TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Đi hiện trường điều tra, quan trọng nhất là cẩn thận cẩn thận rồi lại cẩn thận. Không phải manh mối nào cũng lộ rõ ngay trước mắt, muốn phát hiện được phải vừa gan dạ, vừa tinh tế.

Lúc này, Diệp Cẩn Thần đang dẫn cô dò xét khu vực gần bãi sông. Chỗ này nhiều đá vụn, may là cô đi giày đế bằng nên cũng không quá khó khăn.

Có đội trưởng bên cạnh, Tang Đồng chẳng dám lười nhác. Cô chăm chú quan sát kỹ mọi ngóc ngách xung quanh, hy vọng tìm được gì đó có ích.

Bỗng Diệp Cẩn Thần dừng bước, ngoái lại nhìn cô gái nhỏ đang đi sau lưng mình. Cô đi khá nghiêm túc, ngoan ngoãn, ít nhất là biểu hiện trước mắt rất ổn.

Ánh mắt hai người vô tình giao nhau, khiến Tang Đồng hơi căng thẳng.

Thật ra, người đàn ông này không chỉ có gương mặt đẹp, lại từng là “ân nhân cứu mạng”, nhưng cái khí chất nghiêm nghị trên người anh quá mạnh, làm cô thấy mình bị áp lực.

Nhất là đôi mắt kia, càng nhìn lâu lại càng khiến người ta cảm thấy bị áp đảo.

“Vụ án lần này, cô có nhận định gì không?” Anh hỏi thẳng.

Lại nữa rồi! Cảm giác này lại đến rồi...

Lần thứ hai bị đội trưởng âm thầm kiểm tra, Tang Đồng dù có hơi hồi hộp nhưng nhờ vừa rồi quan sát hiện trường kỹ lưỡng nên giờ cũng không đến mức lúng túng.

“Tôi cho rằng, vị trí gần rìa ruộng ngô không phải nơi đầu tiên thi thể bị thiêu, mà là nơi cháy lần hai.” Cô bình tĩnh đáp.

Trước đó Hứa Nhiên có nói, hiện trường chỉ có một nhóm dấu chân hỗn loạn, chưa phát hiện dấu chân thứ hai. Lại thêm việc trong miệng và mũi nạn nhân có tro bụi, chứng tỏ lúc bị đốt, người đó vẫn còn sống.

Rất có thể nạn nhân đã cố gắng chạy về phía sông để thoát nhưng không kịp và gục xuống, từ đó tạo nên khu vực cháy thứ hai.

Tuy vậy... Tang Đồng lại có suy nghĩ khác.

“Vậy bằng chứng đâu?” Diệp Cẩn Thần nhướng mày, hỏi lại.

Tang Đồng: “???”

Không phải bảo cô nêu suy đoán sao...

“Hiện tại thì... chưa có.” Gương mặt nhỏ nhắn của cô nhăn tít lại.

Ôi trời, sếp mới này thật khó đối phó quá đi mất!

Diệp Cẩn Thần không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ nhìn cô.

Lúc này trời đã ngả chiều, ánh hoàng hôn nhuộm nhẹ khuôn mặt đỏ ửng vì nắng của Tang Đồng. Nhìn vậy đủ biết cô là người dễ bị nóng. Nhưng làm ở Tổ 8 thì chạy hiện trường là chuyện thường, thể chất kiểu này cần phải rèn thêm.

Nhìn cô trông yếu ớt thế kia, thật không hiểu cấp trên nghĩ gì mà lại đưa cô vào tổ này.

7

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.