Chương 72
Chỉ Là Một Bức Họa Thôi Sao?
"Ma công? Có chút thú vị!"
Cưu Sơ Cơ cười khinh thường, mặc dù chiêu thức của đối phương nhìn có vẻ cực kỳ có uy thế, nhưng từ đầu tới cuối đối phương chỉ là một tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, e rằng chỉ một tay ông ta đã có thể bóp chết được hắn rồi.
"Vậy sao?" Bộ Phàm cười lạnh một tiếng, siết chặt nắm đấm, lập tức đánh tới.
Một quyền này dấy lên cuồng phong quét sạch các phương, trời đất biến sắc, dẫn theo uy thế lay động đất trời, tựa như Tiên Ma phất tay, đánh về phía Cưu Sơ Cơ.
Nhất Quyền Phá Vạn Pháp.
"Không thể nào! Nguyên Anh sơ kỳ sao có thể có uy thế như này được?"
Mắt của Cưu Sơ Cơ trừng lớn, đã bị một màn trước mắt dọa cho muốn quay đầu trốn chạy, không phải ông ta không muốn chống lại, mà là uy thế cuồn cuộn kia tạo cho ông ta cảm giác nguy hiểm rất mãnh liệt.
Nếu như tiếp lấy, cho dù không chết cũng sẽ chịu thiệt lớn.
Nhưng ông ta vừa quay người, phát hiện xung quanh bị một cơn sóng của trận pháp bao vây, trong lòng Cưu Sơ Cơ hoảng sợ, đây là trận pháp cấm chế bố trí từ lúc nào.
Thật ra cấm chế này là Bộ Phàm vừa mới âm thầm bố trí lúc đặt câu hỏi.
"Đoàng!"
Không chờ Cưu Sơ Cơ kịp có động tác tiếp theo, ông ta đã bị đánh cho tan thành bột vụn.
"Xong rồi?" Bộ Phàm vừa định thực hiện động tác kế tiếp, lại phát hiện không thấy Cưu Sơ Cơ nữa rồi.
"Không đúng, còn chưa chết hoàn toàn!"
"Đáng giận, vậy mà lại là Nguyên Anh đại viên mãn!"
Ngay lúc này, một đứa trẻ có dáng vẻ giống như Cưu Sơ Cơ nhìn Bộ Phàm một cái đầy oán độc, sau đó bỏ chạy về hướng xa.
Bộ Phàm cũng không phí lời, thi triển Tiểu Tu La Độn Pháp để đuổi theo, một chưởng Hàng Long Phật Ấn được đánh ra lập tức dẫn theo Lôi Đình Phật Xướng lao ra cuồn cuộn.
"Đừng!"
Một tiếng kêu thảm thiết đầy thê lương hoảng sợ bỗng nhiên truyền ra.
【Ngươi bảo vệ Ca Lạp thôn thành công, phần thưởng: 100000 điểm kinh nghiệm, linh bảo Tiên Thiên Phong Lôi Thần Sí】
【Phong Lôi Thần Sí: Sau khi sử dụng có thể tăng tốc độ lên 40%】
【Thương Hải Kiếm Pháp thăng cấp】
【Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp】
【Đại Lực Kim Cang Chưởng thăng cấp】
...
Phần thưởng lần này không tệ, điểm kinh nghiệm lại nhiều, còn ban thưởng một món linh bảo Thiên Thiên Phi Hành.
Lẽ nào vì người bị đánh chết là một tên tu sĩ Hóa Thần?
Nhưng sử dụng Phong Lôi Thần Sí này, lại mặc thêm Thanh Nguyệt Phi Hồng Hoa được thưởng khi trước, cũng không biết tốc độ chạy trốn sẽ nhanh tới nhường nào đây?
Đã giải quyết xong tà tu Hóa Thần, Bộ Phàm lại trở về tư thục, giả bộ như người không có việc gì, tiếp tục giảng bài cho đám trẻ.
Nói thật, hắn thực sự không ngờ tên Cưu Sơ Cơ này lại yếu như vậy? Lúc trước hắn đã nghĩ xong cả rồi, Nhất Quyền Phá Vạn Pháp không đánh chết được Cưu Sơ Cơ, vậy thì hắn sẽ dùng Đại Nhật Như Lai Chưởng rồi lại dùng Đại Lực Kim Cang Chưởng. Nếu vẫn chưa được thì dùng kiếm pháp, dù sao hắn cũng định dùng tất cả pháp thuật thần thông của mình... nhưng nào ngờ Cưu Sơ Cơ kia chỉ hứng chịu một quyền đã chết rồi.
Nghĩ tới Xích Diễm Yêu Vương không biết đã chống đỡ được bao nhiêu quyền của mình, Bộ Phàm lại âm thầm cảm khái, xem ra thân thể của tu sĩ Nhân tộc vẫn kém quá xa so với Yêu tộc.
Mà cùng lúc đó, bên dưới gốc đào, Hỏa Kỳ Lân cảm nhận được uy thế kinh người vừa rồi, không khỏi dựng ngược lông.
"Lại ngả bài rồi đúng không!"
Thật ra Cưu Sơ Cơ vừa mới tới gần, Hỏa Kỳ Lân đã cảm nhận được loại cảm giác nguy cơ, nhưng sau đó nó lại cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc.
Tiếp đó, loại cảm giác nguy cơ kia đã biến mất.
...
Chớp mắt nửa tháng đã trôi qua.
Không có uy hiếp của Hóa Thần kỳ, cuộc sống tạm bợ của Bộ Phàm trôi qua cực kỳ thoải mái.
Hôm nay hắn cho đám trẻ nghỉ học một buổi, lấy cái tên văn vẻ là "ngày nghỉ cuối tuần", thực ra là muốn cho bản thân lười biếng mà thôi.
Mặc dù có nhiệm vụ rất tốt, nhưng đôi khi cũng phải chú ý đến chuyện nghỉ ngơi.
Giờ phút này, hắn đang ngồi dựa trên ghế trúc nhìn đám lá đào xanh tươi.
"Chủ nhân, ngài có khát nước không? Có muốn nô tì đấm lưng cho ngài không?" Hỏa Kỳ Lân ở bên cạnh xum xoe lấy lòng nói.
Cả người Bộ Phàm đều bị làm cho nổi da gà, nhất định không thể để cho Xích Diễm Yêu Vương biết hắn đối xử thế nào với khuê nữ của ông ta, bằng không hắn có mười cái mạng cũng không đủ để đền.
"Tiểu Hoàng, ngươi có yêu cầu gì thì nói đi? Chỉ cần là việc ta có thể làm được!"
"Thật sao?" Hai mắt của Hỏa Kỳ Lân phát sáng.
"Tất nhiên là thật, đương nhiên với điều kiện là không thể quá khó!" Bộ Phàm nói.
"Nô tì cầu chủ nhân vẽ cho nô tì một bức Kỳ Lân Đồ!" Hỏa Kỳ Lân cung kính nói.
Bộ Phàm thở phào một hơi, còn tưởng là Hỏa Kỳ Lân sẽ muốn thuật pháp thần thông gì với hắn chứ, hoá ra chỉ là một bức họa, chuyện này đối với hắn còn đơn giản hơn cả ăn cơm.
Mà lúc này, Hỏa Kỳ Lân vừa xoắn xuýt vừa khẩn trương, thậm chí còn hối hận... có phải kế hoạch của mình đã quá nóng vội rồi, nếu như ẩn sĩ đại năng bất mãn vì điều này thì biết phải làm sao?
"Được! Chẳng phải chỉ là một bức họa thôi sao? Ngươi đợi một chút, ta vẽ cho ngươi!"
Nói thế nào thì Hỏa Kỳ Lân cũng giúp hắn không ít việc, bây giờ còn giúp hắn lo liệu việc nhà, Bộ Phàm vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Sau đó, hắn tiến vào trong phòng, Hỏa Kỳ Lân và tiểu bạch lư đều cùng theo vào.
1
0
2 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
