TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Xem ra nữ quyến phủ Định Quốc Công đều sống giản dị, thanh liêm đến mức khiến người khác nể phục.

Tân Lung nhìn mấy món đồ ấy, nghĩ đến cả nhà sống thanh bạch như thế, vậy mà Tể tướng phu nhân vẫn còn dòm ngó chiếc vòng truyền gia của đại tẩu.

Nàng chợt cảm thấy tiếc. Đáng lẽ nên đốt cho Tể tướng phủ thêm một trận lửa lớn mới phải!

Tốt nhất là thiêu rụi luôn cả cái ổ tham tàn ấy đi!



"Mấy bộ gấm lụa lành ít ỏi này, thì ra lại là bảo bối đáy rương của các chị dâu."

Cả phủ Định Quốc Công nghèo nàn đến mức giống như một gia đình bình thường ở kinh thành.

Tân Lung khẽ thở dài, cẩn thận từng món một thu vào trong không gian riêng.

Nàng đảo mắt nhìn quanh, ánh mắt hướng ra phía sân ngoài.

Tân Lung từng sống qua mười năm thời mạt thế, có kinh nghiệm tích trữ đồ dồi dào.

"Trong nhà bếp hẳn còn không ít đồ."

Nhân lúc mọi người không để ý, nàng nhanh chóng bước vào nhà bếp.

Trong bếp xửng hấp bốc khói nghi ngút, bày mười chiếc bánh bao trắng to dành cho các hài tử ăn vào ngày mai.

"Bánh bao bột mì trắng, trên đường lưu đày quả là xa xỉ phẩm."

Tân Lung không chút do dự thu cả xửng lẫn bánh bao vào không gian.

"Bánh ngô thừa cũng không thể lãng phí."

Nàng thu luôn cả mấy chiếc bánh ngô còn sót lại từ bữa tối.

Trong vại gạo còn khoảng hơn trăm cân gạo trắng.

"Đây là gạo ngon, phải giữ lại."

Tân Lung thu hết số gạo trong vại vào không gian.

"Bột mì, cũng là thứ quý giá."

Nàng thu luôn mấy bao bột mì trắng.

"Chiếc nồi sắt, trên đường lưu đày cũng có thể dùng đến."

Tân Lung thu cả chiếc nồi sắt đang đặt trên bếp vào không gian.

Trong nhà củi, chất đầy những thanh củi khô được xếp ngay ngắn.

"Nơi lưu đày, củi đốt chắc chắn khan hiếm."

Tân Lung thu hết đống củi vào không gian.

Trong vườn rau, những cây cải thảo xanh mướt, củ cải trắng và cà rốt đỏ mọng nước, sinh trưởng tươi tốt.

"Rau tươi, trên đường lưu đày là món ngon khó kiếm."

Tân Lung vung tay, thu hết tất cả rau củ vào không gian.

Thu! Thu! Thu!

Trong lòng Tân Lung tràn ngập cảm giác thỏa mãn. Muốn đào cả đất ở phủ Định Quốc Công mang đi!

Nàng nhìn quanh, suy nghĩ xem còn gì có thể mang theo.

Đột nhiên, từ sân vang lên những tiếng ồn ào. Tiếp theo, một giọng the thé xé toang sự yên tĩnh của đêm.

"Thánh chỉ đến!"

Ánh mắt Tân Lung tối sầm, nhanh chóng quay về phòng riêng.

Thuỵ An đến sớm hơn vài canh giờ so với thời gian Tiêu Kinh Hạc nói với nàng.

Có phải vì Tiêu Kinh Hạc trở về kinh sớm nên đã thay đổi dòng thời gian?

"Cốc cốc cốc!"

Vừa thở phào nhẹ nhõm, tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên.

7

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.