0 chữ
Chương 38
Chương 38: Đánh giá vật thể lạ
Nam nhân bên trong khoác áo ngủ tẩm lụa đen tuyền, dáng người cao gầy, lười biếng tựa vào khung cửa. Tóc đen rối tung phủ xuống, làn da trắng hơn tuyết. Gương mặt tinh xảo lộ rõ vẻ mơ màng vì vừa tỉnh ngủ.
Sư Tri Trữ cúi đầu, kiềm chế bản thân không để mắt đến khuôn mặt ấy, giọng không chút dao động: "Muốn rửa mặt không?"
Nghe thấy giọng nữ nhân, hắn khẽ run lông mi, ánh mắt như băng tan. Hắn liếc nàng từ đầu đến chân, ánh mắt như đang đánh giá vật thể lạ.
Ánh mắt dò xét từ trên xuống khiến Sư Tri Trữ suýt nữa nhịn không nổi, muốn úp cả chậu nước lên đầu hắn.
Rất lâu sau, Cố Uẩn Quang mới thu lại ánh mắt, yết hầu khẽ động, hờ hững phát ra một tiếng "Ừ" mơ hồ.
Hắn xoay người bước vào trong, ngả người nằm xuống tấm đệm mềm, nửa khép mắt, quay lưng lại với nàng, vẻ ngoài chẳng khác gì một người vô hại đang lim dim.
Tấm lưng thiếu niên kia thật sự rất đáng nhìn. Đường nét cơ thể rắn chắc, nhìn qua tưởng gầy nhưng lại ẩn chứa sức mạnh căng tràn, mang theo cảm giác áp lực như mãnh thú sẵn sàng vồ mồi.
Sư Tri Trữ gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm lưng ấy, phải kiềm chế rất lâu mới dẹp được ý định lao lên bóp chết hắn. Nàng hiểu rõ tên này dù có vẻ ngái ngủ, vô hại là thế, nhưng chỉ cần nàng dám chạm vào hắn một cái, e rằng phút sau lại bị bẻ trật một tay.
Thật không đáng.
Nàng khẽ nhấc chậu nước đặt lên giá, rút khăn.
Tiếng kim loại va chạm vang lên sắc bén. Ngay lập tức trong phòng truyền ra giọng nói ngái ngủ nhưng đầy nguy hiểm:
“Nhẹ tay một chút.”
Giọng hắn khàn khàn, vùi mặt trong chăn.
Đêm qua hắn thức suốt để xử lý quân tình ở biên cương, lại phải để ý đến sứ thần Chiêu Dương, gần như chưa chợp mắt được bao nhiêu.
Sư Tri Trữ âm thầm nghiến răng, cố nén cảm xúc, vắt khô khăn nhẹ nhàng, bước đến bên giường.
Hắn nằm nghiêng, tóc đen xõa xuống, khuôn mặt vùi nửa trong gối. Trên cổ hắn vẫn còn dấu vết nàng để lại hôm trước.
Chưa lành.
Nàng nhìn chằm chằm cổ hắn, bất giác trong lòng dâng lên một cơn bực bội không tên.
Trong phòng ấm áp, tiếng củi cháy lách tách vang lên, nàng không nói gì, ánh mắt hạ xuống, thầm tính toán nếu giờ lấy khăn trùm lên mặt hắn, liệu có thể bịt chết hắn được không?
Người nằm trên giường khẽ cựa mình, nghiêng đầu sang, hàng mi đen nhánh khẽ run lên, dáng vẻ phong nhã như ngọc thụ trước gió.
Sư Tri Trữ liếc nhìn rồi bất ngờ chạm phải ánh mắt hắn.
Sư Tri Trữ cúi đầu, kiềm chế bản thân không để mắt đến khuôn mặt ấy, giọng không chút dao động: "Muốn rửa mặt không?"
Nghe thấy giọng nữ nhân, hắn khẽ run lông mi, ánh mắt như băng tan. Hắn liếc nàng từ đầu đến chân, ánh mắt như đang đánh giá vật thể lạ.
Ánh mắt dò xét từ trên xuống khiến Sư Tri Trữ suýt nữa nhịn không nổi, muốn úp cả chậu nước lên đầu hắn.
Rất lâu sau, Cố Uẩn Quang mới thu lại ánh mắt, yết hầu khẽ động, hờ hững phát ra một tiếng "Ừ" mơ hồ.
Hắn xoay người bước vào trong, ngả người nằm xuống tấm đệm mềm, nửa khép mắt, quay lưng lại với nàng, vẻ ngoài chẳng khác gì một người vô hại đang lim dim.
Sư Tri Trữ gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm lưng ấy, phải kiềm chế rất lâu mới dẹp được ý định lao lên bóp chết hắn. Nàng hiểu rõ tên này dù có vẻ ngái ngủ, vô hại là thế, nhưng chỉ cần nàng dám chạm vào hắn một cái, e rằng phút sau lại bị bẻ trật một tay.
Thật không đáng.
Nàng khẽ nhấc chậu nước đặt lên giá, rút khăn.
Tiếng kim loại va chạm vang lên sắc bén. Ngay lập tức trong phòng truyền ra giọng nói ngái ngủ nhưng đầy nguy hiểm:
“Nhẹ tay một chút.”
Giọng hắn khàn khàn, vùi mặt trong chăn.
Đêm qua hắn thức suốt để xử lý quân tình ở biên cương, lại phải để ý đến sứ thần Chiêu Dương, gần như chưa chợp mắt được bao nhiêu.
Hắn nằm nghiêng, tóc đen xõa xuống, khuôn mặt vùi nửa trong gối. Trên cổ hắn vẫn còn dấu vết nàng để lại hôm trước.
Chưa lành.
Nàng nhìn chằm chằm cổ hắn, bất giác trong lòng dâng lên một cơn bực bội không tên.
Trong phòng ấm áp, tiếng củi cháy lách tách vang lên, nàng không nói gì, ánh mắt hạ xuống, thầm tính toán nếu giờ lấy khăn trùm lên mặt hắn, liệu có thể bịt chết hắn được không?
Người nằm trên giường khẽ cựa mình, nghiêng đầu sang, hàng mi đen nhánh khẽ run lên, dáng vẻ phong nhã như ngọc thụ trước gió.
Sư Tri Trữ liếc nhìn rồi bất ngờ chạm phải ánh mắt hắn.
1
0
2 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
