TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13

Tổ máy quay phát hiện cô có phản ứng, lập tức chuyển ống kính qua, nhấn vào cận mặt, hy vọng có thể bắt được một khoảnh khắc cảm xúc.

Gặp ánh mắt đầy kỳ vọng đó, Tuyên Oanh cảm thấy có chút áy náy.

Đúng rồi, cô cầm tiền thù lao, ngồi im thế này đúng là có hơi không có đạo đức nghề nghiệp.

Cô liếc quanh một vòng.

Rất muốn tham gia thật đấy, nhưng nắng hôm nay thật dịu. Trò chơi hôm nay thật mệt. Ghế hôm nay thật êm.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tuyên Oanh vẫn không nỡ rời khỏi chiếc ghế ngồi đầy thoải mái. Ngay khi tổ quay phim tưởng rằng cô sẽ ra trận, thì...

Tuyên Oanh xoay người lại, đối diện thẳng ống kính, mở miệng truyền cảm hứng như đang dẫn chương trình:

"Xin chào quý vị khán giả đang theo dõi, hiện tại là chương trình "Trò Chơi Hừng Hực Hướng" năm 2022. Trò chơi tại cửa ải Sấm Quan đã chính thức bắt đầu."

"Trước mắt chúng ta là màn thi đấu vô cùng gay cấn, dẫn đầu hiện tại là khách mời từ show âm nhạc đình đám nữ sao được mệnh danh cỏ dại cứng đầu tuyển thủ số 1 Lê Tuyết."

"Cô ấy nhanh, dẻo dai, và vừa rồi mới...úi Lê Tuyết trượt chân ngã. Hy vọng cô ấy không sao."

"Ơ nhưng mà tuyển thủ số 2 Trịnh Nam đã lập tức vượt lên. Cô ấy có nắm bắt được cơ hội này không đây?"

"Ôi không! Tuyển thủ số 1 Lê Tuyết bất ngờ kéo tuột quần của Trịnh Nam. Trịnh Nam buộc phải dừng lại mặc lại quần, Lê Tuyết lại dẫn đầu."

"Chúng ta tiếp tục quan sát tuyển thủ số 3..."

Toàn bộ tổ quay hình: "?"

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Cách chiếm sóng độc lạ chưa từng có.

Tổ máy quay sững người vài giây. Đạo diễn đầu tiên là choáng, sau đó vỗ đùi cái đét:

"Quay! Quay sát vô mặt Tuyên Oanh cho tôi. Bắt từng biểu cảm. Tăng mic lên."

Ngay cả tổ quay phim cũng không nhịn được thốt lên:

"Cô gái này đúng là có phong cách riêng thật."

Ở chương trình "Trò Chơi Hừng Hực Hướng", mỗi khách mời đều được gắn mic riêng.

Vì vậy toàn bộ màn tường thuật sống động, kịch tính, âm lượng đầy đủ của Tuyên Oanh đã được phát trực tiếp vào tai tất cả những người đang thi đấu phía trước.

Lúc này, một loạt khách mời đang tham gia trò chơi bất chấp việc đang giữa phần thi gay cấn, đều đồng loạt quay đầu lại, trừng mắt nhìn Tuyên Oanh. Ánh mắt ấy chẳng khác gì một đợt công kích tập thể, thẳng thắn lên án hành vi được cho là không có đạo đức nghề nghiệp của cô.

Đạo diễn cũng ho nhẹ hai tiếng. Dưới áp lực từ ánh nhìn đầy oán niệm của các khách mời khác, ông buộc phải ra hiệu cho Tuyên Oanh nhanh chóng nhập cuộc.

Sau những màn tranh tài đầy hỗn loạn và kịch tính, thế cục trên sân đấu đã dần rõ ràng. Trên đường đua giờ chỉ còn lại hai người Lê Tuyết và Trịnh Nam, một nam một nữ, vẫn đang gồng mình hướng về đích cuối cùng. Những người còn lại thì mệt rã rời, rơi rụng dọc đường, nằm lăn lóc như những chiến binh thất trận.

Nhìn cảnh tượng "tổn binh hao tướng" ấy, tổ quay phim chẳng thể không đặt trọn kỳ vọng vào Tuyên Oanh, ánh mắt như mang cả niềm tin của đội ngũ sáng tạo chương trình mà chiếu thẳng về phía cô.

Tuyên Oanh, người vốn tự nhận là thân thể yếu đuối, mảnh mai dễ gãy, nhìn ánh mắt ấy mà chỉ muốn than một tiếng cô thực sự không làm nổi đâu mà.

Cô hít sâu một hơi, trong lòng không khác gì sắp ra trận, rồi nhấc chân chạy về phía cửa ải đầu tiên.

Thử thách đầu là một cây cầu độc mộc, không cần nói cũng biết, nó đòi hỏi khả năng giữ thăng bằng và phối hợp cơ thể ở mức cực cao. Một bước chân sai, không chỉ mất điểm, mà còn mất luôn mặt mũi trên sóng truyền hình.

Tuyên Oanh nhìn cây cầu mảnh khảnh chênh vênh giữa không trung, lại nhìn làn nước trong xanh bên dưới. Cô thở dài một tiếng, cúi đầu bước về phía trước.

"Chỉ mong nếu ngã thì cũng đừng làm rối lớp trang điểm của mình."

Cô vừa đi vừa thờ ơ nghĩ: "Nhưng mà, mình vốn là thiên sinh lệ chất, dù có rơi xuống nước thì cũng chỉ giống như hoa sen vừa nở thôi chứ nhỉ?”

Trường quay bỗng vang lên từng đợt tiếng kinh hô ngỡ ngàng.

Đạo diễn trố mắt không dám tin vào những gì ông đang thấy.

"Cô ấy vừa vượt qua cây cầu rồi?"

Nhẹ nhàng như cánh chim lướt gió. Mượt mà như một dải lụa uốn mình giữa trời. Từng bước đi của cô vừa duyên dáng vừa ổn định, như thể đang biểu diễn hơn là thi đấu. Người ta nhìn mà ngỡ như một con én nhỏ đang bay là là qua mặt nước.

Tổ quay phim như vỡ òa. Một người trong số họ đập đùi đánh đét, giọng đầy phấn khích.

"Tôi đã nói rồi mà, cô gái này có tố chất ngôi sao đó."

Tuyên Oanh không hề hay biết phía sau đang rộn ràng đến mức nào. Khi chạy tới cửa ải thứ hai, trong lòng cô vẫn còn mải mê trầm tư.

"Làm thế nào mà mình có thể vượt qua cây cầu vừa rồi nhỉ?"

Trạm kiểm tra thứ hai là một thử thách thể lực kinh hoàng. Người chơi phải vượt rào, chui lưới, nhảy nhót như vượn trèo cây. Bao nhiêu người trước cô đã ngã quỵ ở đây, không ai vượt qua trọn vẹn.

3

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.