0 chữ
Chương 28
Chương 28
"Dự án quan trọng như vậy mà sếp các cậu không đến sao?" Giọng của Chu Minh có phần không hài lòng.
Mọi người nhìn nhau, chẳng phải Đỉnh Minh đã biết những người tham gia đàm phán rồi sao?
Thư ký của Chu Minh tiến lại gần tai anh ta, thì thầm: "Chu tổng, quả thật Chử tổng sẽ không tham gia đàm phán, việc này đã được thông báo từ trước."
Lúc đó Chu Minh nói là không sao.
"Thế à." Chu Minh nhướn mày, nhìn Tạ Tụng Thần: "Vậy tôi phải ký hợp đồng trước, rồi mới được gặp Chử tổng à?"
Tạ Tụng Thần ngẩn ra một chút.
Ngay sau đó, cậu nhíu mày nhìn Chu Minh, không hiểu người này đang giở trò gì.
"Dù sao." Chu Minh dừng lại một chút, nhếch môi cười, nói với vẻ nửa đùa nửa thật: "Alpha đẹp như anh ấy, tôi cũng muốn xem thử."
Tạ Tụng Thần siết chặt ngón tay, càng nhíu chặt trán hơn.
Trong không gian im lặng, Tạ Tụng Thần lên tiếng: "Chử tổng không liên quan đến cuộc đàm phán lần này, khiến Chu tổng thất vọng rồi. Chúng ta vẫn nên nhanh chóng vào vấn đề chính, tránh lãng phí thời gian của cả hai bên."
Chu Minh cảm nhận được sự thù địch từ alpha trẻ tuổi trước mặt.
Anh ta nhìn chằm chằm Tạ Tụng Thần một lúc, rồi bỗng cười khẽ, ánh mắt như thể đã nhìn thấu điều gì.
Cuộc họp bắt đầu vào chủ đề chính.
Nhóm đàm phán của cả hai bên đã tiếp xúc nhiều lần trước đó.
Dưới "vẻ mặt chế giễu" của Chử Mạch, Tạ Tụng Thần đã chuẩn bị rất kỹ cho cuộc đàm phán lần này.
Nhóm của Đỉnh Minh rất hài lòng với các điều kiện Thịnh Mạch đưa ra.
Ngay cả Chu Minh, người được gọi là "thợ săn", cũng không tìm ra bất kỳ vấn đề nào với phương án của Thịnh Mạch.
Chử Mạch ngồi trong phòng bên cạnh, nhìn đồng hồ trên tường không ngừng di chuyển.
Anh tính toán trong lòng, theo kịch bản ban đầu, thời gian đã gần hết.
Khi cuộc đàm phán sắp kết thúc.
Tạ Tụng Thần đưa hợp đồng đến trước mặt Chu Minh, bình tĩnh nói: "Nếu Chu tổng không có ý kiến gì, có thể ký luôn."
Chu Minh lại không ký.
Dưới ánh mắt của mọi người, anh ta nhếch môi, bỗng hỏi: "Ký cũng được, nhưng trước đó, tôi muốn gặp Chử tổng một lần."
"Anh ký trước đi." Tạ Tụng Thần nhìn Chu Minh, mày nhíu lại một chút: "Ký xong, Chử tổng tự nhiên sẽ xuất hiện."
Chu Minh vắt chéo đôi chân dài, trong bộ vest sáng màu, anh ta cười nhẹ nhàng, lịch sự nói: "Vậy thôi, tôi thêm WeChat của anh ấy trước, cậu thấy sao?"
Tạ Tụng Thần siết chặt ngón tay cầm hợp đồng.
Mọi người đều không hiểu, tại sao Chu Minh lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này.
Tạ Tụng Thần im lặng một lúc, giọng nói lạnh hơn lúc trước: "Anh ký trước, rồi nói các điều kiện khác."
Hai alpha ngồi đối diện nhau, bầu không khí giữa họ có phần kỳ lạ.
Chu Minh bị Tạ Tụng Thần nhìn như vậy mà không nổi cáu.
Anh ta nhìn chằm chằm Tạ Tụng Thần một lúc, rồi bỗng lên tiếng, nói với giọng điệu đùa cợt: "Sao thế, Tiểu Tạ không nỡ cho tôi sao?"
Giọng điệu mang chút mỉa mai.
Tạ Tụng Thần nhìn Chu Minh với ánh mắt lạnh như băng.
Ngay sau đó, Chu Minh lại mở miệng, vẻ mặt cười như không cười: "Hay là tôi quá quyến rũ, cậu sợ Chử tổng sẽ thích tôi?"
Cả phòng rơi vào sự im lặng chết chóc.
Tạ Tụng Thần không thể nhịn được nữa, đột nhiên đứng dậy, chống một tay lên bàn họp, tay kia nắm lấy cổ áo người ngồi đối diện: "Đừng đùa kiểu này nữa."
Mọi người đều kinh ngạc!
Thực tập sinh như Tạ Tụng Thần lại dám làm thế với Chu Minh?!
Rõ ràng Chu Minh cũng sững sờ.
Ngay sau đó, anh ta không nhịn được nở nụ cười nhạt.
Chu Minh nhìn thẳng vào Tạ Tụng Thần, không chút sợ hãi.
Anh ta ghé sát tai Tạ Tụng Thần, thì thầm một câu chỉ hai người họ nghe thấy.
Nói xong, Chu Minh tỏ ra rất vui vẻ, nở nụ cười.
Còn mặt Tạ Tụng Thần thì trở nên tái mét.
Một phút sau.
Chử Mạch ngồi trong phòng, mãi không nhận được tin tức về việc ký hợp đồng.
Anh nhíu mày, tay vô thức gõ nhẹ lên ghế sofa.
Ngay lúc này.
Lê Sóc mở cửa phòng bao nơi Chử Mạch đang ngồi, anh ấy vội vã lao vào, la lên đầy hoảng hốt: “Không xong rồi, Chử tổng, có chuyện rồi!”
Chử Mạch sững người.
Theo kịch bản ban đầu, lúc này chắc hẳn cuộc đàm phán đã kết thúc thuận lợi.
Còn có thể xảy ra chuyện gì nữa?
Anh nhíu mày, hỏi Lê Sóc: “Có chuyện gì vậy? Sao cậu lại hoảng hốt thế?”
“Tạ Tụng Thần, cậu ấy, cậu ấy…” Mặt Lê Sóc hoảng sợ như thể vừa nhìn thấy ma: “Cậu ấy đã đấm Chu Minh một cái!”
Chử Mạch nghe xong, mở to mắt đầy ngỡ ngàng: “Cậu nói gì cơ?!”
Chử Mạch vội vàng đứng dậy, đặt ly rượu xuống, hạ giọng hỏi Lê Sóc: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Mọi người nhìn nhau, chẳng phải Đỉnh Minh đã biết những người tham gia đàm phán rồi sao?
Thư ký của Chu Minh tiến lại gần tai anh ta, thì thầm: "Chu tổng, quả thật Chử tổng sẽ không tham gia đàm phán, việc này đã được thông báo từ trước."
Lúc đó Chu Minh nói là không sao.
"Thế à." Chu Minh nhướn mày, nhìn Tạ Tụng Thần: "Vậy tôi phải ký hợp đồng trước, rồi mới được gặp Chử tổng à?"
Tạ Tụng Thần ngẩn ra một chút.
Ngay sau đó, cậu nhíu mày nhìn Chu Minh, không hiểu người này đang giở trò gì.
"Dù sao." Chu Minh dừng lại một chút, nhếch môi cười, nói với vẻ nửa đùa nửa thật: "Alpha đẹp như anh ấy, tôi cũng muốn xem thử."
Tạ Tụng Thần siết chặt ngón tay, càng nhíu chặt trán hơn.
Chu Minh cảm nhận được sự thù địch từ alpha trẻ tuổi trước mặt.
Anh ta nhìn chằm chằm Tạ Tụng Thần một lúc, rồi bỗng cười khẽ, ánh mắt như thể đã nhìn thấu điều gì.
Cuộc họp bắt đầu vào chủ đề chính.
Nhóm đàm phán của cả hai bên đã tiếp xúc nhiều lần trước đó.
Dưới "vẻ mặt chế giễu" của Chử Mạch, Tạ Tụng Thần đã chuẩn bị rất kỹ cho cuộc đàm phán lần này.
Nhóm của Đỉnh Minh rất hài lòng với các điều kiện Thịnh Mạch đưa ra.
Ngay cả Chu Minh, người được gọi là "thợ săn", cũng không tìm ra bất kỳ vấn đề nào với phương án của Thịnh Mạch.
Anh tính toán trong lòng, theo kịch bản ban đầu, thời gian đã gần hết.
Khi cuộc đàm phán sắp kết thúc.
Tạ Tụng Thần đưa hợp đồng đến trước mặt Chu Minh, bình tĩnh nói: "Nếu Chu tổng không có ý kiến gì, có thể ký luôn."
Chu Minh lại không ký.
Dưới ánh mắt của mọi người, anh ta nhếch môi, bỗng hỏi: "Ký cũng được, nhưng trước đó, tôi muốn gặp Chử tổng một lần."
"Anh ký trước đi." Tạ Tụng Thần nhìn Chu Minh, mày nhíu lại một chút: "Ký xong, Chử tổng tự nhiên sẽ xuất hiện."
Chu Minh vắt chéo đôi chân dài, trong bộ vest sáng màu, anh ta cười nhẹ nhàng, lịch sự nói: "Vậy thôi, tôi thêm WeChat của anh ấy trước, cậu thấy sao?"
Tạ Tụng Thần siết chặt ngón tay cầm hợp đồng.
Mọi người đều không hiểu, tại sao Chu Minh lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này.
Hai alpha ngồi đối diện nhau, bầu không khí giữa họ có phần kỳ lạ.
Chu Minh bị Tạ Tụng Thần nhìn như vậy mà không nổi cáu.
Anh ta nhìn chằm chằm Tạ Tụng Thần một lúc, rồi bỗng lên tiếng, nói với giọng điệu đùa cợt: "Sao thế, Tiểu Tạ không nỡ cho tôi sao?"
Giọng điệu mang chút mỉa mai.
Tạ Tụng Thần nhìn Chu Minh với ánh mắt lạnh như băng.
Ngay sau đó, Chu Minh lại mở miệng, vẻ mặt cười như không cười: "Hay là tôi quá quyến rũ, cậu sợ Chử tổng sẽ thích tôi?"
Cả phòng rơi vào sự im lặng chết chóc.
Tạ Tụng Thần không thể nhịn được nữa, đột nhiên đứng dậy, chống một tay lên bàn họp, tay kia nắm lấy cổ áo người ngồi đối diện: "Đừng đùa kiểu này nữa."
Mọi người đều kinh ngạc!
Thực tập sinh như Tạ Tụng Thần lại dám làm thế với Chu Minh?!
Rõ ràng Chu Minh cũng sững sờ.
Ngay sau đó, anh ta không nhịn được nở nụ cười nhạt.
Chu Minh nhìn thẳng vào Tạ Tụng Thần, không chút sợ hãi.
Anh ta ghé sát tai Tạ Tụng Thần, thì thầm một câu chỉ hai người họ nghe thấy.
Nói xong, Chu Minh tỏ ra rất vui vẻ, nở nụ cười.
Còn mặt Tạ Tụng Thần thì trở nên tái mét.
Một phút sau.
Chử Mạch ngồi trong phòng, mãi không nhận được tin tức về việc ký hợp đồng.
Anh nhíu mày, tay vô thức gõ nhẹ lên ghế sofa.
Ngay lúc này.
Lê Sóc mở cửa phòng bao nơi Chử Mạch đang ngồi, anh ấy vội vã lao vào, la lên đầy hoảng hốt: “Không xong rồi, Chử tổng, có chuyện rồi!”
Chử Mạch sững người.
Theo kịch bản ban đầu, lúc này chắc hẳn cuộc đàm phán đã kết thúc thuận lợi.
Còn có thể xảy ra chuyện gì nữa?
Anh nhíu mày, hỏi Lê Sóc: “Có chuyện gì vậy? Sao cậu lại hoảng hốt thế?”
“Tạ Tụng Thần, cậu ấy, cậu ấy…” Mặt Lê Sóc hoảng sợ như thể vừa nhìn thấy ma: “Cậu ấy đã đấm Chu Minh một cái!”
Chử Mạch nghe xong, mở to mắt đầy ngỡ ngàng: “Cậu nói gì cơ?!”
Chử Mạch vội vàng đứng dậy, đặt ly rượu xuống, hạ giọng hỏi Lê Sóc: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
1
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
