0 chữ
Chương 47
Chương 47
Cô lập tức tăng tốc, đi nhanh thêm nửa tầng.
Không có âm thanh nào khác. Hành lang yên tĩnh đến lạ nhưng cô vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Cô lập tức leo thêm một tầng nữa. Cửa dẫn lên sân thượng đang mở. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào, làm sáng hành lang nhưng không có bóng người.
Bước qua cánh cửa sắt, toàn bộ sân thượng hiện ra trước mắt trống không.
Tang Đồng nhíu mày.
Đột nhiên, phía sau có chuyển động. Cô xoay người theo phản xạ, nắm đấm lướt qua sát bên, đập mạnh vào tường, vang lên một tiếng rầm.
Cô né kịp trong gang tấc, nhanh chóng giữ khoảng cách và cũng nhìn rõ khuôn mặt đối phương. Đúng là Hướng Thiên Thành mà họ đang truy lùng!
Trong đầu cô lập tức chạy qua hàng loạt kịch bản. Về thể lực, cô không phải đối thủ nhưng về độ linh hoạt, cô có thể xoay chuyển tình thế.
Gã không ngờ người theo mình lại là một cô gái, vốn định bỏ qua. Nhưng Tang Đồng đã nhìn thấu ý định ấy.
Giữa hai tòa nhà cách nhau không xa, chỉ cần một tấm ván là có thể trèo qua. Rõ ràng là gã định nhảy sang phía đối diện.
Không muốn phí thời gian giằng co, cô lập tức lao đến tấm ván. Liếc xuống con hẻm bên dưới không có ai, cô liền tung một cú đá mạnh, khiến tấm ván rơi thẳng xuống, vang lên một tiếng lớn.
“Con khốn, muốn chết à?” Hướng Thiên Thành không ngờ cô ra tay nhanh đến vậy, tức giận gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu đầy hằn học nhìn về phía cô.
Toàn thân Tang Đồng căng chặt như dây đàn, từng giây từng phút dường như trôi qua chậm chạp đến khó chịu. Nhưng cô biết thực ra mới chỉ trôi qua một hai phút ngắn ngủi.
Hướng Thiên Thành tung cú đấm mạnh, Tang Đồng khoanh tay chắn trước ngực nhưng sức lực khủng khϊếp từ cú đánh vẫn khiến cô nhíu mày vì đau.
Cô lập tức tung một cú đá ngược, trúng ngay mục tiêu khiến đối phương lảo đảo vì đau. Gã không ngờ cô gái trông có vẻ yếu ớt lại ra đòn mạnh đến vậy.
Trong khi đó, Diệp Cẩn Thần vừa phá cửa xông vào thì phát hiện trong phòng không có ai.
Ngay lúc ấy, anh nghe thấy tiếng vật gì đó rơi từ trên cao, liền chạy đến cửa sổ nhìn xuống. Một vật vừa rơi từ tầng trên xuống đất ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lẽo.
Tang Đồng rốt cuộc đã hoàn toàn chọc giận đối phương. Sức lực cô yếu hơn hẳn, cú đá vừa rồi cũng chỉ làm Hướng Thiên Thành khựng lại trong giây lát.
Lấy lại thế cân bằng, gã ngay lập tức lao đến. Cú đánh đó cô chắc chắn không thể đỡ nổi.
Không có âm thanh nào khác. Hành lang yên tĩnh đến lạ nhưng cô vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Cô lập tức leo thêm một tầng nữa. Cửa dẫn lên sân thượng đang mở. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào, làm sáng hành lang nhưng không có bóng người.
Bước qua cánh cửa sắt, toàn bộ sân thượng hiện ra trước mắt trống không.
Tang Đồng nhíu mày.
Đột nhiên, phía sau có chuyển động. Cô xoay người theo phản xạ, nắm đấm lướt qua sát bên, đập mạnh vào tường, vang lên một tiếng rầm.
Cô né kịp trong gang tấc, nhanh chóng giữ khoảng cách và cũng nhìn rõ khuôn mặt đối phương. Đúng là Hướng Thiên Thành mà họ đang truy lùng!
Trong đầu cô lập tức chạy qua hàng loạt kịch bản. Về thể lực, cô không phải đối thủ nhưng về độ linh hoạt, cô có thể xoay chuyển tình thế.
Giữa hai tòa nhà cách nhau không xa, chỉ cần một tấm ván là có thể trèo qua. Rõ ràng là gã định nhảy sang phía đối diện.
Không muốn phí thời gian giằng co, cô lập tức lao đến tấm ván. Liếc xuống con hẻm bên dưới không có ai, cô liền tung một cú đá mạnh, khiến tấm ván rơi thẳng xuống, vang lên một tiếng lớn.
“Con khốn, muốn chết à?” Hướng Thiên Thành không ngờ cô ra tay nhanh đến vậy, tức giận gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu đầy hằn học nhìn về phía cô.
Toàn thân Tang Đồng căng chặt như dây đàn, từng giây từng phút dường như trôi qua chậm chạp đến khó chịu. Nhưng cô biết thực ra mới chỉ trôi qua một hai phút ngắn ngủi.
Hướng Thiên Thành tung cú đấm mạnh, Tang Đồng khoanh tay chắn trước ngực nhưng sức lực khủng khϊếp từ cú đánh vẫn khiến cô nhíu mày vì đau.
Trong khi đó, Diệp Cẩn Thần vừa phá cửa xông vào thì phát hiện trong phòng không có ai.
Ngay lúc ấy, anh nghe thấy tiếng vật gì đó rơi từ trên cao, liền chạy đến cửa sổ nhìn xuống. Một vật vừa rơi từ tầng trên xuống đất ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lẽo.
Tang Đồng rốt cuộc đã hoàn toàn chọc giận đối phương. Sức lực cô yếu hơn hẳn, cú đá vừa rồi cũng chỉ làm Hướng Thiên Thành khựng lại trong giây lát.
Lấy lại thế cân bằng, gã ngay lập tức lao đến. Cú đánh đó cô chắc chắn không thể đỡ nổi.
7
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
