0 chữ
Chương 49
Chương 49: Khương Kiến Nguyệt chẳng qua chỉ giỏi giả vờ hơn cô ta mà thôi
Ngụy Yên đón lấy thẻ, dù bị vạch trần cũng không thấy xấu hổ, chỉ bĩu môi, nói thêm vài lời nịnh nọt, rồi nhanh chóng cất thẻ vào túi như thể đang giữ báu vật.
Lúc này, tâm trạng vốn đang bực bội và hối hận của Ngụy Yên bỗng chốc trở nên thoải mái hơn nhiều.
Lần trước, cô ta không thể gọi được Khương Kiến Nguyệt ra ngoài, đành phải lùi một bước gọi Liễu Tiểu Vi, ai ngờ lại bị cho leo cây vào phút chót, khiến cô ta mất mặt trước đám công tử này. Bất đắc dĩ, cô ta mới lừa Khương Kiến Nguyệt đến đây, không ngờ giờ lại gặp may.
Còn về Khương Kiến Nguyệt... tính cô tốt như vậy, chắc sẽ không giận cô ta đâu, cùng lắm sau này chia cho cô ít tiền là được.
Hơn nữa, ai mà biết được, lỡ đâu cô gặp may, được ai để ý tới thì sao? Khi đó, cô còn cảm ơn mình không kịp nữa là.
Cô ta còn không biết chắc à? Khương Kiến Nguyệt chẳng qua chỉ giỏi giả vờ hơn cô ta mà thôi, cái con ngốc Thẩm Thanh Thanh kia còn tưởng cô thanh cao lắm cơ đấy.
Theo cô ta thấy, chắc Khương Kiến Nguyệt cũng có tham vọng lớn, đang tìm chỗ để bám víu đây mà.
Nghĩ vậy, Ngụy Yên cầm ly rượu whisky trên bàn lên, nở nụ cười đi về phía Yến Trị Càn, nâng ly chúc rượu anh.
“Đinh...”
Thang máy đến tầng tám.
Cô gái tiếp tân đưa tay chắn cửa thang máy, cúi người, nét mặt cung kính tột cùng.
Cửa thang máy mở ra theo hướng này, trước mắt là một hành lang rộng rãi dài khoảng sáu, bảy mét. Hai bên hành lang được bài trí những bức tượng nghệ thuật và các tác phẩm điêu khắc khác, ánh đèn lạnh rọi xuống tạo nên những vệt bóng sáng tối đan xen.
Đôi giày Mary Jane buộc dây màu trắng giẫm lên nền gạch men xám nhạt, mỗi bước đi của Khương Kiến Nguyệt đều khiến cô có cảm giác bất an khó tả.
Ở cuối hành lang là một cánh cửa lộng lẫy. Bên cạnh cửa có hai nhân viên phục vụ đang đứng, khi thấy cô gái tiếp tân dẫn Khương Kiến Nguyệt đến, họ đồng loạt cúi chào rồi quét khuôn mặt trên thiết bị bên cạnh cửa trước khi mở cửa ra.
Ngay khoảnh khắc bước vào phòng bao, Khương Kiến Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại.
Dưới ánh sáng lấp lánh của chiếc đèn chùm pha lê sang trọng trên trần nhà, nội thất chủ đạo với hai màu đen và vàng kim hiện lên trước mắt.
Không gian mở, những tấm đá nhám cùng cửa kính sát đất chia căn phòng thành nhiều khu vực khác nhau.
Mà nơi Khương Kiến Nguyệt bước vào hiển nhiên là khu vực dành cho cuộc trò chuyện và uống rượu sau bữa ăn.
Lúc này, tâm trạng vốn đang bực bội và hối hận của Ngụy Yên bỗng chốc trở nên thoải mái hơn nhiều.
Lần trước, cô ta không thể gọi được Khương Kiến Nguyệt ra ngoài, đành phải lùi một bước gọi Liễu Tiểu Vi, ai ngờ lại bị cho leo cây vào phút chót, khiến cô ta mất mặt trước đám công tử này. Bất đắc dĩ, cô ta mới lừa Khương Kiến Nguyệt đến đây, không ngờ giờ lại gặp may.
Còn về Khương Kiến Nguyệt... tính cô tốt như vậy, chắc sẽ không giận cô ta đâu, cùng lắm sau này chia cho cô ít tiền là được.
Hơn nữa, ai mà biết được, lỡ đâu cô gặp may, được ai để ý tới thì sao? Khi đó, cô còn cảm ơn mình không kịp nữa là.
Theo cô ta thấy, chắc Khương Kiến Nguyệt cũng có tham vọng lớn, đang tìm chỗ để bám víu đây mà.
Nghĩ vậy, Ngụy Yên cầm ly rượu whisky trên bàn lên, nở nụ cười đi về phía Yến Trị Càn, nâng ly chúc rượu anh.
“Đinh...”
Thang máy đến tầng tám.
Cô gái tiếp tân đưa tay chắn cửa thang máy, cúi người, nét mặt cung kính tột cùng.
Cửa thang máy mở ra theo hướng này, trước mắt là một hành lang rộng rãi dài khoảng sáu, bảy mét. Hai bên hành lang được bài trí những bức tượng nghệ thuật và các tác phẩm điêu khắc khác, ánh đèn lạnh rọi xuống tạo nên những vệt bóng sáng tối đan xen.
Đôi giày Mary Jane buộc dây màu trắng giẫm lên nền gạch men xám nhạt, mỗi bước đi của Khương Kiến Nguyệt đều khiến cô có cảm giác bất an khó tả.
Ngay khoảnh khắc bước vào phòng bao, Khương Kiến Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại.
Dưới ánh sáng lấp lánh của chiếc đèn chùm pha lê sang trọng trên trần nhà, nội thất chủ đạo với hai màu đen và vàng kim hiện lên trước mắt.
Không gian mở, những tấm đá nhám cùng cửa kính sát đất chia căn phòng thành nhiều khu vực khác nhau.
Mà nơi Khương Kiến Nguyệt bước vào hiển nhiên là khu vực dành cho cuộc trò chuyện và uống rượu sau bữa ăn.
4
0
3 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
