TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Chương 8

Nhà họ Phùng xưa nay vốn rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cháu. Bất kể là cháu trai hay cháu gái, hễ vừa tròn 5 tuổi là phải xuống chân núi cắt cỏ heo để kiếm công điểm.

Phùng Nguyên Linh, cô út mới 6 tuổi, mỗi ngày cắt được một sọt đầy cỏ heo đổi được hai công điểm.

Một công điểm chỉ có ba xu, nên một ngày Nguyên Linh chỉ kiếm được sáu xu.

Kẹo trái cây một xu hai viên, thỉnh thoảng bà nội lại sai con cả đem mấy xu ra chợ mua một nắm kẹo về chia cho mấy đứa nhỏ ngậm chơi, vừa có tinh thần đi cắt cỏ, vừa coi như một phần thưởng nhỏ.

“Bà nội ơi, bà tốt quá! Nguyên Linh thích bà nội nhất trên đời luôn! Ồ ồ ồ, lại có kẹo ăn rồi!” Nguyên Linh ném luôn sợi dây mây, vui vẻ nhảy cẫng lên giữa sân, mặt mày hớn hở như thể vừa nhặt được kho báu.

Đinh Tiểu Đào cười mắng yêu: “Cái con mèo tham ăn này, chỉ biết nghĩ đến kẹo! Kẹo chính là tiền đó, ăn kẹo là tiêu tiền đấy!”

Rồi quay sang mẹ chồng nhắc nhở: “Mẹ à, mẹ đừng chiều nó quá, nó mà quen rồi lần sau lại vòi vĩnh đòi nữa cho coi.”

“Thì lần sau bảo thằng cả đổi thêm là được, mình chịu khó đan thêm vài cái giỏ nữa là đủ thôi.” Bà nội đáp, tay vẫn thoăn thoắt đan rổ. Động tác của bà vừa nhanh vừa khéo, chẳng thua gì mấy ông con trai: “Giỏ, rổ gì đó mang đi cũng chẳng bán được bao tiền, đổi ít kẹo cho lũ nhỏ vui mồm, tụi nó có hứng đi làm việc thì cũng đáng.”

Bà nội họ Phùng là người bà được tiếng là "biết điều" nhất cả làng.

Đối với ba cô con dâu, bà còn đối xử tốt hơn cả mẹ ruột.

Thế nhưng ở kiếp trước, khi nhà họ Phùng xảy ra chuyện, bác ba và Đinh Tiểu Đào lại có thể dắt theo ba đứa con bỏ đi một cách dứt khoát, đến cả khi bà nội mất họ cũng chẳng thèm quay đầu nhìn lại.

Dù trong di nguyện của nguyên chủ không nhắc gì đến chuyện cắt đứt với nhà bác ba, nhưng Nguyên Xuân vẫn không có chút cảm tình nào với hai người đó – quá lạnh lùng, quá vô tình.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô hòa nhập lại với gia đình, ít nói ít cười, chỉ lặng lẽ đan xong một chiếc giỏ nhỏ rồi đi ngủ sớm.

Nguyên chủ vốn ngủ chung với cô em gái Phùng Nguyên Trinh.

Hai chị em từ nhỏ được mẹ dạy dỗ rất cẩn thận, luôn giữ vệ sinh sạch sẽ. Chăn gối thường xuyên được giặt giũ, phơi nắng, không có mùi khó chịu. Nguyên Xuân chui vào chăn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ một mạch đến sáng.



Hôm sau, cô ăn một bát cháo rau dại với một cái bánh rau, rồi cùng mấy người phụ nữ trong nhà ra đội sản xuất nhận nông cụ.

Người phụ trách phát dụng cụ hôm đó là cô con gái út nhà trưởng thôn, tên Phùng Thái Hoa, cũng là bạn thân của Phùng Nguyên Xuân.

Đến lượt Nguyên Xuân, Thái Hoa cười toe, đưa cho cô một cái cuốc mới tinh, nhỏ giọng nói: “Nguyên Xuân, cái này tớ cố ý để dành cho cậu đó.”

Bất ngờ, một bàn tay già nua thò tới chụp lấy cây cuốc mới.

“Nguyên Xuân, ta đến trước mà, cái cuốc mới này để ta dùng đi, cô dùng cái cũ ấy.” Một giọng khàn khàn xen ngang.

Nguyên Xuân nhanh tay giật lại cuốc trước, nhìn người phụ nữ kia rồi nói rõ ràng: “Bác gái Trần, đội sản xuất có quy định, phân phát sao thì dùng vậy. Ai cũng đổi tới đổi lui như bác thì ai còn chịu đi làm nữa?”

Không sai, người định giành cuốc chính là bà Trần.

Nếu là người khác, có khi Nguyên Xuân còn nhượng bộ một chút.

Nhưng là bà Trần? Ha… Đến chết cô cũng chẳng muốn đổi!

Chính ở kiếp trước, người tung tin cô không còn là gái trinh, làm tan nát thanh danh cô – cũng chính là bà Trần này.

Nếu nói Trần Sinh Quân là kẻ đầu têu khiến cô mất mạng, thì bà Trần chính là đồng phạm!

Là kẻ thù không đội trời chung của cô.

Mà đã là kẻ thù, Nguyên Xuân tuyệt đối không nương tay.

Sắc mặt bà Trần tối sầm lại: “Con bé này, đầu óc sao cứ cứng nhắc thế, quy định là chết, người là sống, chỉ cần cô chịu đổi ai mà nói gì được.”

“Cô xem ta đây lớn tuổi rồi, sức cũng yếu, đổi cho ta không phải là chuyện nên làm à? Còn cô mạnh khỏe dẻo dai, dùng cuốc cũ cũng có sao đâu?”

Hôm qua bà ta đã được phát cái cuốc cũ, cuốc mãi mà chẳng ăn thua, cỏ chẳng sạch mà còn bị trừ mất một công điểm, đau lòng chết đi được!

2

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.