TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Ý Tưởng Đột Phát!

Nửa tháng sau.

Một sáng sớm nọ, Tiểu Thảo và Tiểu Hoa hái được chút rau dại mang tới cho Bộ Phàm.

"Thôn trưởng ca ca, đây là rau dại chúng ta hái được." Hiện giờ Tiểu Thảo và Tiểu Hoa đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Khuôn mặt nhỏ nhắn bây giờ đã có da có thịt hơn, lại mặc một bộ đồ mới, nhìn hai tiểu nha đầu đáng yêu như hoa tiên tử, trên môi còn nở một nụ cười đặc biệt ngọt ngào.

"Ta cám ơn các ngươi!" Bộ Phàm bất đắc dĩ đành phải nhận lấy chút rau dại này.

"Thôn trưởng ca ca, chúng ta có thể cùng Tiểu Bạch và Tiểu Hoàng đi chơi không?" Tiểu Thảo đùa nghịch đôi tay nhỏ bé của mình, dùng bộ dáng ngại ngùng nói.

Tiểu Hoa thì mở to đôi mắt long lanh, nhìn tiểu bạch lư và Hoả Kỳ Lân đang ở dưới gốc cây đào.

"Đi đi!" Bộ Phàm thật sự không cảm thấy một chút lạ lùng nào.

Hai tiểu nha đầu vui vẻ vọt vào trong sân, ôm tiểu bạch lư và Hoả Kỳ Lân cười khanh khách, vui tươi, âm thanh tựa như chuông bạc rất êm tai.

Hoả Kỳ Lân có chút nén giận liếc mắt nhìn Bộ Phàm một cái. Bộ Phàm làm bộ như không nhìn thấy. Hắn hiểu trong khoảng thời gian này bởi vì trong nhà có Tụ Linh Trận, linh khí nồng đậm hơn rất nhiều, cho nên Hoả Kỳ Lân cũng bắt đầu tu luyện, nó rất ít đi ra ngoài chơi.

Hắn tựa vào ghế trúc ở bên cạnh giống như đang nghỉ ngơi, thật ra hắn lại tiến vào mô phỏng quyết đấu, tiến hành chiến đấu với Chu Sơn Nguyệt.

Nói thật, tuy hai người Chu Sơn Nguyệt và Hàn Cương đều là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng đánh thắng bọn họ rất dễ dàng, chỉ duy có Xích Diễm Yêu Vương là hắn thật sự không đánh lại được.

Có điều dạo gần đây do hắn có thêm nhiều kỹ năng cao cấp, cho nên lúc đối mặt với Xích Diễm Yêu Vương, đã không còn bị miểu sát như xưa nữa, thậm chí còn miễn cưỡng chống lại được Xích Diễm Yêu Vương chừng ba - bốn hiệp rồi mới ngã xuống.

Nhằm rèn luyện nâng cao kinh nghiệm thực chiến, cho dù bị ngược cũng phải quyết tâm tiếp tục bị ngược.

Tục ngữ nói bình thường đổ nhiều một chút mồ hôi, tới khi chiến tranh sẽ ít đổ máu. Hiện tại không cố gắng rèn luyện, về sau lỡ như hắn gặp phải đối thủ cường đại, lúc đó ngay cả mạng để tiếp tục bị ngược cũng không còn đâu.

"Wow! Tiểu Hoàng, ngươi thật là giỏi!" Bỗng nhiên có tiếng kinh hô của Tiểu Thảo và Tiểu Hoa truyền đến.

Bộ Phàm chậm rãi mở mắt ra, quay đầu nhìn lại. Ngay lúc này, Tiểu Thảo và Tiểu Hoa đang ngồi xổm một bên kinh ngạc nhìn trên mặt đất, mà Hỏa Kỳ Lân đang vểnh đuôi dùng móng vuốt viết cái gì đó xuống mặt đất.

Bộ Phàm đứng dậy đi qua nhìn.

Chỉ thấy Hỏa Kỳ Lân đang viết hai chữ "Tiểu Thảo" và "Tiểu Hoa" trên mặt đất. Rõ ràng là hai nha đầu Tiểu Thảo và Tiểu Hoa không biết hai chữ này là tên của các nàng, nhưng bởi vì đó là chữ của Hỏa Kỳ Lân viết cho nên các nàng cực kỳ khiếp sợ và kích động.

"Cái này là Tiểu Thảo, còn bên này là Tiểu Hoa!" Bộ Phàm chỉ vào chữ viết trên mặt đất, giải thích nghĩa của từng chữ.

"Không ngờ đó lại là tên của chúng ta!" Cái miệng nhỏ nhắn của hai tiểu nha đầu khẽ nhếch lên, lộ ra bộ dạng cực kỳ kích động.

"Trưởng thôn ca ca, là ngươi dạy Hỏa Kỳ Lân viết chữ sao?" Tiểu Thảo mở to hai mắt chờ mong nói.

Bộ Phàm bất đắc dĩ, đâu phải là hắn dạy, rõ ràng là Hỏa Kỳ Lân tự mình học, nhưng hắn cũng không tiện nói chuyện Hỏa Kỳ Lân là yêu thú cho hai tiểu nha đầu này nghe.

"Cứ xem là vậy đi!"

Hỏa Kỳ Lân bĩu môi, bộ dạng khinh thường.

"Trưởng thôn ca ca, ngươi thật lợi hại!"

Tiểu Thảo và Tiểu Hoa cực kỳ sùng bái.

Bộ Phàm sờ mũi.

Nhưng được hai tiểu nha đầu sùng bái như vậy, cũng là một loại cảm giác rất không tệ.

"Các ngươi cũng muốn học chữ?" Bộ Phàm sờ đầu hai tiểu nha đầu, mỉm cười thân thiết nói.

"Trưởng thôn ca ca, chúng ta cũng có thể học chữ sao? Nương ta nói đọc sách biết chữ tốn rất nhiều bạc, hơn nữa ta và Tiểu Hoa đều là con gái."

Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Thảo và Tiểu Hoa có chút căng thẳng nắm chặt góc áo.

Bộ Phàm hơi ngẩn ra.

Quả thật chi phí đọc sách biết chữ vốn không phải thứ người bình thường có thể gánh được, chưa nói đến bút nghiên mực giấy thì việc đi học tư thục cũng đã tốn một khoản không ít rồi.

Nghe nói mỗi tháng phải nộp cho tiên sinh tư thục chừng hai lượng bạc, trong khi người bình thường kiếm một tháng cũng không được nhiều tiền như vậy.

Hơn nữa trong Ca Lạp thôn cũng không có trường tư thục, cho nên chỉ có thể đến trường tư thục của thôn khác, có điều trường tư thục ở gần đây nhất cũng phải đi hơn một canh giờ mới đến được.

Đã vậy, đó còn là do đường đi đã được sửa chữa tốt rồi!

Đột nhiên trong đầu Bộ Phàm nảy lên một ý tưởng. Nếu hắn lấy danh nghĩa trưởng thôn để thành lập một ngôi trường tư thục thì sao? Hơn nữa tiên sinh cũng không cần mời, cứ để tự hắn lên làm là được.

Dù sao thì kỹ năng thăng cấp đầu tiên của hắn cũng là cầm kỳ thư họa.

Lúc ấy, điểm kỹ năng đã đủ rồi, còn tưởng bản thân có thể ra ngoài ngao du một phen, ai ngờ lúc ấy mới phát hiện thế giới này đâu phải là cổ đại? Rõ ràng đây chính là thế giới Tiên Ma ăn thịt người không nhả xương, đáng sợ tới mức hắn phải lựa chọn tiếp tục ở lại trong thôn sống tạm bợ một hồi.

Hắn có thể tự tin khẳng định, thư sinh khắp thiên hạ này – người có cầm kỳ thư họa đủ sức so sánh với hắn – hoàn toàn có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Cho nên dạy trẻ con đọc và biết chữ còn không phải là một chuyện đơn giản sao?

Quan trọng hơn không chừng còn có phần thưởng nhiệm vụ!

2

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.