TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22: Công tác trong ngành công an

Tạ Lãng không hút thuốc, nên để tiếp đãi "thượng khách", hai cha con họ Khương còn mang thêm đĩa lạc rang ra chiêu đãi.

Tạ Lãng bị kẹp giữa hai cha con, liên tục bị hỏi về chuyện học hành ở đại học, rồi chuyện công tác trong ngành công an.

Trong lúc đó, Khương Lăng tiến tới, dúi vào tay Tống Quan Thư một nắm lạc:

“Ăn đi, vất vả mang cả đống đồ về mà đến miếng kẹo cũng chưa được nếm.”

Nhưng Tống Quan Thư lại nổi cơn khó chịu. Hắn mắc bệnh sạch sẽ, mà đám lạc rang vỏ đầy đất bụi, lại đặt cả vào tay áo đang mặc...

Người gây họa thì mặt mũi tỉnh bơ, còn tưởng mình vừa làm chuyện tử tế, rõ là đợi được lời khen.

Tống Quan Thư cố nhịn cảm giác khó chịu, lịch sự nói:“Cảm ơn em.”

Tạ Lãng thì vừa chống đỡ câu hỏi, vừa liếc mắt trộm nhìn Khương Lăng và Tống Quan Thư. Nhìn cảnh hai người nhỏ to thân mật, trong lòng anh ta chua chát đến tê buốt.

Nhưng hai cha con nhà họ Khương thì lại dồn hết tâm trí vào quý tử nhà trưởng phòng nhân sự, chẳng buồn để ý người bạn trai thật sự mà con gái dẫn về.

Tống Quan Thư chẳng hề vì bị lơ là mà bất mãn, vẫn ngồi yên lặng, nhẹ nhàng bóc vỏ lạc.

Khương Lăng vừa định trách hắn ngồi đó nhàn nhã, nhưng rồi bất ngờ phát hiện, hóa ra mấy hạt lạc bóc ra, hắn không ăn… mà đưa hết cho cô.

Tự dưng có cảm giác “được sủng mà hoảng”, chuyện này là sao đây?

Kẻ phản diện lớn nhất trong truyện, chuyên đi phá chuyện của nam nữ chính, chuyên gây sóng gió, giờ lại ngồi bên cạnh bóc lạc cho cô ăn?

Tất nhiên, Khương Lăng nhanh chóng nhận ra bản chất của "đồ khốn" này: ngoài chuyện đang tiếp tục dựng hình tượng người chồng dịu dàng, còn nhân cơ hội… khoe ân ái trước mặt Tạ Lãng. Đúng là không biết xấu hổ!

Chẳng mấy chốc, trong phòng ngủ vang lên một tiếng hét the thé: “Cái gì cơ?”

Khương Lăng hạ thấp giọng, thì thầm với người bên cạnh: “Mẹ cũng biết rồi đấy.”

Giây tiếp theo, cửa phòng ngủ bị bật mở. Tôn Nhất Lan đứng giữa khung cửa, gân cổ mắng lớn: “Khương Lăng, con điên rồi đấy à?”

Khương Liên đã dạy dỗ em gái một trận, giờ thấy tình hình căng thẳng liền lên tiếng đỡ lời:

“Mẹ, nhỏ tiếng thôi. Đừng để hàng xóm nghe thấy rồi cười chê. Ảnh hưởng tới danh tiếng của em con thì không hay đâu.”

Khương Chí Phúc và Khương Lập Văn đều chưa hiểu đầu đuôi gì, liền đồng loạt hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

Khương Chí Phúc còn liếc vợ một cái, ý bảo: nhà có khách, bà bớt lại giùm cái.

22

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.