0 chữ
Chương 7
Chương 7
Nhưng anh chưa bao giờ nổi giận với cô.
Vì thế Thẩm Miên Miên nghĩ, nếu cô làm như vậy thì với tính khí không ổn định của Phó Sâm Chấp, anh nhất định sẽ không chịu nổi.
Nhưng Thẩm Miên Miên lại thất bại.
Phó Sâm Chấp không những không tức giận, ngược lại còn nâng bàn chân cô lên, đặt một nụ hôn lên mu bàn chân cô, hoàn toàn không sợ cô đạp vào mặt bất cứ lúc nào.
Toàn thân Thẩm Miên Miên như bị điện giật, cô cố gắng tìm chứng cứ là anh đang giả bộ, nhưng lại chẳng có gì…
Anh vậy mà có thể nhẫn nhịn đến như vậy!
Cô gái nhỏ tức đến mức muốn bốc khói.
Nhưng Phó Sâm Chấp chỉ cảm thấy cô vợ nhỏ của mình thật đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết, đôi mắt ngấn nước như nhuộm sương mai, dịu dàng nhìn anh như đang ngầm đòi anh một nụ hôn vậy.
Một người vợ nhỏ tuyệt vời như thế vậy, chỉ có thể là của riêng Phó Sâm Chấp anh.
"Phó Sâm Chấp... Anh... Anh là đồ biếи ŧɦái."
Thẩm Miên Miên nghiến răng nói đầy phẫn uất.
"Ừ, là của riêng em."
Phó Sâm Chấp ấn vai cô gái nhỏ vẫn muốn hôn cô, kết quả lại thấy cô gái nhỏ khóc đến run rẩy hết cả lên mà vẫn cố gắng trốn tránh anh.
Trong mắt người đàn ông thoáng hiện vẻ không vui, cô vợ nhỏ của anh sao lại có thể từ chối anh như vậy!
Thẩm Miên Miên sợ anh lại muốn làm chuyện đó, cô vội vàng nói: "Anh... Anh đi đánh răng rửa mặt đi, ai lại hôn chân xong còn hôn môi chứ!"
Cô gái nhỏ yếu ớt phản kháng.
Cô nghe thấy anh bật cười khẽ, bên tai truyền đến giọng nói khàn khàn quyến rũ của anh.
"Chẳng phải trước đây chồng đã hôn khắp nơi rồi sao?"
Nghe thấy lời nói người đàn ông, mặt Thẩm Miên Miên lập tức đỏ bừng như phát sốt.
Cô... Cô không có... Thẩm Miên Miên xấu hổ đạp chân xuống: "Phó Sâm Chấp, anh nói thêm một câu nữa thử xem!"
Phó Sâm Chấp cong môi, cô vợ nhỏ của anh ngay cả khi nổi giận cũng đáng yêu đến vậy.
Người đàn ông vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Anh chẳng hề tức giận chút nào.
Sau khi trở về, thấy cô vợ nhỏ vẫn đầy cảnh giác nhìn mình nhưng hình như cô đã đổi ý.
Thẩm Miên Miên mềm giọng nói với anh: "Tôi là người, tôi cũng có lòng tự trọng, anh sợ tôi chạy, thì cho tôi một chiếc áo của anh cũng được."
Phó Sâm Chấp nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống vợ nhỏ của mình.
Quả nhiên là mất trí nhớ rồi.
Cô gái nhỏ trước khi mất trí nhớ sẽ không nói những lời này.
Vì thế Thẩm Miên Miên nghĩ, nếu cô làm như vậy thì với tính khí không ổn định của Phó Sâm Chấp, anh nhất định sẽ không chịu nổi.
Nhưng Thẩm Miên Miên lại thất bại.
Phó Sâm Chấp không những không tức giận, ngược lại còn nâng bàn chân cô lên, đặt một nụ hôn lên mu bàn chân cô, hoàn toàn không sợ cô đạp vào mặt bất cứ lúc nào.
Toàn thân Thẩm Miên Miên như bị điện giật, cô cố gắng tìm chứng cứ là anh đang giả bộ, nhưng lại chẳng có gì…
Anh vậy mà có thể nhẫn nhịn đến như vậy!
Cô gái nhỏ tức đến mức muốn bốc khói.
Nhưng Phó Sâm Chấp chỉ cảm thấy cô vợ nhỏ của mình thật đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết, đôi mắt ngấn nước như nhuộm sương mai, dịu dàng nhìn anh như đang ngầm đòi anh một nụ hôn vậy.
"Phó Sâm Chấp... Anh... Anh là đồ biếи ŧɦái."
Thẩm Miên Miên nghiến răng nói đầy phẫn uất.
"Ừ, là của riêng em."
Phó Sâm Chấp ấn vai cô gái nhỏ vẫn muốn hôn cô, kết quả lại thấy cô gái nhỏ khóc đến run rẩy hết cả lên mà vẫn cố gắng trốn tránh anh.
Trong mắt người đàn ông thoáng hiện vẻ không vui, cô vợ nhỏ của anh sao lại có thể từ chối anh như vậy!
Thẩm Miên Miên sợ anh lại muốn làm chuyện đó, cô vội vàng nói: "Anh... Anh đi đánh răng rửa mặt đi, ai lại hôn chân xong còn hôn môi chứ!"
Cô gái nhỏ yếu ớt phản kháng.
Cô nghe thấy anh bật cười khẽ, bên tai truyền đến giọng nói khàn khàn quyến rũ của anh.
"Chẳng phải trước đây chồng đã hôn khắp nơi rồi sao?"
Nghe thấy lời nói người đàn ông, mặt Thẩm Miên Miên lập tức đỏ bừng như phát sốt.
Phó Sâm Chấp cong môi, cô vợ nhỏ của anh ngay cả khi nổi giận cũng đáng yêu đến vậy.
Người đàn ông vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Anh chẳng hề tức giận chút nào.
Sau khi trở về, thấy cô vợ nhỏ vẫn đầy cảnh giác nhìn mình nhưng hình như cô đã đổi ý.
Thẩm Miên Miên mềm giọng nói với anh: "Tôi là người, tôi cũng có lòng tự trọng, anh sợ tôi chạy, thì cho tôi một chiếc áo của anh cũng được."
Phó Sâm Chấp nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống vợ nhỏ của mình.
Quả nhiên là mất trí nhớ rồi.
Cô gái nhỏ trước khi mất trí nhớ sẽ không nói những lời này.
6
0
2 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
