TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 12: Tận thế, đến rồi!

Sau một tuần thả lỏng kể từ khi sống lại, giờ phút này, Ôn Thiển đã hoàn toàn chuyển sang chế độ chiến đấu.

Cô nhân lúc nhân viên an ninh chưa kịp bật hệ thống điện dự phòng, và đang vội vàng chạy về phòng bảo vệ, liền nhanh chóng lao qua. Tiếp đó, cô tung người nhảy một phát qua hàng rào bãi đỗ xe!

Ba phút sau, khu nhà kho tối đen như mực lại một lần nữa sáng lên. Nhân viên đã bật nguồn điện dự phòng, thắp sáng toàn bộ đèn chiếu trong khu vực.

Ôn Thiển cẩn thận ẩn nấp. May mà trời mưa quá to, các nhân viên an ninh đi tuần tra đều phải tạm thời quay về trú mưa, cho cô cơ hội ra tay. Cô không ngừng luồn lách chạy trong mưa, bắt đầu thu gom từ những container gần tòa nhà nhất, sau đó dần dần tiến về phía cổng lớn.

Trong không gian, Ôn Nhượng vẫn còn đang hờn dỗi vì bị em gái trở tay ném vào mà không giúp được gì. Anh lo lắng cho sự an toàn của Ôn Thiển, nhưng khi nhìn thấy những món đồ đột ngột xuất hiện trên khoảng đất trống, trái tim đang treo lơ lửng của anh lại từ từ hạ xuống.

Nửa giờ sau, Ôn Thiển đã thu gom hết tất cả các container đặt ở bên ngoài, tổng cộng 68 cái. Cô biết bên trong tòa nhà kho chắc chắn còn nhiều vật tư hơn, nhưng công nhân và phần lớn nhân viên an ninh đều ở trong đó, đi vào sẽ rất phiền phức. Cô không thể lãng phí thêm thời gian ở đây.

Hơn nữa, khi số lượng container bên ngoài biến mất ngày càng nhiều, cuối cùng cũng đã thu hút sự chú ý của nhân viên an ninh.

Ôn Thiển nhìn thấy mấy chục nhân viên bảo vệ từ trong tòa nhà lao ra, liền vội vàng chạy về phía cổng thoát.

Các nhân viên bảo vệ gác ở cổng cũng nhận được thông báo, đội mưa lao ra, đối mặt trực diện với Ôn Thiển. Có điều Ôn Thiển đang đeo khẩu trang, nên đối phương không nhìn rõ mặt cô. Nhưng nhìn dáng người và cách ăn mặc của cô thì cũng biết cô là một cô gái. Mấy anh bảo vệ không khỏi sửng sốt, phản ứng đầu tiên của họ không phải là coi cô như tội phạm, mà còn tưởng cô là nhân viên văn phòng đến để thông báo chuyện gì đó.

Nhưng Ôn Thiển nếu không hạ gục họ thì không thể ra ngoài, hơn nữa cô cũng không muốn lãng phí thời gian diễn kịch với họ, nên chỉ có thể ra tay.

Cô ra tay nhanh, gọn, chuẩn xác, lực cực mạnh. Chỉ với hai cú đá bay và một đòn cùi chỏ, cô đã hạ gục ba tên bảo vệ. Tên bảo vệ thứ tư canh ở cổng lớn thấy cô khó đối phó, lập tức giơ dùi cui điện lên. Nhưng ngay giây tiếp theo, cây dùi cui điện đã rơi vào tay nữ tặc!

Ôn Thiển chích điện cho hắn ngất đi, rồi chạy ra khỏi cổng.

Cô chạy một mạch về nơi đỗ xe, mở cửa lên xe, cảm thấy tim phổi mình như sắp nổ tung! Mấy chục nhân viên bảo vệ từ trong khu nhà kho lao ra, nhưng vẫn chưa đuổi kịp đến nơi.

Ôn Thiển thở hổn hển, lôi Ôn Nhượng từ không gian ra.

"Nhanh, lái xe đi! Bọn họ sắp đuổi kịp rồi!"

Ôn Nhượng ngơ ngác một lúc rồi mới phản ứng lại. Anh khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Cậu ấm nhà giàu từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên đi làm trộm, không ngờ lại làm một vụ lớn như vậy. Tim anh đập thình thịch, lái chiếc G-Wagon với khí thế của một chiếc máy bay chiến đấu. Vài phút sau, khi đã hoàn toàn không còn thấy bóng dáng của đám bảo vệ, Ôn Thiển bảo anh dừng xe.

Xe dừng lại bên đường, Ôn Thiển thu cả người lẫn xe vào không gian. Tiếp đó, cô lấy chiếc Cayenne đã chuẩn bị sẵn ra, hai người đổi xe và tiếp tục đi.

Sau khi đổi xe, Ôn Nhượng không còn lái nhanh như vậy nữa. Bên khu nhà kho vì sự việc xảy ra quá đột ngột, hơn nữa họ cũng không thể hiểu nổi làm thế nào một người có thể trộm đi nhiều container như vậy, nên đến khi họ lái xe đuổi theo ra ngoài, hai anh em Ôn Thiển đã sớm đổi xe khác, hoàn toàn không có nguy hiểm gì.

Nhân lúc Ôn Nhượng đang lái xe, Ôn Thiển vào không gian thay một bộ quần áo khô ráo. Tiếp theo, cô bảo Ôn Nhượng dừng lại ở trạm xăng mà họ đi ngang qua.

Thời gian đã không còn sớm, mưa to gió lớn lại không ngừng ập đến. Nhân viên trạm xăng nghĩ rằng sẽ chẳng có ai đến đổ xăng vào lúc này, bèn nằm trong phòng chơi game.

Ôn Thiển thấy trạm xăng không có ai, lập tức xuống xe hành động. Cô thử thao tác một chút, không ngờ lại thật sự thành công!

Cây bơm xăng cùng với bể chứa dầu ngầm cùng nhau biến mất, đi vào không gian của cô. Thấy vậy, Ôn Thiển lập tức thu hết tất cả các loại dầu, sau đó thẳng tiến đến trạm xăng tiếp theo!

Đến trạm tiếp theo, thao tác lại càng đơn giản hơn. Không gian tri kỷ không hề thu những thiết bị bơm xăng giống hệt nữa, mà chỉ thu mỗi dầu.

Cứ như vậy đi đi dừng dừng, đến khi hai người lái xe về đến nội thành, sau khi đã càn quét sạch sẽ mười mấy trạm xăng lớn, Ôn Thiển mới dừng tay.

Không vì lý do gì khác, mà là vì không gian thân yêu của cô đã lên tiếng!

Hệ thống: [Ting! Lượng dầu dự trữ trong hệ thống đã đạt đến giới hạn tối đa. Mở khóa thành tựu "Chuẩn Bị Chiến Tranh"! Phần thưởng: Đặc quyền sử dụng xăng dầu không giới hạn thời gian và số lượng!]

Ôn Thiển kinh ngạc. Từ nay về sau cô có thể đổ xăng tùy thích!

Xăng 98 đổ đầy bình, không bao giờ phải xót ví nữa rồi!

Ôn Thiển báo tin vui này cho Ôn Nhượng, sau đó gọi điện cho Lý Mặc.

Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói lo lắng của bà: "Thiển Thiển, con đang ở đâu vậy?"

"Bọn con đang trên đường đến bệnh viện. Mẹ đừng lo, con với anh trai đang ở cùng nhau, chắc phải đến khuya mới về được. Mẹ và ba tuyệt đối đừng ra khỏi nhà, cũng đừng mở cửa cho bất kỳ ai. Bọn con có mang chìa khóa, về sẽ tự mở cửa."

Ôn Thiển dặn dò Lý Mặc xong, cúp máy rồi cúi xuống xem tấm bản đồ vẽ tay mà mẹ đã gửi cho. Trên bản đồ đánh dấu rõ ràng vị trí cô cần đến.

0

0

1 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.