0 chữ
Chương 6
Chương 6
Tuyên Oanh một lần nữa nhận ra. Mức độ bị người ta ghét của cô đã đạt tới cảnh giới cao thâm đến cả chuyên viên trang điểm cũng bị “rút”, giờ ngay cả lễ phục cũng bị người ta “cầm nhầm”.
Quản lý Lạc vò đầu bứt tóc như người điên:
"Sắp tới giờ biểu diễn rồi, biết tìm đâu ra một cái lễ phục cao cấp vừa người em bây giờ?"
Cô thực tập sinh cũng hoảng hốt theo:
"Em đã vẽ cho chị Tuyên Oanh một lớp trang điểm siêu xinh. Sao có thể để chị ấy không có váy phù hợp được."
Hai người một bên rối bời lo lắng, đi tới đi lui trong phòng như ruồi mất phương hướng.
Còn Tuyên Oanh đúng chuẩn người theo Phật hệ thì vẫn rất bình tĩnh:
"Không sao đâu. Quảng trường Thiên Hoa có bao nhiêu cửa hàng thời trang lớn như thế, chúng ta tới đó chọn đại một bộ là xong."
Quản lý Lạc như vớ được cọng rơm cứu mạng:
"Bây giờ cũng chỉ còn cách đó thôi. Đi nhanh, sắp tới giờ diễn rồi."
Quảng trường Thiên Hoa lúc này đông nghịt người, ánh đèn sân khấu rực rỡ, một dàn sao lớn từ nam tới nữ đều có mặt tại buổi diễn quảng bá này.
Tuyên Oanh cùng cả đoàn không đi từ thảm đỏ phía trước mà lặng lẽ vòng ra sau.
Quản lý Lạc đi bên cạnh vừa đi vừa góp ý:
"Đầm thêu của CHANEL không tệ, váy đuôi chim của Valentino cũng được, chiếc Balmain kia thì thanh lịch khỏi nói."
Tuyên Oanh liếc nhìn bảng giá của mấy chiếc váy đó, suýt nữa hít vào một ngụm khí lạnh. Mấy cái váy này còn đắt hơn cả số tiền cô kiếm được từ buổi diễn thương mại tối nay.
Không nói không rằng, cô quay đầu rời đi, thẳng tiến tầng hầm.
Quản lý Lạc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lẽo đẽo đuổi theo:
"Ủa, chẳng phải mình định mua lễ phục sao?"
Khi Tuyên Oanh bước ra từ trung tâm mua sắm tầng dưới với một chiếc váy đen bản phổ thông giá hời, mặc luôn lên người, thanh toán nhanh gọn rồi chuẩn bị rút lui êm đẹp thì quản lý Lạc suýt ngất tại chỗ.
"Chiếc váy này hơn 200 tệ?"
"Em dám mặc cái váy hơn 200 tệ để đi diễn hả?"
Quản lý Lạc: "..."
Càng đến gần giờ biểu diễn, quảng trường Thiên Hoa càng náo nhiệt. Âm nhạc nổ tung, tiếng fan gào thét rợp trời, không khí được đẩy lên cao trào.
Người dẫn chương trình vẫn đang tiếp đón từng sao nam sao nữ lộng lẫy trên thảm đỏ. Còn Tuyên Oanh thì sao? Cô đã thảnh thơi ngồi yên trong khu vực nội trường, tao nhã chờ đến giờ mở màn.
Quản lý Lạc ngồi bên cạnh, gương mặt chết lặng. Ban đầu anh định cho cô ra thảm đỏ đè ép toàn trường bằng nhan sắc, ai ngờ cô lại xuất hiện với chiếc váy đen hơn 200 tệ.
Mặc chiếc váy này mà ra thảm đỏ ư? Không hợp chút nào cả.
Trên diễn đàn mạng, chủ đề buổi biểu diễn ở quảng trường Thiên Hoa đang nóng rực.
Fan các nhà thi nhau đăng ảnh tạo hình thảm đỏ của idol nhà mình, nam thì bảnh bao, nữ thì rực rỡ, tạo hình nào cũng chói sáng mắt người xem.
Nhưng đúng lúc đó, có người lên tiếng hỏi:
[Ủa, hình Tuyên Oanh đâu? Sao không thấy? Dù cô ấy đóng phim dở thật, nhưng mặt thì tôi vẫn mê lắm.]
[Nghe nói cô ta đi đóng một show nhặt rác gì đó rồi mà? Có khi show còn chẳng dám cắt cảnh cận mặt nữa vì mặt cô ấy nhìn vừa đơ vừa chán.]
[Cái lần nổi tiếng nhờ váy đính hôn đó cũng chỉ nhờ bộ đồ thôi chứ? Chứ mặt thì cũng bình thường thôi.]
Khác với các nghệ sĩ khác được khen ngợi rần rần, các bình luận liên quan đến Tuyên Oanh lại nửa khen nửa chê, đầy mâu thuẫn.
Nhưng mà dù netizen có khẩu thị tâm phi thế nào, họ vẫn rất mong chờ tạo hình của cô, đến mức đẩy bài post này lên top hot chỉ trong vài phút.
Tuyên Oanh rốt cuộc đang ở đâu vậy? Vẫn chưa thấy xuất hiện.
Đột nhiên, có người đăng một bức ảnh chụp từ bên trong sân khấu:
[Tôi hình như vừa thấy Tuyên Oanh ở trong khán đài, hình như cô ấy không đi thảm đỏ?]
Bức ảnh khá mờ, rõ ràng là chụp trộm bằng điện thoại từ khoảng cách xa. Thế nhưng dù mờ đến mấy, cũng không thể che lấp nhan sắc kinh người của Tuyên Oanh.
Dưới ánh đèn mờ mờ, cô mặc váy đen đơn giản, nghiêng người tựa nhẹ vào tay vịn ghế. Đôi mắt long lanh uể oải như đang nhìn thế giới bằng ánh nhìn chán nản.
Toàn bộ khung hình ảm đạm, chỉ có làn da cô trắng đến phát sáng, tóc đen, da trắng, môi đỏ, như một tác phẩm nghệ thuật được Thượng Đế tạc riêng bằng đôi tay tinh xảo nhất.
[Ôi mẹ ơi.]
[Cứu với, da cổ phát sáng luôn kìa! Cho tui leo tường với.]
[Trước kia cô ấy đẹp vậy luôn à? Với nhan sắc thế này, có diễn tệ tui cũng coi phim vì mặt cổ luôn á.]
Tuyên Oanh hơi nheo mắt lại, trong đầu lặng lẽ luyện tập lại hai ca khúc sẽ biểu diễn tối nay.
Dù đã hát đi hát lại hai bài này đến thuộc lòng, nhưng nghĩ đến một vạn tệ thù lao, cô quyết định phải hát như thể được nhân đôi cát-xê.
Mấy nhân viên ban tổ chức ban đầu còn có chút lo, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt như một bức tranh sống, ai nấy đều không nỡ cắt ngang.
Quản lý Lạc vò đầu bứt tóc như người điên:
"Sắp tới giờ biểu diễn rồi, biết tìm đâu ra một cái lễ phục cao cấp vừa người em bây giờ?"
Cô thực tập sinh cũng hoảng hốt theo:
"Em đã vẽ cho chị Tuyên Oanh một lớp trang điểm siêu xinh. Sao có thể để chị ấy không có váy phù hợp được."
Hai người một bên rối bời lo lắng, đi tới đi lui trong phòng như ruồi mất phương hướng.
Còn Tuyên Oanh đúng chuẩn người theo Phật hệ thì vẫn rất bình tĩnh:
"Không sao đâu. Quảng trường Thiên Hoa có bao nhiêu cửa hàng thời trang lớn như thế, chúng ta tới đó chọn đại một bộ là xong."
Quản lý Lạc như vớ được cọng rơm cứu mạng:
Quảng trường Thiên Hoa lúc này đông nghịt người, ánh đèn sân khấu rực rỡ, một dàn sao lớn từ nam tới nữ đều có mặt tại buổi diễn quảng bá này.
Tuyên Oanh cùng cả đoàn không đi từ thảm đỏ phía trước mà lặng lẽ vòng ra sau.
Quản lý Lạc đi bên cạnh vừa đi vừa góp ý:
"Đầm thêu của CHANEL không tệ, váy đuôi chim của Valentino cũng được, chiếc Balmain kia thì thanh lịch khỏi nói."
Tuyên Oanh liếc nhìn bảng giá của mấy chiếc váy đó, suýt nữa hít vào một ngụm khí lạnh. Mấy cái váy này còn đắt hơn cả số tiền cô kiếm được từ buổi diễn thương mại tối nay.
Không nói không rằng, cô quay đầu rời đi, thẳng tiến tầng hầm.
Quản lý Lạc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lẽo đẽo đuổi theo:
"Ủa, chẳng phải mình định mua lễ phục sao?"
"Chiếc váy này hơn 200 tệ?"
"Em dám mặc cái váy hơn 200 tệ để đi diễn hả?"
Quản lý Lạc: "..."
Càng đến gần giờ biểu diễn, quảng trường Thiên Hoa càng náo nhiệt. Âm nhạc nổ tung, tiếng fan gào thét rợp trời, không khí được đẩy lên cao trào.
Người dẫn chương trình vẫn đang tiếp đón từng sao nam sao nữ lộng lẫy trên thảm đỏ. Còn Tuyên Oanh thì sao? Cô đã thảnh thơi ngồi yên trong khu vực nội trường, tao nhã chờ đến giờ mở màn.
Quản lý Lạc ngồi bên cạnh, gương mặt chết lặng. Ban đầu anh định cho cô ra thảm đỏ đè ép toàn trường bằng nhan sắc, ai ngờ cô lại xuất hiện với chiếc váy đen hơn 200 tệ.
Trên diễn đàn mạng, chủ đề buổi biểu diễn ở quảng trường Thiên Hoa đang nóng rực.
Fan các nhà thi nhau đăng ảnh tạo hình thảm đỏ của idol nhà mình, nam thì bảnh bao, nữ thì rực rỡ, tạo hình nào cũng chói sáng mắt người xem.
Nhưng đúng lúc đó, có người lên tiếng hỏi:
[Ủa, hình Tuyên Oanh đâu? Sao không thấy? Dù cô ấy đóng phim dở thật, nhưng mặt thì tôi vẫn mê lắm.]
[Nghe nói cô ta đi đóng một show nhặt rác gì đó rồi mà? Có khi show còn chẳng dám cắt cảnh cận mặt nữa vì mặt cô ấy nhìn vừa đơ vừa chán.]
[Cái lần nổi tiếng nhờ váy đính hôn đó cũng chỉ nhờ bộ đồ thôi chứ? Chứ mặt thì cũng bình thường thôi.]
Khác với các nghệ sĩ khác được khen ngợi rần rần, các bình luận liên quan đến Tuyên Oanh lại nửa khen nửa chê, đầy mâu thuẫn.
Nhưng mà dù netizen có khẩu thị tâm phi thế nào, họ vẫn rất mong chờ tạo hình của cô, đến mức đẩy bài post này lên top hot chỉ trong vài phút.
Tuyên Oanh rốt cuộc đang ở đâu vậy? Vẫn chưa thấy xuất hiện.
Đột nhiên, có người đăng một bức ảnh chụp từ bên trong sân khấu:
[Tôi hình như vừa thấy Tuyên Oanh ở trong khán đài, hình như cô ấy không đi thảm đỏ?]
Bức ảnh khá mờ, rõ ràng là chụp trộm bằng điện thoại từ khoảng cách xa. Thế nhưng dù mờ đến mấy, cũng không thể che lấp nhan sắc kinh người của Tuyên Oanh.
Dưới ánh đèn mờ mờ, cô mặc váy đen đơn giản, nghiêng người tựa nhẹ vào tay vịn ghế. Đôi mắt long lanh uể oải như đang nhìn thế giới bằng ánh nhìn chán nản.
Toàn bộ khung hình ảm đạm, chỉ có làn da cô trắng đến phát sáng, tóc đen, da trắng, môi đỏ, như một tác phẩm nghệ thuật được Thượng Đế tạc riêng bằng đôi tay tinh xảo nhất.
[Ôi mẹ ơi.]
[Cứu với, da cổ phát sáng luôn kìa! Cho tui leo tường với.]
[Trước kia cô ấy đẹp vậy luôn à? Với nhan sắc thế này, có diễn tệ tui cũng coi phim vì mặt cổ luôn á.]
Tuyên Oanh hơi nheo mắt lại, trong đầu lặng lẽ luyện tập lại hai ca khúc sẽ biểu diễn tối nay.
Dù đã hát đi hát lại hai bài này đến thuộc lòng, nhưng nghĩ đến một vạn tệ thù lao, cô quyết định phải hát như thể được nhân đôi cát-xê.
Mấy nhân viên ban tổ chức ban đầu còn có chút lo, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt như một bức tranh sống, ai nấy đều không nỡ cắt ngang.
5
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
