0 chữ
Chương 47
Chương 47: Hoan nghênh quý khách
Dù gì anh cũng đã khó khăn lắm mới gửi được thuốc trị phỏng lạnh, sao có thể để Tang Tang tiếp tục rửa bát khiến tình trạng tệ hơn chứ.
“Đồ khốn kiếp, khốn kiếp!”
Tang Tang nghiến răng, tức đến nỗi sắp phát khóc.
Nhưng cô không có thời gian để nguyền rủa Dạ Hàn Trầm, cô chạy khắp con phố đó, cuối cùng cũng tìm được công việc nhân viên phục vụ trong một tiệm nướng.
“Cô bé, nhân viên cũ nhà tôi có việc về quê rồi, trước mắt cô làm tạm hai ngày nhé. Trưa không đông người lắm, chủ yếu là buổi tối, giờ trưa cô cứ dọn dẹp vệ sinh trong quán trước đi.”
“Dạ vâng.”
Tang Tang cầm cây lau nhà bắt đầu dọn dẹp, cô làm việc chăm chỉ suốt một tiếng đồng hồ, mệt đến đau lưng ê ẩm, cuối cùng cũng dọn xong toàn bộ quán ăn.
Cô còn chưa kịp ngồi nghỉ thì cửa tiệm đã có khách bước vào.
“Hoan nghênh quý khách!”
Tang Tang cúi người định chào đón khách bước vào, nhưng khi ngẩng đầu lại chạm phải ánh mắt lạnh lùng đầy vẻ trêu chọc của Dạ Hàn Trầm.
“Không ngờ bảo bối Tang Tang nhà chúng ta cũng có lúc siêng năng như vậy ha.”
Tang Tang lập tức sững sờ.
Nhưng ngay sau đó cô nghiến răng, rõ ràng tên đàn ông này lại đến phá rối.
Cô còn định đóng cửa lại, nhưng thư ký Vương đã đẩy xe lăn của Dạ Hàn Trầm vào trong rồi.
“Có khách đến!”
Bà chủ đang bận rộn bên trong nghe thấy động tĩnh, lập tức bước ra, vừa nhìn thấy liền sững sờ.
Bởi vì lúc này Dạ Hàn Trầm tuy sắc mặt nhợt nhạt, nhưng khí chất cao quý toát ra từ người anh lại mạnh mẽ khiến người ta khϊếp sợ.
Rõ ràng là nhân vật lớn ở Dung Thành này rồi.
Bà chủ vội vàng bước tới, cẩn thận lễ độ: “Thưa ngài, ngài muốn dùng gì ạ? Đây là thực đơn của chúng tôi.”
Dạ Hàn Trầm giọng lạnh nhạt, khẽ liếc mắt: “Cô cứ lo việc của mình đi, để cô ấy ở đây là được rồi.”
Dạ Hàn Trầm rõ ràng chỉ Tang Tang, bà chủ liếc nhìn gương mặt xinh đẹp quá mức của Tang Tang, quả thật khiến đàn ông khó lòng cưỡng lại.
Bà gật đầu, đồng thời kéo Tang Tang ra sau lưng che chở một chút.
“Thưa ngài, đây là nhân viên mới đến hôm nay của tiệm chúng tôi, nếu lát nữa cô ấy có điều gì làm chưa tốt khiến ngài không hài lòng, xin ngài hãy thông cảm, có thể trực tiếp gọi tôi.”
Bà chủ sợ Tang Tang đắc tội với người ta, càng lo cô bé nhỏ như vậy sẽ bị thiệt thòi.
Tang Tang cũng cảm nhận được thiện ý của bà chủ, không khỏi lùi thêm một bước, trốn ra sau lưng bà ấy.
“Đồ khốn kiếp, khốn kiếp!”
Tang Tang nghiến răng, tức đến nỗi sắp phát khóc.
Nhưng cô không có thời gian để nguyền rủa Dạ Hàn Trầm, cô chạy khắp con phố đó, cuối cùng cũng tìm được công việc nhân viên phục vụ trong một tiệm nướng.
“Cô bé, nhân viên cũ nhà tôi có việc về quê rồi, trước mắt cô làm tạm hai ngày nhé. Trưa không đông người lắm, chủ yếu là buổi tối, giờ trưa cô cứ dọn dẹp vệ sinh trong quán trước đi.”
“Dạ vâng.”
Tang Tang cầm cây lau nhà bắt đầu dọn dẹp, cô làm việc chăm chỉ suốt một tiếng đồng hồ, mệt đến đau lưng ê ẩm, cuối cùng cũng dọn xong toàn bộ quán ăn.
Cô còn chưa kịp ngồi nghỉ thì cửa tiệm đã có khách bước vào.
Tang Tang cúi người định chào đón khách bước vào, nhưng khi ngẩng đầu lại chạm phải ánh mắt lạnh lùng đầy vẻ trêu chọc của Dạ Hàn Trầm.
“Không ngờ bảo bối Tang Tang nhà chúng ta cũng có lúc siêng năng như vậy ha.”
Tang Tang lập tức sững sờ.
Nhưng ngay sau đó cô nghiến răng, rõ ràng tên đàn ông này lại đến phá rối.
Cô còn định đóng cửa lại, nhưng thư ký Vương đã đẩy xe lăn của Dạ Hàn Trầm vào trong rồi.
“Có khách đến!”
Bà chủ đang bận rộn bên trong nghe thấy động tĩnh, lập tức bước ra, vừa nhìn thấy liền sững sờ.
Bởi vì lúc này Dạ Hàn Trầm tuy sắc mặt nhợt nhạt, nhưng khí chất cao quý toát ra từ người anh lại mạnh mẽ khiến người ta khϊếp sợ.
Rõ ràng là nhân vật lớn ở Dung Thành này rồi.
Bà chủ vội vàng bước tới, cẩn thận lễ độ: “Thưa ngài, ngài muốn dùng gì ạ? Đây là thực đơn của chúng tôi.”
Dạ Hàn Trầm rõ ràng chỉ Tang Tang, bà chủ liếc nhìn gương mặt xinh đẹp quá mức của Tang Tang, quả thật khiến đàn ông khó lòng cưỡng lại.
Bà gật đầu, đồng thời kéo Tang Tang ra sau lưng che chở một chút.
“Thưa ngài, đây là nhân viên mới đến hôm nay của tiệm chúng tôi, nếu lát nữa cô ấy có điều gì làm chưa tốt khiến ngài không hài lòng, xin ngài hãy thông cảm, có thể trực tiếp gọi tôi.”
Bà chủ sợ Tang Tang đắc tội với người ta, càng lo cô bé nhỏ như vậy sẽ bị thiệt thòi.
Tang Tang cũng cảm nhận được thiện ý của bà chủ, không khỏi lùi thêm một bước, trốn ra sau lưng bà ấy.
16
0
3 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
