0 chữ
Chương 8
Chương 8
“Đội trưởng Diệp, anh đến rồi.”
Người đứng bên vệ đường nhìn thấy anh bước xuống xe thì gương mặt căng thẳng cũng giãn ra đôi chút.
“Hiện trường ở đâu?” Diệp Cẩn Thần hỏi thẳng.
“Còn cách một đoạn. Vị trí hơi hẻo lánh, phải đi bộ một đoạn đường đất.” Người kia đáp.
Diệp Cẩn Thần gật đầu, ra hiệu cho đối phương dẫn đường.
Lúc này, Tang Đồng cũng đã bước xuống xe. Cô không nói gì, lặng lẽ đi phía sau hai người họ.
Người đi cạnh Diệp Cẩn Thần tiếp tục báo cáo về tình hình tại hiện trường, Tang Đồng thì chỉ yên lặng nghe theo, không lên tiếng.
Đi được một đoạn, Diệp Cẩn Thần như sực nhớ điều gì, ngoảnh lại liếc mắt một cái. Cô gái nhỏ vẫn ngoan ngoãn theo sát phía sau, khiến anh cũng yên tâm mà quay đầu đi tiếp.
Anh tiếp tục lắng nghe lời báo cáo.
Khoảng hơn mười phút sau, dải ruy băng cảnh giới màu vàng cuối cùng cũng hiện ra trước mắt. Tang Đồng biết, nơi này chắc hẳn đã gần sát hiện trường rồi.
Diệp Cẩn Thần dừng lại, cô cũng theo đó mà đứng yên.
“Cầm lấy.”
Một tiếng nói đột ngột vang lên. Tang Đồng theo phản xạ đưa tay ra, trong tay cô đã là một đôi găng tay cao su.
Người đang nói chuyện với Diệp Cẩn Thần lúc này mới để ý thấy phía sau họ còn có một người nữa.
Là một cô gái trẻ măng, trông không khác gì học sinh cấp ba, mặc áo phông trắng, quần jeans, chân đi giày thể thao trắng.
“Ơ... Đội trưởng, anh dẫn học sinh cấp ba tới hiện trường sao?” Người kia sững sờ.
“Chào anh, tôi là Tang Đồng, mới được điều về từ huyện K.” Tang Đồng nghiêm túc giới thiệu.
Người kia vẫn hơi bán tín bán nghi, quay sang Diệp Cẩn Thần như để xác minh.
“Ừ.” Diệp Cẩn Thần khẽ gật đầu.
Người kia hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó liền nở nụ cười: “Chào cô, tôi là Hứa Nhiên, thành viên Tổ 8.”
Lúc này trong lòng anh ta thật sự có chút khó tả. Người mới đến, sao trông nhỏ quá vậy?
Theo lý mà nói, với tiêu chuẩn của đội trưởng, cô gái này chắc chắn không đạt yêu cầu đâu.
Tổ 8 nổi tiếng tuyển người cực kỳ khắt khe, chưa kể trong đội còn có “hung thần” Diệp Cẩn Thần, đến cả thực tập sinh còn ngán ngẩm không muốn vào.
Nhớ lại chuyện Phó Cục Trần đích thân đến văn phòng chiều nay, Hứa Nhiên coi như hiểu ra. Hẳn là cấp trên sắp xếp “tiểu tổ tông” này xuống đơn vị.
Có điều... đội trưởng cũng thật biết cân nhắc, mới nhận người chưa bao lâu đã dẫn đi hiện trường luôn? Không sợ dọa cô bé à?
Nhớ mấy thực tập sinh của Tổ 6 hồi tuần trước, vừa đi hiện trường về đã nôn thốc nôn tháo mấy ngày còn gì...
Người đứng bên vệ đường nhìn thấy anh bước xuống xe thì gương mặt căng thẳng cũng giãn ra đôi chút.
“Hiện trường ở đâu?” Diệp Cẩn Thần hỏi thẳng.
“Còn cách một đoạn. Vị trí hơi hẻo lánh, phải đi bộ một đoạn đường đất.” Người kia đáp.
Diệp Cẩn Thần gật đầu, ra hiệu cho đối phương dẫn đường.
Lúc này, Tang Đồng cũng đã bước xuống xe. Cô không nói gì, lặng lẽ đi phía sau hai người họ.
Người đi cạnh Diệp Cẩn Thần tiếp tục báo cáo về tình hình tại hiện trường, Tang Đồng thì chỉ yên lặng nghe theo, không lên tiếng.
Đi được một đoạn, Diệp Cẩn Thần như sực nhớ điều gì, ngoảnh lại liếc mắt một cái. Cô gái nhỏ vẫn ngoan ngoãn theo sát phía sau, khiến anh cũng yên tâm mà quay đầu đi tiếp.
Anh tiếp tục lắng nghe lời báo cáo.
Diệp Cẩn Thần dừng lại, cô cũng theo đó mà đứng yên.
“Cầm lấy.”
Một tiếng nói đột ngột vang lên. Tang Đồng theo phản xạ đưa tay ra, trong tay cô đã là một đôi găng tay cao su.
Người đang nói chuyện với Diệp Cẩn Thần lúc này mới để ý thấy phía sau họ còn có một người nữa.
Là một cô gái trẻ măng, trông không khác gì học sinh cấp ba, mặc áo phông trắng, quần jeans, chân đi giày thể thao trắng.
“Ơ... Đội trưởng, anh dẫn học sinh cấp ba tới hiện trường sao?” Người kia sững sờ.
“Chào anh, tôi là Tang Đồng, mới được điều về từ huyện K.” Tang Đồng nghiêm túc giới thiệu.
Người kia vẫn hơi bán tín bán nghi, quay sang Diệp Cẩn Thần như để xác minh.
Người kia hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó liền nở nụ cười: “Chào cô, tôi là Hứa Nhiên, thành viên Tổ 8.”
Lúc này trong lòng anh ta thật sự có chút khó tả. Người mới đến, sao trông nhỏ quá vậy?
Theo lý mà nói, với tiêu chuẩn của đội trưởng, cô gái này chắc chắn không đạt yêu cầu đâu.
Tổ 8 nổi tiếng tuyển người cực kỳ khắt khe, chưa kể trong đội còn có “hung thần” Diệp Cẩn Thần, đến cả thực tập sinh còn ngán ngẩm không muốn vào.
Nhớ lại chuyện Phó Cục Trần đích thân đến văn phòng chiều nay, Hứa Nhiên coi như hiểu ra. Hẳn là cấp trên sắp xếp “tiểu tổ tông” này xuống đơn vị.
Có điều... đội trưởng cũng thật biết cân nhắc, mới nhận người chưa bao lâu đã dẫn đi hiện trường luôn? Không sợ dọa cô bé à?
Nhớ mấy thực tập sinh của Tổ 6 hồi tuần trước, vừa đi hiện trường về đã nôn thốc nôn tháo mấy ngày còn gì...
7
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
