cho cảnh sát an ninh, chúng tôi sẽ bảo vệ an toàn cho Matsuda Jinpei. Đó là giao dịch tôi muốn bàn với anh.”

Người đàn ông khẽ cúi đầu, tóc mái rũ xuống, che đi gương mặt chìm trong suy tư.

Giờ đây, cơ thể cậu đã bị bác sĩ xác định không còn phù hợp làm cảnh sát. Kế hoạch ban đầu có lẽ là quay về tổ chức làm việc, hoặc ở lại bên Matsuda Jinpei vài tháng, lừa anh mua món hàng rồi xóa bỏ Acc clone này.

Nhưng thứ nhất, cậu chẳng muốn làm việc cho cái tổ chức tồi tàn đó. Thứ hai, xóa Acc clone ngay thì chán lắm.

Vậy nên kịch bản cảnh sát an ninh mang đến lúc này đúng là cứu tinh.

Vì yêu một viên cảnh sát, con quỷ chẳng chút nhân tính tình nguyện chịu đựng ánh mặt trời thiêu đốt, thu móng vuốt. Vừa không mâu thuẫn với thiết lập nhân vật Kusei Harusu, vừa chẳng cần tốn công diễn kịch hay dựng hiện trường tàn sát để duy trì trạng thái “vô nhân tính” trước đây.

Cảm ơn kịch bản trời ban của cảnh sát an ninh! Giờ nó thuộc về cậu rồi!

Từ hôm nay, cậu sẽ là một kẻ si tình, yêu đơn phương đến trằn trọc khó ngủ.

Nhưng cũng không thể đồng ý quá nhanh. Akiyama Kanau hiểu rõ đám cảnh sát an ninh này – mỗi người tám trăm cái tâm nhãn, như tổ ong di động. Nếu đồng ý ngay, họ sẽ nghi ngờ có gì mờ ám.

Sau một hồi trầm tư, chàng trai tóc đen ngẩng mắt lên.

“Tôi biết chừng nào tổ chức còn tồn tại, Matsuda Jinpei sẽ luôn gặp nguy hiểm. Nhưng giờ thân phận nội gián của tôi đã bại lộ, tôi không cần giả bộ làm viên cảnh sát chính nghĩa nữa. Tôi hoàn toàn có thể đánh ngất anh ta, mang đi và giấu ở nơi không ai tìm thấy. Tôi chẳng ngại, thậm chí còn rất sẵn lòng trói chặt anh ta cả đời.”

Giọng cậu đều đều, lạnh lùng, như đang đọc một công thức toán học.

Kamata Seiyuu thận trọng lùi một bước, đẩy gọng kính trượt trên sống mũi.

“Còn nữa, tại sao tôi phải hợp tác với các người? Chỉ vì mấy tay súng bắn tỉa ngoài kia đang chĩa vào đầu tôi?”

Sakudo Naoto nuốt khan. “Sao anh biết ngoài đó có súng bắn tỉa?”

Người đàn ông tóc đen mỉm cười, như ánh xuân bừng nở, đẹp đến mức khiến Sakudo Naoto bất giác đỏ mặt.

“Vì tôi không phải kẻ ngốc.”

“Hơn nữa, tôi biết ít nhất trong thời gian này, các người không thể gϊếŧ tôi.” Curaaos chậm rãi liếc chiếc tivi đang chăm chỉ phát tin. “Vì trước khi làn sóng dư luận lắng xuống, cảnh sát Kusei không thể chết, càng không thể chết như một kẻ xấu.”

“Nhưng sau khi mọi chuyện qua đi thì chưa chắc. Các người hoàn toàn có thể qua cầu rút ván, nhất là khi các người ghét tôi đến vậy. Thế thì tại sao tôi phải hợp tác với các người?”

Không khí chìm vào im lặng.

Hồi lâu sau, Kuroda Hyoue trầm giọng: “Xem ra chúng ta không thể đạt được thỏa thuận.”

Akiyama Kanau: “?”

Khoan đã? Sao ông bỏ cuộc nhanh thế! Bình thường chẳng phải phải năn nỉ ba lần bảy lượt sao? Ông không thể vì ghét tôi mà bỏ qua cả quy trình được!

Kuroda Hyoue vừa định đứng dậy, tai nghe Bluetooth đột nhiên vang lên báo cáo từ thuộc hạ: Matsuda Jinpei sắp quay lại phòng bệnh.

“Cất vũ khí.” Ông ra lệnh.

Năm giây sau, chàng trai tóc xoăn đẩy cửa bước vào.

“Ủa?”

Trong phòng có thêm ba người lạ mặt. Khi anh bước vào, ba cái đầu đồng loạt quay sang. Người lớn tuổi nhất, tóc và râu đã hoa râm, gật đầu với anh trước. “Chào buổi trưa. Chúng tôi đến thăm cảnh sát Kusei.”

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.