0 chữ
Chương 15
Chương 15: Bạn học cấp ba
Dịp đầu năm, tài vụ kế toán ít việc, cô quay lại phòng thì mọi người đã về hết. Cô vừa định khóa cửa thì bị chị cả Khương Liên, làm ở phòng hậu cần, chạy vội tới chặn lại.
Nghe người trong phòng hậu cần bàn tán chuyện Khương Lăng xin chuyển vào ký túc xá, Khương Liên bỏ luôn cả việc đang làm, ba chân bốn cẳng chạy qua tìm em gái.
Vừa thấy Khương Lăng, chị cả không nói không rằng, lập tức đẩy thẳng cô vào văn phòng như thể... cảnh sát áp giải tội phạm.
Khương Lăng thoáng giật mình. Nếu không phải biết chắc chị mình là phụ nữ, cô đã nghi ngờ chị toan làm trò vô liêm sỉ gì đó rồi.
“Sao tự dưng lại đòi chuyển vào ký túc xá công nhân hả?”
Vừa ngồi xuống ghế, chị cả đã mở miệng chất vấn, giọng điệu y như đang tra khảo phạm nhân.
Khương Lăng vẫn kiên trì bám lấy lý do cũ:
“Chị cũng biết nhà mình chật chội thế nào mà.”
Nhưng Khương Liên dường như không dễ tin: “Thật sự không có chuyện gì à? Hồng Vân mới về làm dâu chưa bao lâu, em đã đòi dọn ra ngoài, người ta nghe được sẽ nghĩ em không ưa em dâu đấy.”
“Có gì đâu mà nghĩ? Cả xưởng mình có nhà nào rộng rãi đâu, chuyện ở chật là bình thường như cơm bữa.”
Khương Liên vẫn chưa chịu buông tha, giọng dịu xuống, cố gắng thuyết phục: “Dù gì em cũng sắp lấy chồng, hay là ráng nhịn thêm chút nữa đi. Nếu thật sự ngột ngạt quá, hay là… dọn qua nhà chị ở tạm. Ngủ cùng cháu chị, tuy hơi chật nhưng đỡ hơn phải sống một mình ngoài ký túc xá.”
Khương Lăng không nhịn được, bật cười thành tiếng: “Dọn qua nhà chị với anh rể à? Vậy người ta càng nói ra nói vào! Ở ký túc xá là lựa chọn hợp tình hợp lý nhất rồi.”
Ngay lúc đó, một giọng nam trong trẻo vang lên từ cửa ra vào: “Ồ, cả hai chị em đều ở đây à?”
Một chàng trai trẻ có gương mặt sáng sủa, làn da bánh mật khỏe mạnh, đôi mắt trong veo như ánh sao bước vào. Đó chính là Tạ Lãng, nam chính trong nguyên tác.
Hiện tại cậu đang học năm cuối ở trường cảnh sát, thực tập tại đồn công an gần nhà máy. Nếu không có gì thay đổi, tương lai cậu sẽ chính thức làm việc tại đó.
Mẹ của Tạ Lãng là trưởng phòng nhân sự trong xưởng, từ nhỏ cậu đã lớn lên trong sự ưu ái của tất cả mọi người, gần như công nhân nào trong xưởng cũng biết cậu.
“Bên đồn công an tan ca cũng sớm ghê.”
Khương Liên thò đầu ra nhìn: “Cô Bạch không có ở văn phòng à?”
Khương Lăng và Tạ Lãng là bạn học cấp ba, hồi còn đi học cậu thỉnh thoảng đến nhà cô chơi, quan hệ với người nhà Khương cũng rất thân thiết.
Nghe người trong phòng hậu cần bàn tán chuyện Khương Lăng xin chuyển vào ký túc xá, Khương Liên bỏ luôn cả việc đang làm, ba chân bốn cẳng chạy qua tìm em gái.
Vừa thấy Khương Lăng, chị cả không nói không rằng, lập tức đẩy thẳng cô vào văn phòng như thể... cảnh sát áp giải tội phạm.
Khương Lăng thoáng giật mình. Nếu không phải biết chắc chị mình là phụ nữ, cô đã nghi ngờ chị toan làm trò vô liêm sỉ gì đó rồi.
“Sao tự dưng lại đòi chuyển vào ký túc xá công nhân hả?”
Vừa ngồi xuống ghế, chị cả đã mở miệng chất vấn, giọng điệu y như đang tra khảo phạm nhân.
Khương Lăng vẫn kiên trì bám lấy lý do cũ:
Nhưng Khương Liên dường như không dễ tin: “Thật sự không có chuyện gì à? Hồng Vân mới về làm dâu chưa bao lâu, em đã đòi dọn ra ngoài, người ta nghe được sẽ nghĩ em không ưa em dâu đấy.”
“Có gì đâu mà nghĩ? Cả xưởng mình có nhà nào rộng rãi đâu, chuyện ở chật là bình thường như cơm bữa.”
Khương Liên vẫn chưa chịu buông tha, giọng dịu xuống, cố gắng thuyết phục: “Dù gì em cũng sắp lấy chồng, hay là ráng nhịn thêm chút nữa đi. Nếu thật sự ngột ngạt quá, hay là… dọn qua nhà chị ở tạm. Ngủ cùng cháu chị, tuy hơi chật nhưng đỡ hơn phải sống một mình ngoài ký túc xá.”
Khương Lăng không nhịn được, bật cười thành tiếng: “Dọn qua nhà chị với anh rể à? Vậy người ta càng nói ra nói vào! Ở ký túc xá là lựa chọn hợp tình hợp lý nhất rồi.”
Một chàng trai trẻ có gương mặt sáng sủa, làn da bánh mật khỏe mạnh, đôi mắt trong veo như ánh sao bước vào. Đó chính là Tạ Lãng, nam chính trong nguyên tác.
Hiện tại cậu đang học năm cuối ở trường cảnh sát, thực tập tại đồn công an gần nhà máy. Nếu không có gì thay đổi, tương lai cậu sẽ chính thức làm việc tại đó.
Mẹ của Tạ Lãng là trưởng phòng nhân sự trong xưởng, từ nhỏ cậu đã lớn lên trong sự ưu ái của tất cả mọi người, gần như công nhân nào trong xưởng cũng biết cậu.
“Bên đồn công an tan ca cũng sớm ghê.”
Khương Liên thò đầu ra nhìn: “Cô Bạch không có ở văn phòng à?”
Khương Lăng và Tạ Lãng là bạn học cấp ba, hồi còn đi học cậu thỉnh thoảng đến nhà cô chơi, quan hệ với người nhà Khương cũng rất thân thiết.
22
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
