TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17

Khi gặp Hạ Mê, anh ta còn đưa cho cô một tấm danh thϊếp, nói rằng nếu sau này cô muốn kết hôn và mua nhà, có thể tìm anh ta, anh ta sẽ giúp cô có được mức giá ưu đãi.

Người thứ hai nghe nói làm việc ở một công ty nhỏ, hơi béo, không chăm chút ngoại hình, mỗi ngày tan làm về nhà chỉ chơi game. Người môi giới từng khinh bỉ nói với Hạ Mê rằng, anh chàng otaku này vay tiền để mua vũ khí game trị giá mấy chục ngàn, sống trong giấc mơ “đại gia” của anh ta ở trong game.

Người thứ ba chính là anh chàng giao hàng này, thu nhập cũng không tệ, luôn than phiền rằng xe đạp điện của mình quá cũ và quá chậm, anh ta muốn tiết kiệm tiền để đổi một chiếc xe nhanh hơn, như vậy có thể giao được nhiều đơn hàng hơn.

Người mẹ muốn bảo vệ con biến thành quái vật bụng to, đứa trẻ muốn trốn tránh mẹ biến thành người trong suốt, người giao hàng muốn giao nhiều đơn hơn biến thành xe đạp điện.

Dưới sự xâm lấn của “Đυ.c”, dường như mỗi người đều đã thực hiện được giấc mơ của mình.

Hạ Mê không tự chủ được dừng bước, quay đầu nhìn về phía hai con quái vật chạy ra từ phòng 702.

Cô muốn nhìn rõ hai người kia đã biến thành cái gì.

Anh chàng otaku đại gia game cầm trong tay một thanh kiếm như có sinh mạng, thanh kiếm toàn thân màu đỏ máu, nhìn qua trông rất bắt mắt, nhưng ở vị trí chuôi kiếm lại mọc ra vài sợi xúc tu giống như mạch máu, những xúc tu đâm sâu vào cơ thể anh ta, hút lấy máu thịt.

Nhưng anh chàng otaku lại không hề cảm thấy gì, anh ta không nhận ra cái bụng béo ú đầy thịt của mình đã biến mất, không nhận ra hốc mắt mình đã trũng sâu, thân hình tiều tụy, cả người như một bộ xương biết đi, toàn bộ máu thịt đều đã bị thanh kiếm hút lấy.

Anh ta chỉ biết vung vẩy thanh kiếm một cách thật ngầu.

Anh ta chạy đến trước mặt Hạ Mê, vung thanh kiếm sáng loáng trước mặt cô, trông có vẻ như muốn làm hại cô.

Nhưng không hiểu sao Hạ Mê lại không cảm thấy sợ hãi như vậy nữa, cô nói: “Đại gia, thanh kiếm của anh đẹp quá, mua bao nhiêu tiền vậy?”

Thanh kiếm của anh chàng otaku vốn định chém vào cổ Hạ Mê, nhưng khi nghe cô nói vậy, anh ta xoay ngang thanh kiếm, trưng bày toàn diện vũ khí này cho Hạ Mê xem.

Anh ta nói huyên thuyên một tràng, nhưng do máu thịt bị kiếm hút mất, lưỡi ngắn đi một đoạn, nên nói không rõ ràng.

May mà Hạ Mê vẫn nghe rõ anh ta nói gì, anh ta nói: “Không nhiều, chỉ có 80 ngàn thôi, cũng chỉ bằng lương một ngày của tôi.”

1

0

6 ngày trước

16 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.